Địch Áo Tiên Sinh (Dior Tiên Sinh)

Chương 82 : Nam thê nội gián của quân phiệt (4)

Ngày đăng: 09:14 18/04/20


Chuyển ngữ: Cực Phẩm



[Trời ơi, đây là cái tên quái quỷ gì thế?]



[Ha ha ha ha, điểu quân ha ha ha ha ha, không được rồi, để cho tui cười cái đã ha ha ha ha!]



[Có phải là hệ thống bị lỗi không? Có thể là Dior quân (1) đấy, chắc là quản lý của Thạch Phi đánh nhầm chữ!]



(1) Điểu đọc là /diǎo/. Dior là /dí ào/.



Mọi người tin chắc là ba ba Thần Phi có đẳng cấp cao sẽ không chọn tên thô tục như thế, nhất định là có sai lầm.



Lập trình viên Cát Cách không ở đây, Ma Vương không có cách nào nhắn tin xin giúp đỡ được, hắn đành phải gọi điện cho người bên bộ phận hoạt động xác nhận. Hôm nay bắt đầu thi đấu, người của bộ phận hoạt động đều tăng ca, nhanh chóng đã có người bắt.



“Không sai, đây chính là tên mà tổng tài đặt, cứ mạnh dạn dùng đi.” Chị gái bên đó an ủi hắn.



“…” Ma Vương cúp điện thoại, bốn người bên kia cũng trố mắt nhìn nhau, 囧 một lát, cười ha ha một tiếng, “Được rồi, điểu quân thì điểu quân, tên này cũng đủ ngưu bức rồi. Nếu là tên do ba ba Thần Phi ban thưởng thì đương nhiên sẽ không giống bình thường rồi, lên nào anh em!”



[Điểu Quân – Hắc Sắc Chiến Thần: Lên lên lên, phải thắng để cho đối phương quỳ gọi tên tôi!]



[Điểu Quân – Bad: Hu, lúc về nhà phải nói với mẹ tôi làm sao đây, mẹ ơi, con lại đi thi đấu rồi, chính là thuộc chiến đội điểu quân đó…]



Đang nói chuyện thì sân thi đấu bắt đầu mở. Phần trước là thi đấu với đối thủ được chọn ngẫu nhiên, đánh hết ba trận nhưng không có giới hạn về thời gian, theo tỷ số thắng mà quyết định. Mười đội đứng đầu sẽ tiến hành đấu loại tiếp.



Vòng đầu tiên là bối cảnh thời đại đồ đồng.



Cát vàng phủ kín trước mắt, đao thương kiếm kích bằng đồng chồng chất đầy đất. Phải lấy đủ nguyên liệu để đúc chiến hạm ngay tại đây, nguyên liệu của thời đại đồ đồng chính là những đồ đồng đen. Mọi người đều bị áp chế ngang cấp nhau, bắt đầu lại từ đầu.




“Ừ, là katana.” Ba Tiêu lấy đao đến cho Trương Thần Phi xem, “Hôm bữa có một lão bằng hữu tặng.”



Trương Thần Phi nhận lấy cây đao kia cẩn thận nhìn một cái, im lặng không nói đặt trở lại.



Ăn xong cơm tối, trên đường về nhà, tâm tình của Trương đại soái rất nặng nề: “Đừng nên cho ba em tiếp xúc với người bàn kia nữa, bây giờ tình thế khẩn trương, tiếp xúc với người của Nhật không có lợi.”



“Hả?”



“Quân đội của Nhật đang muốn tiến vào Hoa Đông.” Cho là tiểu kiều thê không biết quan hệ lợi hại trong này, Trương Thần Phi nghiêm túc nói đạo lý với cậu. Tồn vong của dân tộc không phải là chuyện đùa.



Bây giờ trong nước đang là tình hình quân phiệt hỗn chiến, có mấy quốc gia đang rình như sói. Hăng hái nhất trong đó chính là Nhật, bây giờ Điểu quân đã lớn mạnh, tạm thời có thể bảo vệ an toàn cho mười ba tỉnh Hoa Đông. Những tỉnh có binh lực yếu đã tràn ngập nguy cơ.



Về đến nhà, Trương Thần Phi ôm tiểu kiều thê ngã lên nệm nhung thiên nga, vạch áo sơ mi trắng ra. Thấy katana thì bắt đầu phiền não, khiến cho hắn nóng lòng biến Tiêu thiếu gia thành người của mình, để khiến bất an không rõ này yên tĩnh lại.



“Anh làm gì vậy?”



“Làm em!”



“Không được.” Tiêu Tê đẩy hắn ra, vẫn còn chưa tắm, trên người vẫn còn mùi thịt quay, “Đi tắm cái đã.”



“Tắm? Nói giỡn à, Trương Đại Điểu ngày đi mấy quả núi mà cũng không cần tắm đây.” Trương Thần Phi cười khẩy, bắt tiểu kiều thê ôm vào lòng, giữ cằm cậu, “Em có biết hành động từ chối tôi năm lần bảy lượt gọi là gì không?”



Gọi là gì? Tiêu Tê nghiêm túc suy nghĩ một chút, cố gắng nghĩ một câu mà ông xã ở trong thời dân quốc có thể hiểu được để khuyên hắn đi tắm: “Phản kháng lại áp bức của quân phiệt bẩn thỉu!”



/Hết chương 82/