Đế Vương Sủng Ái
Chương 524 :
Ngày đăng: 14:19 19/04/20
Nghe cô ta nói vậy, trong lòng Lâu Thất có chút rùng rợn.
Nàng vốn tưởng rằng cô gái lông trắng thích nữ nhân, không quan tâm tới nam nhân, rõ ràng những người rơi xuống đây đều là những nam nhân tuấn tú hiếm có, vậy mà cô ta cũng không buồn để tâm, chỉ nhớ tới mình...
Bây giờ nghe ra, cô ta không phải thích nữ nhân, mà là thích da mặt của nữ nhân?
Thích da mặt của nữ nhân để làm gì?
Trầm Sát chỉ còn cách Lâu Thất mấy bước chân, một lần nữa lại bị cản trở, trong mắt hắn sát ý bùng cháy, kiếm chém ra những bông hoa sát khí u hàn, sắc lạnh tấn công vào mặt của cô gái lông trắng.
"Đàn ông đều đáng ghét, đều đáng ghét, tướng mạo xấu xí cũng xấu xa, tướng mạo tuấn tú cũng xấu xa, các ngươi hãy ở lại đây để ta cho mỹ nhân ăn!" Cô gái lông trắng vừa kêu gào vừa dùng hai cánh tay làm côn, đánh thành vòng tròn về phía Trầm Sát, tốc độ của cô ta rất nhanh, ra tay rất hiểm hóc, thường tránh được lưỡi kiếm Ẩm Huyết Kiếm, đánh về thân kiếm, mấy lần cánh tay đập vào Ẩm Huyết Kiếm thậm chí rung lên khiến gan bàn tay Trầm Sát tê đi.
Quái vật lông trắng này thực sự không hoàn toàn được gọi là người, cô ta không chị có sức mạnh vô cùng, tốc độ cũng rất nhanh, hơn nữa thiên phú võ học cũng cao hơn người thường.
Sao họ chưa bao giờ nghe qua về nhân vật này?
Nhất thời Trầm Sát cũng không thể nhanh chóng giết được cô ta.
Hách Liên Quyết nhướng mày lại nhìn Lâu Thất, sự chú ý của nàng hoàn toàn đặt về phía Trầm Sát, đứng cạnh hắn mà không hề có sự đề phòng, là vì cho rằng hắn bị nhốt ở đây hoàn toàn không có cách nào sao?
Hắn liếc nhìn Thanh Y, nhíu mày, truyền âm cho hắn: "Lam Y đâu?"
Thanh Y nghiến răng, ánh mắt có chút đỏ hoe: "Gia, Lam Y hắn, hắn bị Trầm Sát giết rồi!"
Ánh mắt Hách Liên Quyết lập tức lạnh như băng.
Nhưng hắn cũng không nói gì nữa, chỉ thò tay qua kẽ đá, trên cúc tay áo phóng ra một sợi tơ hắc kim, Thanh Y cầm lấy một đầu, cắt thẳng về phía tảng đá khổng lồ chặn trước mặt Hách Liên Quyết.
Nói cũng lạ, tảng đá nhìn có vẻ kiên cố vô cùng, gặp phải sợi tơ nhỏ này liền trở nên như đậu phụ, chỉ một lát đã bị cắt một tảng.
Hai người lại tiếp tục cắt thêm một tảng, chỉ một lúc, tảng đá khổng lồ đã bị cắt đi một khối lớn, xuất hiện một lối đi đủ cho một người, đủ để Hách Liên Quyết né người đi ra.
Thanh Y đề phòng nhìn họ, bảo vệ Hách Liên Quyết lùi ra một góc, đưa tay vỗ vào chỗ nhô lên, một cánh cửa ngầm mở ra, hai người nhanh chóng đi vào.
"Đó là..." Trần Thập định đuổi theo, Lâu Thất liền gọi hắn lại.
"Đừng đuổi theo nữa, hướng đó chắc chỉ có thể đi theo đường cũ ra khỏi Lưu Liên Cốc." Còn họ nếu như muốn đi qua Lưu Liên Cốc, không muốn về lại đường cũ thì chỉ có thể đi ra theo một con đường khác, cũng chính là mật đạo có bảo bối mà cô gái lông trắng nói.
Nàng cất Phá Sát đi, liếc nhìn Trầm Sát: "Đế quân thực sự tấm lòng bao la, bây giờ không giết hắn, lẽ nào không sợ sau này không giết được hắn?"
Mọi người đều nhìn Trầm Sát, thực ra họ cũng không hiểu tại sao Trầm Sát lại tha cho Hách Liên Quyết. Lam Y chẳng qua chỉ nói một câu khiêu khích hắn đã không chịu nổi mà đánh chết hắn ta, huống hồ là kẻ trùm sỏ này?
Trầm Sát liếc nhìn nàng, ánh mắt u tối: "Bổn đế quân muốn giết hắn, lúc nào cũng được." Nói xong hắn liền ôm lấy eo nàng:"Bổn đế quân tuyệt đối không chiếm lợi của hắn, mặc dù hắn đáng chết."
Trần Thập và những người khác vẫn không hiểu, Hiên Viên Trọng Châu đã ngẫm nghĩ, bật cười nhìn Lâu Thất: "Hương độc của muội, trong đai lưng không có thuốc giải sao?"
Lâu Thất nhún vai: "Thuốc giải ta còn chưa nghiên cứu ra."
Vì thế lúc này Hách Liên Quyết toàn thân không còn sức lực, đừng nói trọng thương hắn ta, chắc hắn chỉ cần dùng một ngón tay cũng có thể tiêu diệt đối phương. Nhưng Hách Liên Quyết vừa rồi nói cứ y như thật, đúng là da mặt dày.
Hắn có thể cướp được Lâu Thất từ tay Trầm Sát, Trầm Sát đương nhiên sẽ coi hắn là đối thủ, kèm thêm câu lúc trước hắn ta nói, cái gì mà Lâu Thất trong lòng có hắn ta, với sự kiêu ngạo của Trầm Sát, sao có thể giết hắn ta khi hắn ta không có sức kháng cự? Giết hắn ta như vậy, chỉ e sau này có người biết được sẽ nói rằng Hách Liên Quyết thực ra là trúng hương độc của Lâu Thất nên mới chết oan.
Trầm Sát sẽ không cho hắn ta cơ hội như vậy, hắn đợi khi Hách Liên Quyết võ công hồi phục tới mức đỉnh điểm, sẽ đánh bại hắn ta, giết hắn ta.
Đây là sự kiêu ngạo của đàn ông.
Lâu Thất cũng hiểu vì thế ban nãy mới không ngăn cản.
"Chúng ta mau chóng rời khỏi cái nơi quỷ quái này thôi." Trên mặt đất là thi thể mất đầu của cô gái lông trắng, còn có cả một con bạch hổ, xung quanh lại ẩm thấp lạnh lẽo, ở lại đây thật sự rất khó chịu.
Trầm Sát đi lên phía trước Lâu Thất, quay lưng khom người: "Lên đi."