Đích Nữ Muốn Hưu Phu

Chương 148 : Đi sâu vào bên trong hoàn cảnh khó khăn gặp phải độc xà

Ngày đăng: 06:50 19/04/20


Trong bóng đêm tối đen vẫn đầy những ngôi sao, chỉ là lúc này Tần Thư Dao đã không còn hứng thú thưởng thức cảnh đêm như vậy nữa.



Bầy sói không giảm bớt, ngược lại càng ngày càng nhiều.



"Không bằng chúng ta chạy trốn trước."



Hiện tại ở trước mặt bọn họ có hai con đường, một là đi sâu vào bên trong thế giới không biết gì đó, không biết còn phải gặp những thứ gì đáng sợ nữa. Một con đường khác là đi tới vùng khí độc như mê cung kia, nơi đó khí độc nồng đậm, muốn từ nơi nào chạy ra ngoài, sợ là cũng khó càng thêm khó.



Tuy rằng phía trước là một thế giới không biết gì, nhưng vẫn tốt hơn ở chỗ này chờ chết. Cho nên Mộ Thiếu Dục lập tức gật đầu nói: "Đi thôi!"



Hai người bọn họ một người giơ một cây đuốc, tiếp đó đi về phía trước.



Bầy sói sau lưng vẫn còn theo sát sau lưng bọn họ, chỉ là chúng nó không dám đi theo quá gần, chỉ có thể đứng từ xa nhìn.



Tần Thư Dao thấy thế trái tim thấp thỏm cũng hơi chút thả lỏng, tối thiểu hiện tại bầy sói đó vẫn có điều cố kỵ bọn họ.



Hai người bọn họ lại tiếp tục đi thêm một đoạn đường nữa, trời cũng dần dần phát sáng. Lúc này Tần Thư Dao chỉ cảm thấy mệt mỏi không thôi, rất muốn tìm một chỗ nghỉ ngơi một chút.



Thể lực của Mộ Thiếu Dục vẫn còn không tệ lắm, không cảm giác được có gì không khỏe với không ổn cả.



"Ta đi không nổi nữa!" Tần Thư Dao chật vật ngồi ở trên một tảng đá lớn, tiếp đó mở miệng thở hổn hển.



Mộ Thiếu Dục thấy dáng vẻ này của nàng, thì biết nàng đã cạn kiệt sức lực, cần phải nghỉ ngơi một lát.



Lúc này hắn phát hiện những con sói kia dường như không đuổi theo kịp, điều này cũng làm Mộ Thiếu Dục hơi chút thả lỏng cảnh giác. Hắn nhìn dáng vẻ chật vật của Tần Thư Dao, thân thể suy yếu, chán nản một trận, hắn không nên mang theo Tần Thư Dao đến chỗ này
Tần Thư Dao không nắm tay hắn, tự mình đứng lên, lại phủi bụi trên người, trên mặt khôi phục lại lạnh nhạt như bình thường: "Hiện tại chúng ta đi nơi nào?"



Phía sau là bầy sói cùng với khí độc, phía trước là không biết đường. Đường phía sau đã không thể đi, hiện tại bọn họ cũng chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước. Thực ra, cho dù Mộ Thiếu Dục không nói, nàng cũng biết nên đi về bên kia.



Quả nhiên Mộ Thiếu Dục chỉ vào con đường phía trước: "Chúng ta cứ tiếp tục đi về phía trước. Nói không chừng con đường này có thể đi ra khỏi nơi này!"



Tần Thư Dao cũng không dị nghị gì, gật đầu.



Trên một đường này cũng không có mãnh thú gì, chỉ là chỗ này vô cùng yên tĩnh, vừa mới bắt đầu hai người bọn họ không cảm thấy có gì không ổn. Nhưng sau khi đi mấy khắc thời gian, xung quanh này ngay cả tiếng chim hót cũng không có. Hơn nữa xung quanh cũng càng ngày càng ẩm ướt, cảnh sắc cũng không còn đẹp như trước đó.



Chẳng lẽ bọn họ lại đi vào bên trong vùng khí độc?



Tần Thư Dao nghi hoặc nhìn Mộ Thiếu Dục, Mộ Thiếu Dục luôn nhếch môi, cái gì cũng không nói.



Lại đi thêm một đoạn đường ngắn, rốt cuộc bọn họ nghe được chút âm thanh, chỉ là âm thanh kia nghe có chút kỳ lạ, đều là tiếng xì xì. Tần Thư Dao chưa nghe âm thanh này bao giờ, quay đầu nghi hoặc nhìn về phía Mộ Thiếu Dục.



Mộ Thiếu Dục làm động tác chớ có lên tiếng, Tần Thư Dao lập tức không nói gì.



Hắn cảnh giác nhìn bốn phía, đột nhiên phát hiện xung quanh đây bò đầy rắn, hơn nữa đều ở trên cây trên đỉnh đầu bọn họ. Tần Thư Dao vừa thấy lập tức nổi da gà toàn thân, thân thể cũng không kiềm chế được mà run rẩy.



Chẳng lẽ bọn họ thật sự phải chết ở chỗ này sao? Trở thành thức ăn cho rắn?



Hiện tại thì Mộ Thiếu Dục đã hiểu vì sao bầy soi không đi theo bọn họ, thì ra nơi này có nhiều rắn như vậy, hơn nữa những con rắn này đều là rắn độc.