Đế Vương Sủng Thần
Chương 60 : Đến giết người của nàng
Ngày đăng: 19:15 18/04/20
Khi nàng quay đầu
lại, hai người nam nhân kia cũng đồng thời nhìn nàng, nhưng ánh mắt họ
là hướng nhìn mười vũ cơ kia rồi mới liếc đến nàng, biểu lộ cũng có chút kỳ quái.
Vân Thiển cả kinh, chẳng lẽ hai người này ngay cả một
chút định lực mà cũng không có sao? Chẳng lẽ họ đã bị mười vũ cơ kia mê
hoặc tâm thần rồi? Nghĩ đến đây, Vân Thiển âm thầm cau mày, thu hồi tầm
mắt từ ngõ tối cầu thang, nàng nhìn về phía ánh mắt của thánh nữ Thuật
quốc.
Nàng chợt giật mình, quả nhiên là đoán không sai, thánh nữ
Thuật quốc cùng mười vũ cơ này có vấn đề, mà trên tầng hai kia cũng có
vấn đề
“Ba !”
Trong không gian yên tĩnh đột nhiên nổi lên một tiếng ba vang dội, làm những người này bị hù dọa đến hồi hồn.
Cô Độc Úy cùng Tây Lâu Mạch đồng thời quay đầu lại, nhìn mười vũ cơ kia
vẫn còn động vũ như cũ, rồi lại nhìn về phía những nam nhân cùng nữ nhân đã sớm bị mê mẫn từ lúc nào mà nhíu mày
Cái gì mà vũ trên mặt nước, đây rõ ràng là Khống Hồn Vũ.
Vu thuật của Thuật quốc cũng gần như là một truyền thuyền, nhưng họ làm như vậy là để làm gì?
Lãnh thổ này trong tương lai sẽ là của Cô Độc Úy, thánh nữ này lại ở nơi đây khống chế nhiều người như vậy, càng khiến cho Cô Độc Úy cùng Vân Thiển
cảm thấy bất mãn. Nếu như ba người bọn họ không giống người bình thường, sợ là cũng sẽ không thể khống chế được mà bại dưới tay thánh nữ Thuật
quốc.
Thánh nữ Thuật quốc không nghĩ tới Vân Thiển lại có định
lực đến cỡ này, nàng ta hung hăng bóp nát ly rượu trong lòng bàn tay,
rồi đột nhiên giật mình, híp mắt nhìn Vân Thiển.
“Thế nào rồi,
mười vũ cơ của bổn tọa vẫn không thể làm cho thiên hạ đệ nhất mỹ nhân
hài lòng hay sao!” Thánh nữ Thuật quốc đứng dậy, mặc dù động tác rất
chậm rãi, nhưng tư thế này của nàng ta cũng là tư thế đợi chờ, chỉ cần
ba người bọn họ có hành động gì bất thường, nàng ta sẽ lập tức hô lên
một tiếng, những người ẩn nấp ở chung quanh bao gồm cả những quần chúng
bị mười vũ cơ kia khống chế cũng sẽ đồng loạt xông lên.
Cái gọi là vạn dân xả thân không phải là chuyện có thể nói giỡn được.
Sắc mặt ba người trầm xuống, Tây Lâu Mạch híp mắt, “Mười vũ cơ kia tuy có
đẹp, múa cũng tuyệt, nhưng còn lâu mới có thể sánh kịp thiên hạ đệ nhất
mỹ nhân!” Ngôn ngữ mang đầy ý chế nhạo lạnh lẽo vang lên.
Thánh nữ Thuật quốc nhíu mày nhìn Vân Thiển.
Vân Thiển vốn là một dạng nhiếp hồn tự nhiên, mười vũ cơ kia làm sao có thể khống chế được, hơn nữa, ba người bọn họ cũng không phải người đơn
giản, nên đương nhiên định lực cũng không giống người thường.
“Ha..ha…ha…quả không hổ là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, người họa quốc ương dân như vậy
mười vũ cơ của bổn tọa làm sao sánh bằng chứ….” Đôi mắt hạnh thoáng qua u quang.
“Đa tạ thánh nữ đã năm lần bảy lượt nhắc nhở tại hạ!” Vân Thiển đột nhiên đứng dậy, hướng về phía thánh nữ Thuật quốc cúi người,
cung kính nói, nhưng người nào cũng có thể nghe ra, trong lời nói chứa
đầy hàn khí, mà đôi mắt mặc ngọc kia cũng tựa hồ như tràn ngập sát khí,
tựa hồ như chỉ cần bị bạch y thiếu niên ôn nhu kia nhìn qua một lần, thì thân hình người ta sẽ bị định trụ ngay tức khắc.
