Đế Vương Sủng Ái

Chương 367 :

Ngày đăng: 14:17 19/04/20


Tay Nguyệt nắm lấy chuôi kiếm, chuẩn bị tư thế sẵn sàng hành động.



Chỉ cần Thúc Trọng Châu có điểm gì bất thường Nguyệt sẽ giết hắn ngay lập tức.



"Có nhất thiết phải căng thẳng như vậy không?" Thúc Trọng Châu lắc lắc đầu nhìn Lâu Thất: "Cô nương chẳng phải lúc trước muốn gặp ta sao?"



Lông mày Lâu Thất khẽ nhướn lên: "Nói như vậy là ngươi thừa nhận mình là tri phủ thành Lạc Dương của Đông Thanh sao?"



Quả nhiên là hắn ta.



"Ta nói này, có thể vào trong nói chuyện không? Đứng ở đây cũng không phải cách hay." Thúc Trọng Châu vừa nói vừa liếc sang Trầm Sát.



"Phạm thượng!" "Keeng!" một tiếng, Nguyệt định rút kiếm ra, Lâu Thất lại ấn chuôi kiếm của hắn xuống.



Trầm Sát không nói gì, chàng đi trước tiến vào trong ngự thư phòng.



Nguyệt và đám người Trần Thập giương mắt nhìn nhau, như vậy là đồng ý rồi sao? Đế Quân lại đồng ý sao, thật là kỳ lạ.



Lâu Thất quay người đi sau theo chàng, "Trần Thập, Lâu Tín, các người ở bên ngoài canh."



"Rõ!"



Nguyệt cho thanh kiếm đã được rút ra một nửa ra vào lại trong bao, rồi cũng đi vào trong. Bất luận thế nào, hắn dám khẳng định rằng thân phận của tên Thúc Trọng Châu này không hề bình thường.



Trầm Sát tiến vào đầu tiên ngồi xuống ghế của chàng, Thúc Trọng Châu quan sát bốn phía, rồi hắn bước về chiếc sạp mềm đó, trên đó còn để quả trái mà lúc trước Lâu Thất đang ăn.



"Ế, có loại quả này được đó, vừa nhìn đã thấy ngọt thanh mọng nước, chỉ có Cửu Tiêu Điện mới có phải không? Để ta nếm thử xem."



Lời này vừa dứt, Lâu Thất liền búng tay một cái, lớn tiếng nói: "Có kẻ ăn trộm đồ ăn, U U, xé nát miệng hắn cho ta!"



Một tia sáng màu tím bạc loé lên phi tới, Thúc Trọng Châu ngay lập tức lùi về phía sau nhưng hắn vẫn không nhanh bằng tốc độ của U U, hắn chỉ kịp nghiêng đầu, móng vuốt của U U cào qua mặt hắn, phát ra một tiếng "xoẹt!"



Giống như là móng vuốt bị một bức tường ngăn lại, chỉ cào rách được cái bức tường đó vậy.


Ánh mắt Thúc Trọng Châu đảo qua đảo lại trên mặt hai người họ, "Lẽ nào vừa xong ta chưa nói rõ sao? Khuê danh của mẫu thân ta là Trầm Hương, Trầm Hương công chúa, chính là người nhà Trầm gia. Di nguyện cuối đời của phụ thân ta chính là tìm được người nhà Trầm gia, điều tra rõ chân tướng sự việc năm đó!"



Lâu Thất và Nguyệt lại bị sốc lần nữa, vừa rồi còn nói đến vương tộc Hiên Viên, bây giờ lại thêm một Trầm Hương công chúa nữa, lẽ nào Trầm gia cũng là vương tộc sao?



"Nhưng chúng ta chỉ biết tới Đông Thanh, Bắc Thương, Nam Cương, Tây Cương, đâu ra vương tộc Hiên Viên và vương triều Trầm Thị?



"Thế các người đã bao giờ nghe tới Đoạn Trần Tông chưa?" Thúc Trọng Châu hỏi.



Vừa nghe tới cái tên "Đoạn Trần Tông", sắc mặt của Lâu Thất liền sầm lại, "Sao có thế chưa nghe qua cơ chứ."



"Đoạn Trần Tông chắc không ai biết ở nơi nào phải không? Thực ra Đoạn Trần Tông chính là ở ranh giới của dải đại lục đó, Đoạn Trần Tông kẹt ở đó."



Lâu Thất đổ người về đằng sau.



Giết nàng luôn đi cho xong, lại còn kéo theo cả Đoạn Trần Tông nữa.



Ý của Thúc Trọng Châu là hắn ta và Trầm Sát có khả năng là anh em họ, hắn tiềm phục ở Phá Vực chính là muốn điều tra rõ xem Trầm Sát liệu có phải xuất thân từ vương triều Trầm Thị hay không, nhưng hiện nay Cửu Tiêu Điện phòng bị nghiêm ngặt, không thể tuỳ tiện đi vào, hơn nữa chỉ tiềm phục ở đây cũng không tra ra được bởi những chuyện này Trầm Sát tuyệt đối sẽ không nói với thuộc hạ. Lúc này hắn ta mới nhớ ra Kỳ Văn Lục, đó là thứ của Trầm gia, chỉ có người của Trầm gia mới từng xem qua, nếu Trầm Sát biết Chiến Hồn Cổ thì chàng nhất định chính là người của vương triều Trầm Thị! Hơn nữa, chàng còn là người trong vương tộc, Trầm, là họ Vương.



Điểm này thì Trầm Sát không thể phản bác.



"Năm đó cha ta từng nói cái đó chỉ có nhân tài Trầm gia mới có thể xem." Trầm Sát chậm rãi nói. Kỳ Văn Lục, Hiêu Hùng Nhân Bì Cổ, có thể là tướng lĩnh bên đó của bọn họ, nếu truyền ra ngoài không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa.



Bọn họ hoàn toàn không nhắc đến việc của Hiên Viên Chiến tại cấm địa của tộc Long Dẫn, thậm chí là tin tức về lão đạo sĩ thối nàng cũng chỉ nói qua loa vài câu.



Thân phận của Thúc Trọng Châu còn phải tiếp tục điều tra, đâu thể hoàn toàn tin tưởng hắn ta như vậy được.



"Cha ta hoàn toàn không giống người trong vương tộc." Trầm Sát im lặng hồi lâu mới cất giọng nói ra câu này. Lâu Thất ngây ra một lúc, nàng hiểu ý của chàng.



Nếu như lời Thúc Trọng Châu nói là thật, vậy thì cha mẹ của chàng có khả năng không phải là phụ mẫu thân sinh ra chàng.



Tin mà Thúc Trọng Châu đem tới khiến hai người họ trầm mặc mất vài ngày. Mãi cho tới cái ngày mà Ấn Dao Phong tìm tới Lâu Thất.



"Đế Phi, vòng thử nghiệm thứ hai khi nào mới bắt đầu?"