Đế Vương Sủng Ái
Chương 9 :
Ngày đăng: 14:12 19/04/20
Khi mới nhìn nàng đương nhiên chỉ biết đó là cá sấu, nhưng nhìn tốc độ lao lên của con cá sấu đó nàng liền nhận định đó là một loại cá sấu biến dị, vì tốc độ của chúng nhanh hơn cá sấu bình thường mấy lần.
Đương nhiên, võ công của họ rất lợi hại, tốc độ nhanh hơn cá sấu biến dị một chút nhưng việc này đồng nghĩa với chúng ở trong tối, họ ở ngoài sáng, ngươi sẽ không biết khi nào chúng bất ngờ nhảy lên, không thể phòng bị, còn hàm răng của chúng thì sắc tới kinh người.
"Cả con sông này đều có." Lâu Thất bổ sung thêm.
Cá sấu biến dị ở nơi này có rất nhiều, thực sự khiến nàng sởn tóc gáy. Là điều gì đã khiến con sông này có nhiều cá sấu biến dị tới vậy?
Ưng thở hắt ra một hơi, lo lắng nói: "Xem ra những người trước đây chúng ta phái đi, không ít người đã chết trong miệng những thứ này." Nói xong hắn lại nheo mắt ngờ vực nhìn Lâu Thất: "Sao ngươi lại biết những thứ này? Còn nữa, vốn tưởng thân phận của ngươi không có vấn đề nhưng bây giờ ta muốn hỏi, rốt cuộc ngươi là ai?"
Những cô gái bình thường nhìn thấy cảnh vừa rồi chắc sẽ sợ hãi phát khiếp còn nàng ấy thì không, ngược lại còn bình tĩnh hơn cả trước khi vào sơn cốc, khí chất cũng có chút ít thay đổi, như thể đột nhiên gỡ bỏ đi vẻ yếu ớt, rất có khí thế. Người con gái như vậy sao có thể là người dân bình thường được?
"Những thứ này trước đây ta từng nhìn thấy rồi, còn nữa, ta chỉ có thể nói, ta không phải người của bất cứ thế lực đối địch nào, ngoài ra, Lâu Thất là tên thật của ta, ngươi không tin thì có thể đi điều tra." Điều tra ra được mới lạ.
"Được rồi." Trầm Sát ngắt lời Ưng muốn hỏi tiếp. Bất luận nàng ta là ai, tới từ đâu, có mục đích gì, nàng ta có thể giúp hắn giảm đau vậy thì chỉ có thể ở bên cạnh hắn, không thể đi đâu được. Nếu như nàng ta dám trốn, hắn không ngại lấy đi tính mạng của nàng ta.
Lâu Thất liếc mắt nhìn Ưng, quay đầu hỏi Trầm Sát: "Thị vệ đại ca kia sao lại chết vậy?"
"Mây gai độc."
Trên mặt nước bất ngờ xuất hiện một bóng đen, há to miệng cắn về phía chân hắn, nhưng tốc độ chậm hơn một giây, cắn trúng không khí. Con vật khổng lồ đó lại rơi xuống sông, nước bắn tung tóe.
"Thứ này thật đáng ghét." Ưng lên tiếng chửi.
Công phu của hắn mạnh hơn thị vệ, dọc đường không cần mượn lực, nhón chân một cái là bay qua bờ bên kia nhưng khi bóng hắn tới giữa sông, nước sông xao động, một con cá sấu khổng lồ được một con cá sấu khác đội lên khỏi mặt nước, để lộ ra hàm răng rùng rợn, cắn về phía Ưng trên không.
Trời ơi!
Cá sấu ở đây thành tinh rồi! Một mình lao lên khỏi mặt nước không thể cắn người lập tức tổ đội chiến đấu! Con này đội con kia, đưa nó lên cắn người.
Mặt sông nước tung lên trắng xóa, phía trước có cá sấu đang đợi! Cá sấu trong con sông này chắc đều đã đoàn kết lại!
Ưng trên không trung đã không còn sức bay lên cao hơn nữa, dưới chân chính là cái miệng đỏ lòm đang há hốc của cá sấu, hắn có thể ngửi thấy mùi hôi tanh khiến người ta mắc ói, hắn lập tức nghiến răng.
"Giết mấy con cá sấu, máu của chúng sẽ khiến những con cá sấu khác điên cuồng tranh giành." Lâu Thất nói. Nhiều cá sấu thế này đều cần đồ ăn, máu đồng bọn chảy ra cũng có thể để chúng giành giật.
Trầm Sát ôm Lâu Thất, tung người bay theo, một tay nhanh chóng đánh xuống cá sấu bên dưới. Hai con cá sấu vừa nhô lên bị hắn đánh rơi xuống nước, đầu cá sấu bị đánh nát bét, máu nhuộm đỏ mặt sông.