Di Chứng Của Căn Bệnh Hoang Tưởng Capgras

Chương 7 :

Ngày đăng: 19:55 19/04/20


Dương Thiếu Quân ngày ngày nhìn Tề Vĩnh Húc yêu đương được một thời gian, sau đó chính hắn cũng bắt đầu nói chuyện yêu đương, đối phương là một em gái ở phòng game.



Em gái kia chăm chú nhìn hắn nửa tiếng đồng hồ, đến lúc ấy hắn mới cảm nhận được ánh mắt cháy rực kia, thế nhưng vì không hiểu rõ dụng ý của đối phương, hắn đành làm ngơ như không biết. Sau đó, em gái kia cầm hai cốc trà sữa đi tới bên cạnh, đưa một cốc ra cho hắn, hỏi: “Nè, anh tên là gì?”



Dương Thiếu Quân đưa mắt nhìn em gái kia, lạnh lùng đáp: “Dương Thiếu Quân.”



Em gái ngẩng đầu lên, hai mắt cong cong nhìn hắn cười, tóc bên tai trượt xuống, lộ ra một loạt khuyên: “Ồ, anh làm bạn trai em nhé?”



Vậy là khi Tề Vĩnh Húc thay đến cô bạn gái thứ ba, Dương Thiếu Quân cũng có người bạn gái đầu tiên của mình.



Lúc hai người yêu nhau, cứ đến cuối tuần, Dương Thiếu Quân lấy xe máy đèo cô bé đến phòng game, cùng chơi dancing stage và máy đánh bạc, buổi tối thì ngồi bên bờ sông hóng gió hút thuốc, thỉnh thoảng hôn môi, thỉnh thoảng ôm nhẹ. Hắn nghĩ, như vậy không có gì là không tốt, mà cũng chẳng có gì gọi là tốt cả, nếu phải nói thì có cô bé kia bên cạnh, hắn cũng bớt nhàm chán hơn.



Đoạn tình cảm này kéo dài độ một tháng, ngày ấy, Dương Thiếu Quân ở WC sân trượt băng, nhìn thấy em gái này hôn môi với một thằng nhóc, cứ như vậy mà tan. Khi ấy Dương Thiếu Quân không thấy buồn, hắn yêu đương cũng bởi anh em bên cạnh đều có bạn gái, thế nên hắn nghĩ mình cũng cần phải có bạn gái. Em gái kia thấy hắn cũng không hổ thẹn ngạc nhiên, thậm chí còn nhìn hắn cười cười, sau đó ôm thằng nhóc kia vào sân trượt.



Ba ngày sau, Dương Thiếu Quân gặp lại em gái ấy, em gái đưa cho hắn một điếu thuốc, hỏi: “Chúng ta vẫn là bạn bè chứ.”



Dương Thiếu Quân bình tĩnh trả lời: “Ừ, vẫn là bạn.”



Tề Vĩnh Húc vẫn cho rằng em gái kia là mối tình đầu của Dương Thiếu Quân, thậm chí Dương Thiếu Quân cũng từng tin là như vậy. Đến sau này, khi bắt đầu hiểu chuyện, bắt đầu coi trọng ý nghĩa của mối tình đầu, Dương Thiếu Quân mới biết mối tình đầu của mình đã bị chôn vùi trước khi nó kịp khai hoa, bởi mối tình đầu của hắn —— là người bạn trúc mã, Tề Vĩnh Húc.



Mối tình đầu của Tô Kiềm cũng là ở cấp hai.



Người kia là một cán sự trong hội học sinh, còn là cháu gái của hiệu trưởng. Bởi vì gia cảnh tốt, nên từ nhỏ cô bé này đã biết làm điệu, mỗi ngày đến trường đều mặc chiếc áo sơ mi xinh xắn trong đồng phục trường, cứ hết tiết thể dục là lại cởi đồng phục ra, mặc chiếc áo xinh xắn kia đi tới đi lui; cô bé có rất nhiều son môi, lúc nào cũng tô môi mình sáng bóng, nở nụ cười vô cùng rạng rỡ; cô bé để tóc giống với các ngôi sao điện ảnh nổi tiếng, mỗi ngày đến trường đều móc gương ra xem tóc có bị rối không. Nhưng tuy vậy, cô bé cũng là một nữ sinh tài năng.



Nam sinh ngày ấy đều thích những cô bạn giỏi giang; kiểu như có thành tích tốt, kiểu như có chức vụ cao; thế nên cô bạn cán sự này là mục tiêu của không ít nam sinh trong trường hồi ấy. Tô Kiềm cũng không nằm ngoài ngoại lệ, vì vậy, hai người tình chàng ý thiếp, thường xuyên qua lại làm bạn tốt của nhau. Thỉnh thoảng Tô Kiềm cũng đưa cô bạn cán sự này về nhà làm bài tập, hoặc là lên kế hoạch cho hoạt động trường sắp tới.
Tô Kiềm vừa hừ nhẹ vừa lẩm bẩm tên Dương Thiếu Quân: “Thiếu Quân… Thiếu Quân.. Ưm..”



Dương Thiếu Quân cắn răng, liền nhào tới.



Lúc này hắn bỏ cái dáng vẻ bất cần kia đi, nâng hai chân Tô Kiềm lên, khẽ hôn lên ngón chân anh, dọc theo ngón chân hôn lên đầu gối. Tô Kiềm cảm thấy ngưa ngứa, cười cười muốn rụt chân về, thế nhưng rất nhanh đã bị Dương Thiếu Quân giữ lấy, dọc theo bắp đùi mà hôn lên.



Cuối cùng, hắn làm cái chuyện muốn làm với Tô Duy suốt mười năm nay, cho tới bây giờ cũng chưa từng làm với Tô Kiềm —— hắn ngậm Tiểu Tô Kiềm vào, nhẹ nhàng mà trân trọng, đáy lòng dạt dào kính trọng và nâng niu, bắt đầu hôn-nuốt.



Lúc Tô Kiềm phóng nhiệt dịch vào trong miệng, Dương Thiếu Quân không vội nuốt, hắn ngẩng lên hôn môi Tô Kiềm, bắt anh nuốt xuống nhiệt dịch của chính mình. Xong xuôi, Dương Thiếu Quân ngồi thẳng lưng cưỡi lên người Tô Kiềm, bên môi là nụ cười khoái trá: “Ha, không biết sáng mai tỉnh dậy anh thấy trong miệng mình thế nào.”



—-



– Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Có thịt rồi nha!



Mọi người chê cái tên này quá cao siêu quảng đại, vậy nếu tui đổi tên thành hay là mọi người thấy được hông?



Còn có ... Cái nào thì hay hơn? Bỏ phiếu đê, bỏ phiếu đê, ai đi ngang qua cũng bỏ phiếu đê!



Chú thích:



Dancing Stage



(Còn gọi là Dance Dance Revolution)