Đế Vương Sủng Ái

Chương 400 :

Ngày đăng: 14:17 19/04/20


Trong thành đột nhiên sục sôi lưu truyền tin đồn, nói rằng Đế Quân bị thương nặng, nguy hiểm tính mạng, từ xa cũng có thể ngửi thấy mùi máu tanh trên người Đế Quân.



Lâu Thất vừa nghe thấy tin đồn này, ngay lập tức nổi giận lôi đình, vỗ bốp một cái lên bàn, "Thiên Nhất!"



Tối qua sau khi Địa Nhị đi nghỉ ngơi trước, Thiên Nhất canh cửa, nàng đã bảo Thiên Nhất cho người lui xuống, giờ xảy ra vấn đề rồi, không tìm hắn thì tìm ai?



Khi trời sáng, Địa Nhị thay ca trực, Thiên Nhất đi nghỉ hai canh giờ, vừa tỉnh dậy, liền nghe thấy tiếng Lâu Thất gọi mình, ngữ khí là sự tức giận vô cùng, nhất thời liền run sợ không thôi.



"Đế Phi, có thuộc hạ."



Tuy Lâu Thất nổi giận, nhưng lúc này cũng đã đè bớt xuống.



"Tối qua ta bảo ngươi trông chừng thị nữ cho lui xuống kia mà?"



"Đêm qua thuộc hạ đã giao cô ta cho thị vệ của phủ thành chủ trông giữ." Tối qua Lâu Thất không nói rõ với hắn là trông chừng ra sao, vì vậy hắn cũng không tự làm mà giao cho người khác.



Lâu Thất nhíu mày, lệnh người dẫn đường tới xem thị nữ đó.



Thị nữ Hồng Hà bị nhốt tạm ở trong một căn phòng, vẫn không có chăn gối giường chiếu gì, cũng may giờ vẫn đang là tiết hạ, cô ta ôm lấy mình nằm trong góc, trừ bụng đói ra thì cũng không bị hành hạ gì, vậy nên căn bản chẳng sợ hãi.



Thấy Lâu Thất tự mình tới, cô ta còn dùng ánh mắt giận dữ trừng nàng.



"Có ai trông chừng cô ta không?" Lâu Thất chỉ cần liếc một cái là biết cô ta đang nghĩ gì. Nàng vừa hỏi câu này, Hồng Hà đã kinh sợ. Đây là ý gì chứ? Cô ta mới chỉ gặp một người...



Thị vệ canh gác cúi đầu trả lời, "Bẩm Đế Phi, chỉ có thím của Hồng Hà tới một lần, nói chuyện với cô ta qua cửa rồi rời đi."



"Khi họ nói chuyện ngươi ở đâu?"



Thị vệ cả kinh, sao nàng lại biết khi họ nói chuyện hắn không ở cạnh chứ? Hắn liền không dám giấu diếm thêm chút nào mà nói, "Khi đó thuộc hạ, thuộc hạ đi vệ sinh..."



Gương mặt hắn đỏ bừng lên.



"Đưa thẩm của cô ta tới đây."



Nghe Lâu Thất nói vậy, Hồng Hà liền nhảy lên, "Đế Phi đây là muốn làm gì?"




Đi được nửa đường, Trần Thập tới báo, sau khi Trầm Sát biết chuyện đã ra ngoài xử lý rồi.



Trên thực tế thì chỉ cần hắn lộ mặt, tin đồn sẽ tự bị đánh tan, thế nhưng Lâu Thất lại sợ rằng còn những người khác tới do thám, nàng lo lắng Trầm Sát sẽ ra tay.



Hiện giờ hắn không thể dùng nội lực được.



Thế nhưng khi Trầm Sát trở về lại mang theo một thanh niên có làn da ngăm đen, Lâu Thất vừa nhìn thấy gùi thuốc sau lưng người thanh niên đó, lòng liền khẽ động.



Lẽ nào đây chính là ca ca của Hồng Hà?



Trầm Sát lại chưa biết về chuyện của Hồng Hà, hắn nhìn Lâu Thất, bờ môi mỏng khẽ động, đang muốn truyền âm cho nàng, nàng lại trừng mắt qua.



Truyền âm nhập mật không dùng nội lực sao?



Đúng là coi lời của nàng như gió thổi bên tai!



Trước đây Trầm Sát chưa bao giờ bị người khác trừng và quản thúc bao giờ, giờ nhìn thấy nàng trợn to mắt trừng hắn, trong tim lại có chút ngứa ngáy, rất muốn kéo nàng vào lòng.



"Đây là ai?"



Nàng không cần hắn phải truyền âm nhập mật, cứ nói ra thân phận của người thanh niên này là được rồi.



Người thanh niên đó nghe thấy giọng nói của nàng liền quay đầu lại, ngay lập tức liền ngây người ra.



Đẹp quá...



Đẹp hơn muội muội của hắn rất nhiều...



"Ta là Hồng Dương..."



Lâu Thất liền cười lạnh, quả nhiên là ca ca của Hồng Hà!



Nàng đang định nói gì đó, lại ngửi thấy một mùi thơm kỳ lạ.