Đế Vương Sủng Ái

Chương 31 :

Ngày đăng: 14:12 19/04/20


"Cai rượu, cai đồ ăn mặn, không được dùng nội lực, mấy điều này có làm được không?" Nàng lại lặp lại một lần.



Trầm Sát khẽ gật đầu.



"Còn một yêu cầu nữa, đồng ý rồi ta mới ra tay."



"Nói đi."



"Đợi khi ta ra tay, chỉ được nhìn không được hỏi."



"Được." Trầm Sát không biết nàng muốn làm gì, nhưng chắc chắn là thủ pháp mà hắn ít khi nhìn thấy, hoặc có thể gọi là quái dị. Nàng không cho hỏi hắn liền không hỏi.



"Rất tốt, vậy bây giờ ta sẽ giúp ngươi áp chế bùa chú, có thể sẽ hơi đau một chút, ngươi cố nhẫn nhịn."



Lâu Thất vừa dứt lời liền vung Phá Sát lên, ánh sáng sắc lạnh như sắp đâm xuống ngực hắn. Trong suốt quá trình này, Lâu Thất đều nhìn vào mắt Trầm Sát, động tác này của nàng người thường chắc chắn sẽ nổi lòng phòng bị và sợ hãi, đồng tử sẽ có biến đổi, nhưng khi lưỡi Phá Sát đã chạm vào ngực hắn, hắn vẫn rất bình tĩnh, đồng tử không hề thay đổi.



Lâu Thất bất giác mỉm cười, gã này có vẻ đã quá tin tưởng nàng, sự tín nhiệm này rốt cuộc từ đâu mà có?



Phá Sát cuối cùng cũng không đâm vào ngực hắn, chỉ khắc vẽ một hồi trên ngực. Khắc họa tiết trên người sẽ đau đớn ra sao, là đau thật. Nhưng Trầm Sát vẫn nhịn, không kêu một tiếng.



Khi hắn tưởng như vậy đã là xong thì thấy nàng một tay cầm Phá Sát, một tay giơ lên phía trên ngực hắn, Phá Sát cứa một đường trên ngón tay trỏ của nàng, máu đỏ tươi lập tức nhỏ xuống. Trầm Sát mặt không biến sắc khi bị khắc họa tiết trên ngực, lúc này mắt hắn lóe lên một tia sáng.



Ngón tay chảy máu của Lâu Thất miết lên họa tiết trên ngực hắn, cũng đồng nghĩa với việc dùng máu của nàng để vẽ lại họa tiết đó.



Trầm Sát chỉ cảm thấy cùng với ngón tay nàng lướt qua, hàn khí trong người và sức nóng trên da nhanh chóng biến mất, cảm giác mát mẻ vô cùng dễ chịu truyền từ tay nàng vào người hắn, giống như một tướng quân có khí thế kinh người, buộc kẻ địch phải liên tục rút lui.



Tia máu trong mắt hắn đã biến mất, đôi mắt lại trở về với màu đen sâu thẳm. Hắn nhìn nữ nhân đang ngồi trên người mình, nhìn gương mặt xinh đẹp của nàng, nhìn đôi môi hồng mím chặt, nhìn sắc mặt nàng dần dần trở nên nhợt nhạt, nhìn thấy cả sự chăm chú, nghiêm túc trong mắt nàng, một nơi nào đó trong trái tim hắn bỗng nhiên lặng lẽ sụp đổ.



Nàng là ông trời ban tặng cho hắn.
"Sau đó thì sao?"



"Sau đó một mình cô ta rời đi, Hoa thống lĩnh ở lại nghiên cứu một lúc mới rời đi. Nhưng sau đó, Ưng vệ tới thủy lao tìm Lâu Thất cô nương thì phát hiện cô ta mất tích một buổi chiều, Ưng vệ đại nhân và Hoa thống lĩnh suýt chút nữa đã lật tung nhà lao lên tìm, nhưng vẫn không tìm được cô ta, cũng trong lúc hỗn loạn đó, kẻ địch phá thất sát trận xông vào, tấn công nhà lao."



Sao lại trùng hợp tới vậy?



Lâu Thất phá thất sát trận, sau đó mất tích dẫn tới thủ vệ nhà lao dồn tấm ức đi tìm cô ta, bỏ qua việc phòng thủ, sau đó có người tấn công lên.



Lâu Thất về cùng chủ tử, vừa về đã được đặc cách vào Tam Trùng Điện, ở một tối đã xảy ra chuyện, sao lại có chuyện trùng hợp tới vậy? Tuyết vệ nghĩ tới việc tối qua mình trúng độc vô duyên vô cớ, sáng nay không khống chế được cảm xúc, trong mắt lập tức bùng bùng lửa giận.



Là cô ta, chắc chắn là cô ta, không biết cô ta đã hạ độc gì cho cô, sau đó lại mê hoặc chủ tử dẫn cô ta tới sảnh nghị sự, cố tình dùng ánh mắt khiêu khích để làm cô nổi giận, sau đó dẫn dụ cô ra tay đánh vỡ chiếc thuyền sứ yêu quý của chủ tử, thiết kế vào nhà lao, lại dùng quỷ kế để Hoa Vu Tồn dẫn cô ta tới chỗ Thất Sát Trận.



Thật tàn nhẫn, thật độc ác. Bước nào cũng đã được tính toán kỹ lưỡng.



Cô ta nhất định là gian tế, chỉ có thân phận của cô ta mới chưa được họ điều tra xác nhận. Chính là cô ta.



Mọi việc đều được Tuyết vệ ngẫm nghĩ một lượt, Lâu Thất càng lúc càng có nhiều điểm đáng ngờ. Cô có thể khẳng định, Lâu Thất chính là nội gián, là cô ta dẫn địch vào.



Cô ta kêu lên: "Chết rồi, tối qua cô ta ở Tam Trùng Điện nhất định đã tìm hiểu rõ tình hình của Tam Trùng Điện, chủ tử có nguy hiểm."



Hai thị nữ mặt tái nhợt.



"Mau, một người các ngươi dìu ta tới Tam Trùng Điện là được, người còn lại mau về gọi Nguyệt vệ đại nhân, mặc kệ những người khác, về Tam Trùng Điện bảo vệ chủ tử."



Giọng cô ta vô cùng lo lắng khiến hai thị vệ cũng vô cùng hốt hoảng, lập tức làm theo mệnh lệnh của cô ta.



Nguyệt vệ nhận được truyền tin, trong lòng cũng kinh hãi vô cùng, nhưng điều hắn nghĩ là, chủ tử đâu dễ dàng bị lừa như vậy, nếu như nói Lâu Thất là gian tế vậy thì đó là một đối thủ lợi hại.