Thánh nữ Thuật
quốc có chút run sợ khi chống lại ánh mắt này, đây mới chính là đôi mắt
không chế người khác trong lúc vô tình, bất kể có ôn nhu hay không,
nhưng chỉ cần bị đôi mắt này nhìn vào, sẽ luôn có một cảm giác bị vùi
sâu trong đó, và chỉ cần đôi mắt đó nhìn ngươi mãi không dời, thì chân
của ngươi cũng không có cách nào di chuyển được.
Đây chính là ma lực của thiên hạ đệ nhất mỹ nhân!
Đột nhiên thân hình Vân Thiển chạy như bay ra ngoài, trực tiếp đi đến lối
lên lầu hai, nơi đó, trong lúc vô tình liếc mắt qua, nàng đã nhìn thấy
một bóng hồng y, vì vậy nàng biết, phía trên có người!
phần rét lạnh, “Thanh Y bên kia có tin tức gì không?”
Lắc đầu
Vân Thiển quay đầu lại nhíu mày, trời đã sắp sáng rồi, sao Thanh Y vẫn chưa trở về? Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không? Một dự cảm xấu đột nhiên ập tới.
“Võ công của Thanh Y không phải là người nào cũng có thể đánh lại, công tử người chờ thêm một chút nữa đi!” So với Vân Thiển,
trong lòng Doanh Doanh càng gấp hơn mấy lần, Thanh Y ra ngoài đã hai ba
canh giờ liền, đến bây giờ vẫn chưa có tin tức, nàng luôn cảm thấy có
chỗ nào không đúng.
“Cũng bởi vì hắn làm việc quá mức tỉnh táo, nên ngược lại càng khiến người ta lo lắng…”
“Nếu không thì công tử vào trong nằm một lát đi, để Doanh Doanh đi một chuyến xem sao!” Doanh Doanh lo lắng nhìn Vân Thiển.
Vân Thiển không nói, vén một bên rèm lên.
Bình minh
Rốt cuộc trong lòng nàng vẫn không yên, mấy ngày nay liên tiếp xảy ra nhiều chuyện như vậy, nàng làm sao có thể an tâm được chứ.
Trừ phi, người đáng chết đều đã chết.
“Còn mấy canh giờ nữa thiên hạ đại yến sẽ kết thúc, công tử…”
Vân Thiển đột nhiên kêu lên, “Doanh Doanh…”
“Dạ” Doanh Doanh bị kêu bất thình linh nên có chút lăng lăng đáp lại.
“Chiêu tập nhân mã, mau, tối nay chính là thời điểm chèn ép Thái tử, tối mai
mới thật sự là quan trọng…” Nói xong lời cuối cùng, khuôn mặt ngày
thường luôn thanh nhã lạnh nhạt, trong nháy mắt như ngưng kết thành hàn
băng ngàn năm, lạnh thấu xương tủy.
Doanh Doanh kinh ngạc, ngẩng đầu.
“Còn không đi mau!”
“Dạ”
Doanh Doanh lĩnh mệnh lui xuống, công tử như vậy, nàng chưa bao giờ gặp qua.
Ánh mắt đầy sát ý, giống như nữ nhân trong bức tranh đang treo ở cửa chính lầu hai kia.
Xuống đến chỗ lầu hai, Doanh Doanh không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía nữ nhân
lạnh lùng trong bức tranh kia, thân thể nàng đột nhiên lạnh run, bước
nhanh đến mở cửa lắc mình đi ra ngoài.
Vân Thiển đẩy cửa sổ trên lầu ba, nhìn Doanh Doanh đi xa, đóng cửa lại, mắt phát hàn quang.
“Ba ba ba…”
Cửa sổ trên lầu ba Nhã các sau khi được nàng đóng lại, trong nháy mắt lại bị mở ra toàn bộ.
Người chưa tới nhưng cửa đã bị mở hết, nội lực thật kinh hồn!
Vân Thiển híp mắt.
Nhìn các cửa sổ tự động mở rộng, gió chợt nổi lên làm rơi tấm lụa trắng
xuống đất, bạch y thiếu niên mở to đôi mắt mặc ngọc lẳng lặng nhìn chăm
chú, phía chân trời, một mảnh đen không thấy năm ngón tay.
Tuy là mùa hè, nhưng cửa sổ mở rộng, làm gió mát thổi vào cũng khiến cơ thể run rẩy, gió thổi vào từng đợt, hoàn toàn tĩnh lặng.
Trước khi bão táp kéo đến, bầu trời lúc nào cũng yên lặng.
Bọn họ cứ như vậy, nghịch thiên mà đi lên, lại triệt tiêu mọi sự ngăn trở,
những gian khổ trong đó nhất định là càng ngày càng nhiều, khó mà có thể tưởng tượng được.
Cô Độc Úy, ngươi nên chuẩn bị cho tốt.