Đế Vương Sủng Ái
Chương 439 :
Ngày đăng: 14:18 19/04/20
Lời này vừa dứt, đối phương đã đáp lời hắn, chỉ là lời đáp lại khiến hắn càng đặc biệt phát cáu.
"Phì, ta thật sự không hiểu, tại sao luôn có người thích nói câu này. Cái gì mà rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, thực sự là kỳ lạ. Nếu người ta không muốn uống rượu, dựa vào cái gì mà mời rượu là phải uống vậy chứ? Ngươi bưng rượu quỳ xuống dập đầu ba cái thật kêu trước mặt ta, gọi ta ba tiếng cô nãi nãi, cầu xin ta uống, nói không chừng ta còn có thể miễn cưỡng cho ngươi chút thể diện. Thế nào?"
"Nha đầu từ đâu tới, thật sự không biết trời cao đất dày."
Nói chưa hết câu, Lâu Thất đã ngắt lời hắn: "Đừng đùa nữa được không? Trận pháp bổn cô nương bố trí, hiện nay ngay cả trước mắt ngươi hai mét mà ngươi cũng không thấy rõ, lấy đâu ra mà biết trời cao bao nhiêu, đất dày thế nào?"
Liên Hoa công tử bị chọc tức suýt chút nữa thì hộc máu, cắn răng nghiến lợi nói: "Cô nương thật ra mồm mép lanh lợi, nghe giọng của cô nương, bổn công tử có thể đoán ra, tướng mạo của cô ắt hẳn không kém, bổn công tử mười tuổi bắt đầu đã biết thương hoa tiếc ngọc, đợi lúc bắt được cô, cũng nhất định sẽ thương tiếc cô thật tốt."
Lâu Thất nhịn không được mà chế nhạo cười ra tiếng: "Thật sao? Có thể nói ra sự biến thái và ghê tởm của bản thân một cách thản nhiên như vậy thì người bình thường vẫn không thể làm được. Tên cặn bã kia, da mặt của ngươi có phải là được tạo ra từ tảng đá ngàn năm trong nhà xí không vậy?"
Có mấy đội viên nhịn không được mà phụt cười ra tiếng.
Đế Phi của bọn họ đúng là...
Có điều, bọn họ đều biết vì sao Lâu Thất lại nói nhảm với nam nhân kia, nàng đang tranh thủ thời gian cho họ, bọn họ đều nắm bắt thời gian để học thủ quyết mà nàng dạy, đợi trận pháp biến động lần nữa.
"Ngươi có gan báo tên của mình không?" Liên Hoa công tử tức tối đến mức khuôn mặt méo mó rồi.
Lâu Thất lại cười châm biếm một tiếng: "Ta thật sự không có lá gan này. Tuy nói tên gọi là là để người khác gọi, nhưng nó cũng phải được giấu kĩ, bằng không bị tên biến thái ghê tởm nhà ngươi biết, thì đó chính là sự sỉ nhục."
"Ta sẽ tiêu diệt ngươi."
Liên Hoa công tử không thể nhịn được nữa, vốn dĩ hắn đang chuyên tâm thi triển chú thuật với mấy thị vệ kia, đây cũng là một cách hay, nhưng mà hắn lại bị Lâu Thất chọc tức đến độ đầu óc choáng váng, trong lòng bị bức sắp phát điên rồi. Hắn nhanh chóng thu hồi chú thuật đang thi triển trên người mấy thị vệ kia, giơ tay lên, một đám mây mù màu đen bay về phương hướng của Lâu Thất.
Nghe tiếng có thể biết được vị trí, cho nên muốn biết phương hướng của Lâu Thất ở đâu không hề khó.
Mặc dù hắn ra tay rất nhanh, động tác của Lâu Thất lại càng nhanh hơn.
Nhưng mà lúc này ngay cả một tảng đá nàng cũng bê không nổi rồi.
"Tiểu Ngưu, vào sơn động gọi Ưng vệ đại nhân ra đây, bảo hắn tới bê đá." Nàng muốn sai bảo tất nhiên là sai bảo Ưng. Về phần Trần Thập và Lâu Tín, đương nhiên là để họ nghỉ ngơi nhiều chút rồi.
"Vâng." Tiểu Ngưu không biết đây là thứ tốt gì, nhưng mà Lâu Thất bảo thì hắn sẽ nghe.
Tiểu Ngưu vội vàng chạy vào sơn động: "Ưng vệ đại nhân, nương nương bảo ngài đi bê đá."
"Bê đá?" Ưng nhất thời ngơ ngác, bọn họ chờ ở đây rất lâu, đều mệt mỏi cả rồi, kết quả nàng lại bảo hắn đi bê đá sao?
Ánh mắt Trầm Sát lại chú ý tới nét mặt cứng đờ của Trương Mệnh khi nghe thấy câu nói này.
Lúc này hắn mới nghĩ tới, lúc trước khi Trương Mệnh giả chết, trong lòng còn ôm một tảng đá, chỉ là sau đó bị hắn đá ra ngoài, cho nên hắn cũng không để ở trong lòng. Bây giờ nghĩ lại, Trương Mệnh tuyệt đối không thể tùy tiện đổi một tảng đá được, tảng đá kia chắc là có huyền cơ khác.
"Nhanh đi."
"Vâng." Ưng lập tức chạy ra ngoài, không lâu sau, một tay bê đá, một tay dìu Lâu Thất trở về.
Ánh mắt Trầm Sát dừng lại trên tay mà hắn dìu Lâu Thất, quanh người hắn tản ra khí lạnh. Ưng lập tức buông tay ra, lùi lại hai bước. Nhưng mà hắn vừa buông tay, Lâu Thất đứng không vững nên bổ nhào về phía trước.
Nàng đã không còn sức lực rồi.
Cơ thể Trần Thập vừa động, Trầm Sát đã nhanh hơn một bước kéo nàng vào trong lòng.
"A"
Hai tiếng kêu đau đớn đồng thời vang lên, mũi của Lâu Thất va vào khuôn ngực rắn chắc của hắn, mà Trầm Sát lại vì động tác quá mạnh, bây giờ cơ thể hắn đang yếu ớt nên không chịu đựng được, đau đến độ sắp vỡ tan tành rồi.