Đế Vương Sủng Ái
Chương 437 :
Ngày đăng: 14:18 19/04/20
"Đây không phải là trúng tà, mà là nhân cách phân liệt"
Lâu Thất nói với Trầm Sát: "Hãy giúp Trần Thập đưa họ đi, nhân cách còn lại của Vân Phong e rằng không tốt đẹp."
Trong thời hiện đại cô từng gặp người như vậy. Nhân cách phân liệt rất nguy hiểm. Người có hai nhân cách có một sự biến đổi về tinh thần rất mạnh mẽ. Có thể đó là do trở ngại tâm lý. Thế nhưng đó chỉ là giải thích về y học. Trước đây cô từng gặp một người, hai nhân cách trái ngược nhau, hoàn toàn không nhận ra sự tồn tại của người khác. Hai nhân cách này như hai tờ giấy trái ngược, họ mua hai ngôi nhà, sống hai cuộc sống. Một người lấy vợ hiền, bản thân là giảng viên đại học, phu thê ân ái. Thế nhưng khi nhân cách kia xuất hiện thì người đó sẽ tới nhà khác. Nhân cách này lại một kẽ lãng tử thích chơi bời, không chỉ làm tổn thương bao nhiêu cô gái, mà còn làm rất nhiều chuyện xấu.
Cho tới một ngày lãng tử đó giết người, khi cảnh sát điều tra tới ngôi trường thì tất cả mọi người đều kinh ngạc, người vợ dịu dàng của ông thì không dám tín chông fminfh lừa gạt bao nhiêu người, lại cọn nghiện ngập, giết người. Hoàn toàn khác với hình ảnh người chồng dịu dàng, nho nhã của mình.
Khi biết được chồng mình có hai nhân cách, cô ta suýt nữa phát điện/
Lâu Thất biết chuyện này, vì khi đó cô đang tiếp nhận một nhiệm vụ, chính là tìm kiểm đoạn băng ghi âm mà người đàn ông này đã ghi trộm lại. Ở nhà của hắn không tìm thấy, sau này cô luôn đi theo hắn, mới phát hiện hắn có một nhà khác, nên tìm thấy ở đó.
Không lâu sau thì hắn xảy ra chuyện.
Bây giờ cô bảo Trầm Sát lôi Lâm Thịnh Uy đi, cách xa Vân Phong một đoạn vì không thể biết được khi tỉnh lại sẽ là nhân cách nào của Vân Phong, sẽ là tính cách như thế nào. Thế nhưng nhìn biểu cảm đnag thay đổi, cô có dự cảm không tốt.
Trầm Sát nắm chặt tay, hút Lâm Thịnh Uy về phía mình. Trần Thập cũng đưa Ngũ Tiếu Ninh tới cạnh họ
"Người đừng xuất hiện!"
Giọng của Vân Phong run rẩy như vỡ vụn ra
"Ha ha, ngươi gần đây đã ra ngoài đủ lâu rồi, bây giờ đến lượt ta"
"Đừng có nằm mơ, trước đây ngươi cũng từng phạm sai lầm"
Đám người Lâu Thất nhìn nhau, cảm thấy chuyện này thật kỳ lạ. Giống như hắn đang tự diễn kịch vậy. Thế nhưng Trầm Sát không kìm được sát khí của mình: "Trước đây hắn cũng từng nhúng tay vào"
Hắn muốn giết Vân Phong, thế nhưng nhìn bộ dạng này hắn lại không đành.
Lâu Thất thở dài, ông anh cho chút thể diện đi chứ, đừng lúc nào cũng đòi giết người ta như thế. Dù gì thì cô ta cũng nợ tình Vân Phong. Hơn nữa cô cũng có chút tò mò, xem nhân cách thứ hai của Vân Phong là ai.
Có thể do âm thanh của những quả này có tác dụng quá lớn, mới khiến nhân cách thứ hai của Vân Phong lộ ra.
Lúc này ánh mắt Trần Thập cũng bắt đầu mê man. Đúng lúc đó Lâu Thất nhận ra, thấy tình hình không ổn liền điểm huyết của hắn.
"Đây là cái gì?"
Lâu Thất vừa giải huyệt cho những người còn lại, vừa rút cây roi Thí Hồn ra. Mặc dù không biết là gì nhưng cô cảm thấy nó không hề dễ đối phó. Triệu Vân đã vút lên không trung, rồi quay xuống, ấn chưởng xuống con vật này
"Uỳnh!"
Con vật này đột nhiên phát ra tiếng động như sư tử rống, miệng mở hết cơ, nhìn như muốn nuốt chửng Triệu Vân.
"Súc sinh, ngươi chết đi" Triệu Vân hét lên một tiếng, lao xuống cạnh nó sau đó lùi vài bước, dường như không chịu nổi cơn buồn nôn.
"Triệu Vân, người định làm gì vậy?" Lâu Thất hỏi
"Đi thôi, để cho hắn đối phó với cái này" Trầm Sát kéo tay cô định bỏ đi. Triệu Vân nhìn thấy nhếch mép cười, lấy một thứ gì đó trên người hắn rồi ném về phía Trầm Sát. Thứ đó lăn trên mặt băng, rồi phát ra một thứ mùi khác ngọt.
Lâu Thất ngửi thấy đầu tiên, chau mày, rồi đột nhiên kêu lên: "Triệu Vân, cái con mẹ nhà người" rồi kéo Trầm Sát bay sang chỗ khác
Một bóng màu bạc lướt qua bên cạnh họ
Đó chính là thứ ấy.
Con quái vật kia lúc đầu chỉ định tấn công Triệu Vân vì đã xâm phạm lãnh địa của nó. Thế nhưng Triệu Vân đã ném thứ thuốc thu hút động vật về phía Lâu Thất, cho nên nó đã thu hút con quái vật này.
Triệu Vân lập tức phi thân biến mất. Dù hắn từng bị thương, thế nhưng vết thương ấy hắn rất nhanh đã trị khỏi.
Trầm Sát đẩy cô sang một bên, rút thanh trường kiếm chém vào con quái vật
Với nội lực bây giờ của hắn nếu chém chúng thì hẳn con vật đó sẽ đứt đầu.
Thế nhưng không ngờ, nhát chém của Trầm Sát lần này lại trượt.
Đúng lúc hắn chém xuống thì con vật kia biến mất, giống như biến mất vào không trung ngay trước mắt họ.
Cảnh tượng quái dị này khiến Trầm Sát đột nhiên thấy kinh ngạc.