Đế Vương Sủng Ái
Chương 283 :
Ngày đăng: 14:15 19/04/20
Nếu như là người khác, Lâu Thất tuyệt đối sẽ không đề phòng đến vậy.
Vào giây phút này, nàng vừa khiếp sợ vừa tức giận không biết phải làm sao cho phải, cũng là lần đầu tiên nàng thấy được vị trí và phân lượng của mình trong lòng Trầm Sát.
Từ trước tới nay nàng chưa từng bất cẩn như vậy. Vấn đề kiểu này, dù cho nàng có uống say đến không tỉnh táo thì cũng nuốt vào trong chứ chẳng nói loạn ra ngoài.
Có lẽ là vì hắn vốn biết sự xuất hiện của nàng rất quái dị, không cách nào giải thích.
"Trầm Sát, ta..."
Trên mặt Trầm Sát dường như có một tầng băng lạnh vạn năm.
Cả trái tim hắn dường như bị đông cứng lại, đau đến mức tê tái.
Hắn cũng cho rằng ngày đó bọn họ đã bước được một bước tiến lớn, thậm chí hắn còn tin chắc rằng sau khi sáng tỏ chuyện ở đây nàng sẽ theo mình trở lại Phá Vực, làm phi của hắn.
Thế nhưng chẳng ngờ được rằng, nàng vẫn muốn đi.
Chẳng ngờ được rằng, lần đầu gặp mặt, nàng từ trời cao giáng xuống, là bởi vì đã vào trong một xoáy nước. Thế nên, nàng mới muốn thử lại? Thử xem sau khi vào vòng xoáy đó, còn có thể trở lại không sao? Nếu lỡ như, thực sự lại bị rơi đến một nơi khác thì sao? Lỡ như, thực sự lại rơi vào lòng nam nhân khác thì sao?
Có phải nàng có thể ném tất cả những chuyện và những người ở đây ra sau đầu, bắt đầu một cuộc sống mới của nàng?
Tàn nhẫn biết bao!
Trầm Sát trước kia cho rằng mình lạnh lùng vô tình, thế nhưng giờ hắn cảm thấy người lạnh lùng nhất chính là nàng.
Hắn phất phất tay, đau thương cười một cái, "Nàng thật sự muốn đi xem sao?"
Bờ môi Lâu Thất khẽ động, lại không thể nói ra một lời nào.
"Được, được, được lắm!" Đột nhiên Trầm Sát dùng lực hất nàng ra, sau đó nhón mũi chân, cả người như tên rời khỏi cung bay thẳng về phía xoáy nước kia.
Giọng nói của hắn lạnh như băng, "Đã vậy, bổn Đế Quân sẽ thay nàng đi thăm dò!"
Nữ nhân vừa xuất hiện này chính là một trong ba Hắc Y Ngư Nữ chạy thoát khỏi, tạm thời gọi cô ta là Ngư Nữ số một.
Ngư Nữ số một cắn môi dưới, cô ta thực sự kinh ngạc vô cùng, vậy nên mới bật thốt lên, lần này lại rơi vào tay bọn họ, cô ta ngay lập tức trắng bệch mặt, biết rằng lần này sẽ không thể chạy thoát dễ dàng như vậy được nữa.
Vừa nhìn thấy cô ta, Lâu Thất lại thở phào nhẹ nhõm. Điều này chứng tỏ rằng ở dưới đáy xoáy nước có huyền cơ, không phải do bọn họ xuyên không. Nàng vẫn lo lắng vô cùng khi mang nhiều người thế này để xuyên không, hơn nữa lỡ như xuyên không đúng vào thế giới của nàng, vậy thì đúng là khó nói.
Ngư Nữ số một bị bắt lại, bọn họ giờ mới quan sát hoàn cảnh xung quanh, vừa nhìn, mọi người đã có chút sợ ngây ngươi.
Vậy mà họ lại đang ở trong một thạch thất dưới lòng đất! Vừa rồi bọn họ lao ra ở dòng nước nơi góc tường bên phải kia, có một dòng nước vẫn đang chảy xuống, chảy vào kênh đào ở phía dưới, kênh đào kia thông tới khe dưới chân một mặt tường khác mà ra.
