Đế Vương Sủng Ái

Chương 452 :

Ngày đăng: 14:18 19/04/20


Họ đã giải quyết được một nữa số cao thủ, lúc chỉ còn lại mười mấy người, Trần Thập phát hiện không thấy Lâu Thất đâu nữa, nào còn lo lắng đánh lại, tìm thấy phong ấn vẫn đang bảo hộ cho Lâu Tín, một phen kéo hắn ra ngoài, Hỏa đúng lúc gặp được, liền đi theo để ra khỏi trận pháp.



Nhìn thấy thân ảnh của Ưng Vương, Hỏa đường đương là nam tử hán vậy mà trong nháy mắt cũng lệ nóng lưng tròng, tiến lên mấy bước, mang Phong quỳ xuống, đầu gối tiếp với mặt đất tạo ra âm thanh vang dội, có thể thấy động tác của hắn có bao nhiêu nặng.



"Thuộc hạ tham kiến chủ tử!" Giọng nói của Hỏa có chút nghẹn ngào.



Hắn rời đi đã lâu, mỗi lần gặp Thập Ngũ hắn đều chỉnh lý lại phòng ốc cả đêm không ngủ, vẫn luôn nghĩ đến chủ tử một đêm chịu khổ, lại không biết Nguyệt và Ưng bọn họ có thể bảo vệ chủ tử tốt không, khi đó luôn có người muốn ám sát, nếu không phải cổ trùng của Thập Ngũ tiết lộ tình hình, chủ tử sẽ gặp nguy hiểm.



Với lại ngày trước họ vẫn luôn kề vai chiến đấu, trải qua bao nhiêu hành trình gian khổ, lần này xa cách lâu như vậy, hắn còn nhiều lần trải qua sống chết trên thảo nguyên, có vài lần hắn còn cho rằng mình không thể quay về trung nguyên nữa, cũng không thể gặp lại chủ tử. Lần trùng phùng ngắn ngủi này khiến tình cảm của hắn dâng lên.



Trầm Sát lại gần hắn, một tay đỡ tay hắn: "Đứng dậy."



Hắn vẫn còn im lặng, thế nhưng các đốt ngón tay của Hỏa lại vì dùng lực mà trắng bệch cũng có thể cảm nhận được tâm trạng đang phập phồng, viền không khỏi lại nóng lên.



Lúc này, Trầm Sát đã nhìn thấy vết sẹo của hắn.



"Chuyện gì đã xảy ra?"



Lòng hắn run lên, những vết thương này, có thể tưởng tượng ra khi đó hắn bị thương có bao nghiêm trọng, đau đớn.



"Thuộc hạ không sao." Hỏa đứng lên.



Trầm Sát nhìn hắn nói: "Trở về rồi nói!" Hắn quay người nhìn về hướng Trần Thập: "Thất Thất đâu?"



Cả đường hắn không nhìn thấy Lâu Thất, trong lòng nóng như lửa đốt, tính là cùng Hỏa cửu biệt trùng phùng, lúc này cũng không còn để ý nhiều lời.



Trần Thập nhìn ngó bốn phía, mày cũng nhíu chặt lại, hắn không biết phải nói thế nào nữa, không biết nàng lúc nào thì rời khỏi, cũng không biết là đi hướng nào, là do hắn và Lâu Tín thất trách!



Chỉ là biểu hiện này của hắn trong mắt Hỏa, tuy rằng có thể nhìn ra sự lo lắng, nhưng thiếu đi sự lo lắng cuả những người yêu nhau, trước đó Trần Thập có phản bác lại hắn, nhưng lời nói không rõ ràng, hẳn chỉ cho là thân phận hai người cách xa nhau, Trần Thập có chút chùn chân, lúc đó liền muốn giúp hắn một phen.



Nói với chủ tử không chừng người sẽ giúp đỡ, Trần Thập càng có dũng khí. Nghĩ vậy hắn liền kéo Trần Thập, nói rất nhanh: "Thì ra chủ tử có quen biết với Lâu Thất cô nương? Thuộc hạ từ trước đã cảm thấy Trần Thập lớn lên quá mức tuấn tú, không biết nữ nhân nào xứng đôi với hắn, bây giờ hắn thật ra cũng có bản lĩnh, bản thân chọn được một giai nhân, thật sự đẹp đôi, Lâu Thât cô nương đứng cùng một chỗ với hắn, rõ ràng là tình chàng ý thiếp..."
Nhìn dáng vẻ này của nàng, trái lại có chút kiêu ngạo, tâm trạng căng như dây cung của Trầm Sát liền được thả lỏng, nhìn đến những cỗ thi thể mang vết thương trên mặt đất,hỏi: "Nàng đã thấy uy lực của Bách Phá Đạn?"



"Vậy mà cũng gọi là uy lực?" Lâu Thất dè bỉu.



Con ngươi thâm thúy của Trầm Sát nháy mắt lóe lên.



Nàng ấy nói như vậy, có nghĩa là nàng ấy biết uy lưc còn lớn hơn thế!



"Những người này đều đem theo Bách Phá Đạn trên người, Lâu Tín, đợi lát nữa mang người đi thu hồi lại." Hắn hạ lệnh, ánh mắt quét qua Lâu Tín đang đứng cạnh Trần Thập.



Trần Thập cả người cứng đờ.



Quả nhiên thấy Lâu Thất vô sự, Đế Quân rất muốn tính sổ với hắn.



"Thất Thất, gần đây nàng muốn huấn luyện Linh Đội, hai tên thị vệ này đi theo dù sao cũng lãng phí, nàng hãy để họ tới bên người bổn Đế Quân đi."



Lâu Thất nghe Trầm Sát nói thì có chút nghi ngờ, Hắn tại sao lại đột nhiên muốn quản Trần Thập và Lâu Tín?



Lâu Tín âm thầm kêu khổ, Đế Quân à, thuộc hạ không liên quan, đây đúng là cửa thành cháy, cá trong chậu cũng bị vạ lây, hắn có thể cự tuyệt không?



Ai mà biết đến chỗ Đế Quân, họ sẽ bị xử lý thế nào! Cô nương cứu mạng!



"Đến chỗ chàng làm gì?" Lâu Thất nhịn không được mà hỏi.



Trầm Sát lạnh mặt, lại quét mặt qua chỗ Trần Thập, nói: " Là như vậy, không biết có ai đó nói mấy lời hỗn trướng như là một đôi bích nhân, tình chàng ý thiếp."



Phụt.



Lâu Thất nháy mắt liền hiểu ra.