Đích Nữ Muốn Hưu Phu

Chương 228 : Trở về Tần phủ, Tuyết Như tính toán

Ngày đăng: 06:51 19/04/20


Một ngày này, vốn là Mộ Thiếu Dục nói xong phải đưa Tần Thư Dao đi Tần phủ, nhưng sau đó lại bởi vì có chuyện mà kéo dài.



Tần Thư Dao liền mang theo Bạch Thiển cùng nhau trở về Tần phủ.



Tần lão phu nhân thấy Tần Thư Dao không thay đổi, ngược lại còn mập mạp trắng nõn không ít, lại nhìn bụng của nàng một chút, vẫn còn bình thường, liền cười nói: "Cháu cũng có phúc, tiểu tử trong bụng lại không dày vò cháu!"



Kể từ khi Tần Thư Dao mang thai tới nay, thật sự không khó chịu gì, mỗi ngày cứ ăn uống theo lẽ thường, chẳng qua là càng thích thức ăn chua và cay, cũng không có triệu chứng nôn, tất cả mọi người nói trong bụng của nàng là con trai, nhưng Tần Thư Dao lại hy vọng là bé gái, bởi vì chỉ có mang thai con gái, nàng và hài tử mới sẽ không bị hoàng hậu để mắt tới, mới sẽ không bị người hãm hại.



Tần Thư Dao cười cũng sờ sờ bụng của mình, đã mang thai hơn một tháng, ngoại trừ sợ nóng, những chuyện khác cũng không gì khó chịu.



Trong lòng Ngô thị ghen tỵ vô cùng, nhưng trên mặt vẫn không thể không cười: "Lão phu nhân nói không sai, quả nhiên là con có phúc khí, mới gả đi mấy tháng nha, liền mang bầu. Đây chính là trưởng tôn của Hoàng thượng, mặc dù không phải là đích trưởng tôn, nhưng cũng có một chữ “trưởng”."



(*đích trưởng tôn: là con trai do con vợ cả sinh ra)



Khi bà ta nói đến đây, ánh mắt thỉnh thoảng liếc Bạch Thiển, hi vọng Bạch Thiển có thể lộ ra vẻ mặt ghen tỵ hoặc tức giận. Nhưng mà Bạch Thiển lại núp ở một chỗ, tiếp tục cúi đầu ăn bánh ngọt, hoàn toàn không để ý tới các nàng.



Trong lòng Ngô thị tức giận không thôi, lại không dám trực tiếp đắc tội Tần Thư Dao, dù sao hiện tại nàng là trắc phi của Mộ Thiếu Dục.



Tần Tuyết Như vẫn luôn lạnh lùng, nếu không phải mẫu thân lôi kéo ả, ả cũng sẽ không tới đây.



Ngược lại Tiết Nhã bên cạnh, dường như gầy không ít, nhìn Tần Thư Dao cũng mang theo một oán khí. Tần lão phu nhân càng ngày càng bất mãn nàng ta, ước gì nàng ta sớm gả đi, tránh cho ở lại chỗ này gieo họa.
"Vậy thì tốt. Nếu như vậy, bà cũng yên tâm!"



Hai bà cháu lại tán gẫu trong chốc lát, cho đến khi Tần lão phu nhân cảm thấy mệt mỏi, Tần Thư Dao ra khỏi Vinh Thọ viện.



Chẳng qua là không nghĩ tới vừa ra khỏi viện, liền nhìn thấy Tần Tuyết Như, hai mắt ả tràn đầy hận ý, nhìn thấy Tần Thư Dao ra ngoài liền đi lên.



Vốn Tần Thư Dao còn muốn tránh nàng ta, không nghĩ tới Tần Tuyết Như chủ động tìm đến mình, điều này cũng làm cho Tần Thư Dao tò mò, dù sao Tần Tuyết Như vẫn luôn chán ghét nàng.



"Đại tỷ, tỷ gấp gáp như vậy là muốn đi đâu?"



Tần Tuyết Như vội vàng nghênh đón, trên mặt cũng lộ ra nụ cười nhàn nhạt: "Tổ mẫu đã nghỉ ngơi rồi nhỉ, không bằng tỷ tới chỗ ta ngồi một lát, dù sao cũng là tỷ muội, đi cung Thái Hòa, ta cũng lạ gì!"



Tần Thư Dao cảnh giác nhìn Tần Tuyết Như, hai tay cũng che chở bụng của mình: "Thì sao? Thậm chí ta vẫn không biết Tam muội sẽ nghĩ cho ta, chỗ muội ta sẽ không đi, nếu có lời gì thì nói ở chỗ này đi!"



Lần trước đi Như Ý Uyển, thiếu chút nữa muốn mạng của nàng. Hiện tại nàng đã mang thai, làm sao sẽ mạo hiểm đi chỗ của nàng ta chứ.



"Tỷ tỷ còn hận ta? Những chuyện kia đều là Tiết biểu tỷ xúi giục muội làm. Muội cũng nhất thời bị ma ủy ám ảnh, cho nên mới làm ra loại chuyện đại nghịch bất đạo kia!"



Trong hai mắt Tần Tuyết Như lộ ra nhàn nhạt đau thương, nàng ta cúi đầu cầm khăn lau nước mắt, lại nói: "Hiện tại Đại hoàng tử đã chán ghét ta không thôi, thật ra thì thân thể của ta vẫn trong sạch. Đại hoàng tử lại bắt đầu chán ghé ta, ta cũng đã nói với mẫu thân, dứt khoát lui cửa hôn sự này. Nhưng mặc kệ thế nào mẫu thân cũng không chịu, cảm thấy chỉ có gả vào hoàng gia mới có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý."