Đế Vương Sủng Ái

Chương 473 :

Ngày đăng: 14:18 19/04/20


Lúc đó, Trầm Sát đã kể với nàng về câu chuyện trước kia của hắn và Tố Lưu Vân, thực ra cũng chẳng phải trước kia gì cả, nếu kể về ngọn nguồn, hoặc là thời gian qua lại, thì thời gian qua lại của hắn với Nạp Lan Họa Tâm nói không chừng còn lâu hơn nhiều so với Tố Lưu Vân, đó cũng là nguyên do vì sao lúc đó Ưng và Nguyệt đều nhận định ngôi vị Đế Hậu sẽ là cuộc tranh giành giữa Nạp Lan Họa Tâm và Tố Lưu Vân, nhưng càng xem trọng hơn về Nạp Lan Họa Tâm.



Vào lúc chạm mặt với Tố Lưu Vân ở thành Nặc Lạp của Bắc Thương, trừ lúc mở đầu Trầm Sát còn có một ít lòng bao dung đối với cô ta, nhưng đến sau cùng vẫn nói với cô rằng, ngươi là cái thứ gì đại loại những câu nói như thế, nàng không tin giữa cô ta và Trầm Sát có chuyện gì với nhau.



Trong lòng của hắn có một chút bí mật, cũng không đơn thuần chỉ vì Tố Lưu Vân, nhưng có thể Tố Lưu Vân chỉ là một nhân tố nho nhỏ trong đó.



Hỏa ngập ngừng một lát, nói tiếp: “Nếu Đế Phi có vấn đề gì, thì xin hỏi trực tiếp chủ tử.”



Lâu Thất đột nhiên trở nên buồn chán, phủi phủi tay nói: “Thôi bỏ đi, ta không có chuyện gì muốn hỏi cả, Hỏa đi làm việc của ngươi đi.”



Nàng không phải không tin tưởng Trầm Sát, chỉ e rằng lối suy nghĩ của hai người chênh lệch nhau, quan niệm có chút khác nhau, có thể hắn nghĩ rằng có những việc không cần nói cho nàng biết, nhưng lại không ngờ rằng nàng không thích như vậy.



Chỉ thấy bộ dạng của Hỏa nửa muốn nói nửa không muốn nói, nàng đột nhiên không muốn hỏi tiếp nữa.



Hỏa lui ra khỏi cái đình, Lâu Thất lại gọi hắn lần nữa: “Thọ thần của Đại trưởng lão Vấn Thiên Sơn, có mời Trầm Vân Sơn không?”



“Mời chứ, Trầm Vân Sơn và Mộng Bích Sơn, có thể đều nhận được thiệp mời.”



Lâu Thất gật gật đầu.



Nếu đã như vậy, khi đó đến Vấn Thiên Sơn không biết sẽ náo nhiệt ra sao, chỉ đơn giản mối thù của nàng với Tam trưởng lão, còn có Nạp Lan Họa Tâm, đó chắc chắn là không chết không thôi với nàng, lúc đó thêm Tố Lưu Tâm, ơ, Cảnh Dao của Mộng Bích Sơn nói không chừng cũng sẽ đến…



Lâu Thất cảm nhận sâu sắc chuyến tuần du đến Vấn Thiên Sơn lần này chắc quậy um trời quá.



“Đế Phi đang suy nghĩ gì vậy?” Tiểu Trù thấy sắc mặt của nàng đang xoắn xuýt, nhịn không được bèn hỏi.



“Ta đang nghĩ là, ta cần phải làm mới một chiếc đai thắt lưng mới được.” Lâu Thất phun ra một câu, khiến Tiểu Trù và Nhị Linh nhìn nhau mắt tròn mắt dẹt, hai người bọn họ đều cảm thấy vô duyên vô cớ.



Thắt lưng?



Thắt lưng của nàng đã rất huyền diệu rồi, bây giờ còn làm thêm để làm gì vậy?



Lâu Thất nói làm liền bắt tay vào làm, và còn, không chỉ là thắt lưng, nàng còn rất nhiều đồ vật cần phải làm, thuốc tắm còn chưa làm xong kìa, võ công của Đại trưởng lão Vấn Thiên Sơn ngay cả Trầm Sát trước kia cũng phải dè chừng, tuy công lực của Trầm Sát hiện giờ tăng cao không chắc sẽ thua lão ta, nhưng từ nhỏ nàng có một thói quen là không giao phó sự an nguy của mình trong tay người khác, cho dù người đó là Trầm Sát đi chăng nữa.




Phá Vực được thống nhất.



Hoang nguyên Phá Vực, bây giờ toàn bộ thuộc về Trầm Sát.



Tin tức này loan truyền ra ngoài, toàn thành Phá Vực xôn xao nhốn nháo.



Ở thành Phá Vực hồi đó bọn họ cũng đã an cư lạc nghiệp, nhưng mà, ra khỏi thành Phá Vực thì không biết còn an toàn hay không, rất có thể gặp một vài thế lực, bị chém một nhát. Cho nên trước kia bá tánh đi ra khỏi thành Phá Vực rất ít, bọn họ luôn ở miết trong thành Phá Vực, chẳng đi đâu cả.



Như vậy thì, ít nhiều cũng cho người ta cảm giác như ngồi tù, và những kẻ nhát gan đều lo lắng những thế lực đó khi nào đoàn kết lại tấn công thành Phá Vực.



Bây giờ thì tốt rồi, Phá Vực được thống nhất!



Phá Vực thống nhất, tức là phải kiến quốc, bọn họ là những người vốn dĩ chẳng có thân phận gì, sau này cũng sẽ có quốc gia của riêng mình, nơi mà bọn họ đang ở sẽ phát triển càng ngày càng tốt, có thể yên tâm ở lại mảnh đất này an cư lạc nghiệp, gầy dựng một phần gia nghiệp cho con cháu đời sau.



Tiếp theo đó, chiếu thư kiến quốc được ban xuống.



Mùa thu năm nay của Phá Vực, Đế Quân thống nhất hoang nguyên, Đại Thịnh vương triều được kiến lập.



Đầu tháng tám, Đế Quân đăng cơ, Phá Vực đổi tên là Đại Thịnh, không còn tên gọi là hoang nguyên Phá Vực nữa.



Đồng thời, mười tòa thành trì cùng lúc kiến tạo, cộng với thành Tùng Sơn, Thất Thành, nơi nào cũng náo nhiệt cực kì.



Bá tánh Đại Thịnh đang trong thời kì đoàn kết nhất, là vào giây phút này.



Thành Phá Vực được đổi tên thành thành Thịnh An, đặt làm hoàng đô, quan lộ ngoài thành được xây dựng mở rộng vô cùng, liên thông với mười hai thành trì còn lại.



Đế Quân hạ chỉ, mùng tám tháng mười cử hành phong hậu đại điển, lúc đó Đế Quân sẽ ngồi cung liên của hoàng thất du ngoạn một tuần tiếp nhận sự tham bái của bá tánh.



Trong khi Đại Thịnh ăn mừng trên dưới toàn quốc, Đế Quân của bọn họ và hoàng hậu nương nương tương lai dắt theo mấy người và một con tiểu hồ ly, cưỡi con Tuyết Sơn Bạch Ưng Vương, đi về hướng thánh địa trong mắt của thế nhân đại lục tứ phương là Vấn Thiên Sơn.