Đế Vương Sủng Ái
Chương 295 :
Ngày đăng: 14:16 19/04/20
Túi vải đen đó rất chắc chắn, kết quả vừa đập vào cây cột lập tức rách tung ra, giống như đựng hai túi khói đen, túi vừa rách ra, hai làn khói đen liền bay ra, dính lên trên cột. Dưới ánh mắt khiếp sợ của Lâu Thất, cây cột vốn dĩ chắc chắn, chỗ bị khói đen bao bọc lập tức lún vào một lỗ.
Hai làn khói đen đó giống như ngay lập tức to lên.
"Khiếp, cái quái gì vậy?"
Lâu Thất chửi một tiếng, quay đầu lại thì thấy Trầm Sát giơ chân đạp mạnh về phía đầu gối của Vu Tôn, lúc này bút trong tay phải của Vu Tôn cũng tạm thời dừng lại, vội vàng điểm về phía ấn đường của Trầm Sát!
Điều khiến nàng tròn mắt kinh hãi là cuối cùng hai gã trang phục màu hồng muốn đánh lén bị nội lực của Trầm Sát hất văng đi cũng đang cầm một túi vải đen ném về phía sau lưng của Trầm Sát.
Lúc này Trầm Sát đang dốc toàn lực đối phó với Vu Tôn, cảm giác đã rất khó khăn, căn bản không thể né tránh đòn tập kích này.
"Mẹ kiếp! Muốn chết sao!" Lâu Thất kinh hoàng, vừa mới nhìn thấy uy lực của "khói đen", nàng sao có thể để Trầm Sát bị dính phải "khói đen" đó chứ?
Nhưng thứ đó tuyệt đối không được phép chạp vào, nàng cũng không dám đánh quá mạnh, sợ ở quá gần Trầm Sát, khói đen bên trong sẽ bay lên lưng hắn.
Lâu Thất vận chưởng, định vung về phía túi vải đen.
Nhưng nàng không hề biết rằng, sau lưng nàng cũng có một túi vải đen đang bay tới.
Đây tuyệt đối là đối thủ mạnh nhất họ gặp phải tính tới thời điểm này, là thời khắc nguy hiểm nhất.
Đầu bút kìa quái kia đã tới trước trán của Trầm Sát, hắn thậm chí có thể cảm nhận được hàn ý do lông bút cứng rắn kia mang lại, khi lông bút còn chưa đâm thẳng vào hắn, những tia hàn ý kia đã bắt đầu truyền vào ấn đường của hắn. Tư duy của hắn dường như chậm lại một chút.
Đúng trong lúc này, hắn liếc nhìn về phía Lâu Thất, vừa hay thấy thứ đồ đen sì kia đang bay về phía nàng. Trước đây Trầm Sát chưa chứng kiến uy lực của thứ đồ đố, nhưng hắn có thể đoán được nó rất nguy hiểm, hắn giật mình, cảm giác hoảng sợ nhanh chóng lan tỏa, hắn nghiến răng, nghiêng đầu, húc vào mặt Vu Tôn, ngòi bút lướt qua đầu hắn, hắn cảm thấy đầu mình buốt lạnh đau đớn. Lúc này hắn cũng không quan tâm quan sát xem có bị thương hay không, sau khi húc vào Vu Tôn xong, hắn liền bay người lên, một chân đạp tiếp lên đầu gối của Vu Tôn, người mượn lực đề bay về phía túi vải đen kia, chắn sau lưng Lâu Thất, một chưởng đánh đi.
Vu Tôn phì một tiếng: "Ốc không mang nổi mình ốc còn anh hùng cứu mỹ nhân!" Ngòi bút trong tay xoay chuyển từ từ điểm về phía sau lưng hắn.
"Thất Thất!"
Lâu Thất vừa mới đánh bay một túi vải đen, thấy Trầm Sát bất ngờ xông tới, sau lưng hắn lại là cây bút quái dị kia,gở góc độ của nàng có thể nhìn thấy mấy tia khí đen rất mảnh khó lòng phát giác đang quấn trên ngòi bút.
"Tỷ phu? Hử?"
Trầm Sát nghe được sự uy hiếp trong lời nói của nàng, liếc mắt nhìn thiếu nữ kia: "Chán sống rồi sao?" Dám kiếm chuyện cho hắn.
Thiếu nữ lo lắng, vội nói: "Tỷ phu, muội là là Tố Vân Tâm, tỷ tỷ của muội là Lưu Vân tỷ tỷ."
Lâu Thất nghe xong liền bình tĩnh, Tố Lưu Vân.
Lưu Vân tiên tử Tố Lưu Vân của Trầm Vân Sơn, một mỹ nữ tuyệt sắc khác tề danh với Nạp Lan Họa Tâm. Nói như vậy người vừa mới ra tay là Tố Lưu Vân.
Nhưng nếu đã ra tay rồi thì tại sao không vào? Trầm Sát vừa mới thả lỏng tinh thần là vì nghe ra giọng của Tố Lưu Vân chẳng. Còn tỷ phu thì lại là gì nữa?
Nàng trừng mắt nhìn hắn, sau đó trượt xuống khỏi người hắn.
"Bổn Đế Quân và Lưu Vân tiên tử chưa từng có hôn ước, Tố cô nương nếu như không biết phải xưng hô với bổn Đế Quân ra sau thì có thể đừng lên tiếng." Trầm Sát nói, sau đó ôm eo nàng bước ra ngoài cửa.
Những thị nữ của Hội Hoa Lầu vẫn còn, đợi họ ra khỏi, một thị nữ trong số đó bước tới nói: "Quý khách có cần đặt phòng chữ vàng không?"
Lâu Thất sững người,: "Chúng ta có thể lấy phòng chữ vàng sao?"
"Quý khác đã đánh bại khách của phòng chữ vàng nên có tư cách ở lại phòng chữ vàng, chỉ có điều cũng phải giao năm nghìn lượng vàng."
Có một số người võ công cao cường nhưng chưa chắc đã có tiền.
Lâu Thất lập tức vui mừng ra mặt: "Chúng ta đặt! Năm nghìn lượng vàng mà thôi! Bổn cô nương nộp liền."
Tố Vân Tâm lập tức bất mãn: "Này, các người có mắt không vậy? Người đánh bại gã đàn ông đó rõ ràng là tỷ tỷ của ta, phòng chữ vàng này phải dành cho tỷ tỷ của ta! Dựa vào đâu mà để cho cô ta?"
Lâu Thất liếc nhìn cô ta: "Cô tưởng rằng người của Hội Hoa Lầu ngốc sao?"