Dì Ghẻ

Chương 78 : Hồi trống “ bất ngờ “

Ngày đăng: 11:07 18/04/20


Hai hôm sau chú Đại gặp Nam rồi thì thụt chưa nó nó cái gì đấy, chỉ biết thằng Nam cầm rồi cười cười nói:



- - Nhìn đẹp quá chú nhỉ..? Mà ai dạy chú làm thế..?



Chú Đại trả lời:



- - Tự lên mạng rồi làm theo đấy...Mà này, sao chú cứ thấy nó làm sao ấy. Hay là thôi đi.



Nam nhét luôn vào cặp rồi đáp:



- - Thôi là thôi thế nào, đã làm đến thế này rồi bỏ đi sao được. Chú cứ nghe cháu, đảm bảo cô ấy sẽ nhắn tin nói chuyện với chú. Hê hê hê….Mà thôi cháu phải đi học đây, chiều nay cô Thúy dạy tiết thứ 3, thể nào cũng lại gọi cháu lên bảng cho mà xem. Tại lần trước cháu không học bài nên chắc chắn hôm nay bị gọi lên gỡ điểm.



Chú Đại âm ờ:



- - Ừ, thế đi học đi. Chú cũng đi có chút việc, hay để chú chở đến trường rồi chiều chú đón.



Nam lắc đầu:



- - Không, cháu tự đi xe đạp. Mất công bắt chú chở đi đón về nữa thì chết.



Chú Đại gật đầu rồi lên xe đi trước, lái xe được một đoạn thì chú Đại thấy một cô bé đứng ở trên vỉa hè dưới gốc cây, đang đeo balo như đợi ai đó. Đi chậm chậm lại chú Đại nhìn kỹ thì hóa ra đó là Trang. Cô bé mà chú Đại gặp ở trường lần trước, không mất nhiều thời gian chú Đại đoán được ngay Trang đang chờ ai, dừng xe lại mở cửa kính chú Đại thò đầu ra nói:



- - Xin chào, có nhớ chú là ai không..?



Trang nhìn cái nhận ra ngay là chú của Nam, cô bé tươi cười đáp:



- - Cháu chào chú, chú là chú Đại chú của Nam phải không ạ..? Cậu ấy kể về chú suốt.



Chú Đại tháo cặp kính đen ra cười hềnh hệch:



- - Thằng quỷ đó chắc lại nói xấu chú chứ gì, mà hình như cháu đang đợi nó hả..? Nãy chú thấy nó dắt xe lên đường rồi….Bảo sao gạ nó đi oto nó không đi, bọn trẻ bây giờ ghê quá nhỉ..?



Trang đỏ mặt gật đầu, chú Đại được thể trêu tiếp:
- - Trật tự nào, Nam không mang vở về à..? Lần sau phải cố gắng thêm đấy.



Nam chợt quê mất quyển vở vẫn còn đang để trên bàn cô giáo. Nó biết nó vừa làm người đưa thư, chẳng hay lá thư cô giáo đã nhận chưa. Nam lấy vở xong he hé ra nhìn bên trong, nó mở ra chỉ thấy số 8 đỏ chót ở bên lề với dòng nhận xét chỉ có 2 từ: “ Giỏi Lắm “.



Còn lá thư hình trái tim do chú Đại gửi đã không cánh mà bay, nó lén quay lại thì thấy mặt cô Thúy đang nhìn nó bằng ánh mắt hình viện đạn. Sợ quá Nam đi thẳng về bàn ngồi luôn. Thư đã được người nhận lấy mất có nghĩa là nhiệm vụ hoàn thành.



Thấy Nam cứ tủm tỉm cười, Trang quay lại hỏi:



- - Được 8 điểm sướng thế cơ à…..Mà cậu đọc chuyện hay thế, hôm nào kể tiếp cho tớ nghe những phần sau nữa nha. Trước đọc bài này trong sgk thấy không thích lắm vậy mà nghe cậu đọc trên bảng lại thấy ham vô cùng.



Nam cười đáp:



- - Chuyện nhỏ...Không biết ông chú mình giờ sao rồi nhỉ...hí hí..



Trang không hiểu gì hỏi lại:



- - Chú gì cơ, có chuyện gì à..?



Nam đáp:



- - À chú Đại tớ ấy mà, chắc giờ này đang nóng ruột lắm đây.



- - Hắt xì….Hắt xì..



Mẹ chú Đại hỏi:



- - Sao thế, mày ốm hả con…?



Chú Đại hít hít không khí vào mũi rồi trả lời mẹ:



- - Hình như có ai đang nói xấu con hay sao ấy mẹ ạ. Đang ngồi mà lạnh hết cả sống lưng….Ách….ách…..hắt….xì.