Mà thạch thất dưới lòng đất này khắp bốn phía đều khắc lên những bức tranh đá, chỉ là có khả năng đã ở dưới đáy hồ quá lâu, có chút áp suất, độ ẩm cũng quá cao, vì vậy trên những bức tường đá đó có rất nhiều vết rạn nứt, trong vết nứt còn đầy rêu xanh, vì vậy vừa nhìn qua đã thấy một mảng xanh xanh xám xám, lại có chút âm trầm.
Mấy người họ bắt đầu tò mò về thân phận của người đã kiến tạo nên Địa cung này, một nơi to đến vậy, lấy ngoại thành Nặc Lạp làm lối vào, một đường này qua đây, hung hiểm dị thường, tà ác âm u, một cung nối tiếp một cung, trong hồ lại có một hồ, ai lại tìm được một nơi thế này, là ai đã kiến tạo nên cung điện này đây?
"Những địa hình địa thế quỷ dị này, có thể liên quan tới trận địa chấn trong truyền thuyết kia." Nguyệt nói.
Lâu Thất gật đầu, quả thực là có liên quan tới trận địa chấn kia, thế nhưng nàng lại càng cho rằng người chọn vị trí và xây dựng nó tâm tư rất khó lường, nói không chừng, độc tố trong quái hoa kia cũng là do người đó gây trồng nên, cá ăn thịt người trong hồ ngày trước cũng là do hắn bỏ công nuôi dưỡng. Hơn nữaxoáy nước trong hồ này rất có thể là do người làm ra. Bởi vì đã thay đổi dòng nước, tạo ra hướng đi của dòng nước là chuyện có thể làm được.
Vừa rồi bọn họ đều không chú ý, không nhìn xem Ngư Nữ số một này từ đâu ra, ở đây chỉ có thạch thất này, trừ một đường nước thông ra, còn có đường nước đã cuốn bọn họ ra ngoài, không có cánh cửa hay con đường nào khác, cũng không có người. Nguyệt trầm giọng nói, "Những người khác đâu?"
"Không biết." Ngư Nữ số một nghiến răng, lại không kìm được mà hỏi, "Tại sao các ngươi có thể thoát khỏi đám cá ăn thịt người đó?" Điểm này cô ta thực sự không nghĩ ra, sao có thể được chứ? Nơi thủy vực đó từ trước đến giờ các cô chưa dám vào bao giờ, bọn họ đều cho rằng mấy người này chắc chắn sẽ táng thân trong miệng cá, sao mà biết được rằng họ không những thoát khỏi, đã vậy còn tìm được tới tận đây!
Lâu Thất bước qua, quan sát cô ta thật kỹ một lượt, "Có phải ngươi rất thất vọng hay không?"
Ngư Nữ số một sợ đến mức trắng bệch mặt không nói câu nào.
"Bắc Thương Lục hoàng tử, chắc chắn là một người nham hiểm giả dối nhỉ, vì vậy làm thuộc hạ của hắn, các ngươi cũng nham hiểm giả dối như vậ. Có lẽ ngươi không biết, chúng ta vốn là định để lại cho các ngươi một con đường sống, ừm, tất nhiên chúng ta cũng chẳng lương thiện tới vậy, chỉ là giữ lại các ngươi để mang về Phá Vực, moi chút tin tức về Lục hoàng tử và hoàng thất Bắc Thương mà thôi. Có điều, ta cảm thấy các ngươi cũng chẳng thiết sống nữa rồi."
Nàng cười híp mắt nói chuyện sống với chết, Ngư Nữ số một lại cảm thấy sát ý dày đặc, mặt cô ta lại tái nhợt thêm mấy phần, bờ môi khẽ động.
"Cho ngươi một cơ hội, hai tỷ muội kia của ngươi thì không nói nữa, Tiêu Vọng đang ở đâu?"
"Ta thực sự không biết! Chúng ta ở trong này nghe thấy động tĩnh, cho rằng là nhóm của bọn hắn, vì vậy ta mới ra ngoài quan sát!"