Đế Vương Sủng Ái

Chương 528 :

Ngày đăng: 14:19 19/04/20


Trầm Sát lạnh lùng hừ một tiếng, cắm Ẩm Huyết kiếm vào trong vỏ, tay trái đỡ Lâu Thất, ngón trỏ và ngón giữa bàn tay phải khép lại thành kiếm, kiếm chỉ xuất hiện vụ khí màu đen.



Lâu Thất vội túm lấy cánh tay hắn: "Nội lực hiện tại của chàng có thể sử dụng được Hắc Sát Ma Chỉ không?"



Nàng chưa quên khi trước ở Phá Vực Hoang Nguyên hắn dùng Hắc Sát Ma Chỉ đối phó với Hách Liên Quyết, cái giá phải trả là đã rút hết nội lực của toàn thân.



Trầm Sát không nói gì, nhưng Lâu Thất thì có thể hiểu được ý hắn, bị mấy gương mặt mỹ nhân này quấy rầy, hắn rất bực bội.



Nhưng Hắc Sát Ma Chỉ dùng quá nhiều nội lực, mặc dù hắn vừa ăn Ngưng Công Đan mạnh nhất của nàng nhưng cũng không thể dám chắc.



Hiên Viên Trọng Châu một quạt đẩy lui hai mặt người, nghe vậy đột nhiên nói: "Kiếm khí kiếm hồn của Ẩm Huyết Kiếm cảm giác khá giống với Hắc Sát Ma Chỉ mà ngươi đang dùng."



"Hử?" Lâu Thất trong lòng giật mình, có thể nhận được một chút gợi ý từ trong câu nói của hắn, nhưng thiên phú về mặt võ học của nàng không mạnh bằng các mặt khác, vì thế nên nàng cũng chỉ giật mình vậy thôi.



Trầm Sát thì lập tức nhướng mày, thu lại Hắc Sát Ma Chỉ, lấy lại Ẩm Huyết Kiếm, vung cổ tay, toàn thân Ẩm Huyết Kiếm xuất hiện vụ khí màu đen, sát khí lệ khí bất ngờ lan tỏa, cảm giác khá giống với hắn dùng Hách Sát Ma Chỉ.



"Đây là... điều phối sử dụng sát khí của Ẩm Huyết Kiếm." Lâu Thất vui mừng. Sao nàng không nghĩ ra chứ, nói ra, kiếm hồn của Ẩm Huyết Kiếm cơ bản đều là sát khí sát ý, mới đầu kiếm hồn còn thiếu, sức mạnh lớn tới Trầm Sát suýt chút nữa cũng không thể khống chế được, như thế này thì không cần hắn phải tổn hao quá nhiều nội lực, dùng kiếm thay thế cho kiếm chỉ, "nên gọi là Hắc Sát Ma Kiếm?"



"Ừ."



Trầm Sát chỉ đáp một tiếng, lại nói với Hiên Viên Trọng Châu và Hỏa: "Kéo họ lại sau." Trần Thập, Lâu Tín và Thiên Nhất, Địa Nhị đều đang đóng thính giác, nội lực của bốn người họ khá yếu.



Không cần hắn nói, thực ra Hiên Viên Trọng Châu và Hỏa đều đã cảm nhận được uy lực của Hắc Sát Ma Kiếm, mỗi người lập tức kéo hai người, kéo Trần Thập, Lâu Tín và Thiên Nhất, Địa Nhị lùi lại phía sau.



Lúc này, sáu gương mặt mỹ nhân kia cũng cảm thấy nguy hiểm, đồng loạt bay từ từ về phía sau.



Không khí xung quanh gần như đã bị Ẩm Huyết Kiếm hút hết, khi Trầm Sát từ từ vung kiếm lên, hình thành một luồng khí vô hình, khiến người ta cảm thấy hô hấp cũng gặp khó khăn, lồng ngực như thể bị đè một tảng đá nặng không thể nào thở nổi. Ngay sau đó, họ lại nghe thấy tiếng kim loại cứa vào nhau chói tai, âm thanh đó giống như cứa vào tai, Hiên Viên Trọng Châu và Hỏa đưa mắt nhìn nhau, tiếp tục kéo bốn người lùi lại thêm mấy bước nữa.



Uy lực quá mạnh.



"Lâu Thất, muội mau xuống đây trước." Hiên Viên Trọng Châu thấy Lâu Thất vẫn nằm trên lưng Trầm Sát, liền kêu lên, có cần phải bám rịt như vậy không? Lúc này rồi cần tránh vẫn phải tránh.



Sau đó hắn thấy Lâu Thất quay đầu lại, nhếch miệng cười với hắn.




Lâu Tín xen vào: "Chỉ không biết tại sao Hách Liên Quyết lại muốn dẫn đế hậu đi qua đây?"



Trầm Sát ánh mắt vụt sáng, tại sao? Bởi hắn cũng sốt ruột. Mặc dù Hách Liên Quyết không tỏ ra lo lắng, vẫn bình tĩnh như nắm chắc mọi chuyện, nhưng Trầm Sát biết hắn rất lo lắng.



Vậy nhất định bên kia đã xảy ra việc gì đó.



Trầm Sát có dự cảm, hiện nay đại lục Long Ngâm chắc đã vô cùng hỗn loạn. Đây là thời cơ tốt nhất để họ qua bên đó, đã loạn thì hãy cùng loạn, ai cũng không thể lo được nhiều, như vậy họ tới cũng không trở thành tâm điểm chú ý.



...



Thanh Y tìm được hai con ngựa hoang, mặc dù không có yên ngựa, nhưng với kị thuật của họ cũng không thành vấn đề.



"Gia, người sao rồi?"



Hách Liên Quyết cười nhạt: "Trình độ chế độc của tiểu công chúa không tồi, có điều ngươi ngươi không phát hiện ra thủ pháp của nàng ta rất giống với vị sư thúc chưa từng gặp mặt của ta sao?"



Thanh Y sững người. Trong lòng cười khổ. Gia, người còn chưa gặp được vị sư thúc của mình, thuộc hạ lại càng chưa từng gặp mặt. Phương diện này thuộc hạ lại không hiểu, đâu biết được thủ pháp của họ có giống nhau hay không?



Nhưng Hách Liên Y cũng chưa chắc sẽ trả lời hắn, ánh mắt hắn nhìn về phía xa, đột nhiên nói: "Có lẽ bổn vương nên viết thư cho sự phụ đáng kính đáng yêu của mình thôi."



Thanh Y sững người: "Nhưng, gia, người và bà ta không phải..."



"Lật mặt sao?" Hách Liên Quyết tiếp lời hắn, ánh mắt thoáng qua vẻ căm ghét, nhưng nhanh chóng biến mất. "Giữa sư đồ đâu có mâu thuẫn nào không thể giải tỏa?"



Thanh Y mơ hồ nửa hiểu nửa không.



Tâm sự của vương gia nhà hắn, hắn vẫn luôn không thực sự hiểu rõ.



Một lúc sau hắn lại không nhịn được hỏi tiếp: "Gia, người nói họ có thể an toàn đi qua Lưu Liên Cốc không?"



Hách Liên Quyết liếc nhìn hắn, nửa đùa nửa thật hỏi: "Sao vậy, Thanh Y quan tâm tới họ?"