Đích Nữ Muốn Hưu Phu
Chương 234 : Bạch Thiển phản bội, Thư Dao bị bắt
Ngày đăng: 06:51 19/04/20
Không biết là người nào tiết lộ bí mất, vốn Mộ Thiếu Dục muốn một mình mang theo Tần Thư Dao cùng đi giải sầu. Lại không nghĩ rằng bị Mộ Thành Hi biết được, ngoại trừ đoạn thời gian trước, sau khi Mộ Thành Hi đến nhìn Tần Thư Dao một lần, liền rất ít lộ diện nữa.
Thật ra thì, kể từ sau khi Tần Thư Dao gả cho Mộ Thiếu Dục, Mộ Thành Hi liền rất ít xuất hiện ở trước mặt Tần Thư Dao, mà Tần Thư Dao cũng dần dần quên người này.
Chẳng qua là thỉnh thoảng sẽ nghĩ đến cửa hàng buôn bán của mình bên ngoài, mà Mộ Thành Hi cũng là người vô cùng giữ chữ tín, mỗi tháng cũng sẽ sai người đưa sổ sách cho Tần Thư Dao xem. Cho nên Tần Thư Dao cũng biết rõ tình hình buôn bán bên ngoài như lòng bàn tay.
Mộ Thiếu Dục cũng cực kỳ thoải mái với nàng, đối với chuyện riêng của Tần Thư Dao gần như hắn không quản.
"Mấy ngày này ngược lại chăm sóc không tệ, người cũng trở nên béo không ít!"
Mộ Thành Hi cười đi tới bên người Tần Thư Dao, sau đó nhẹ giọng nói.
Tần Thư Dao cúi đầu nhìn thân thể của mình một chút, nàng không cảm thấy mập, ngược lại còn gầy không ít, mà dường như y phục cũng nhỏ hơn một chút.
Nơi này là ở khu vực ngoại thành, ở chỗ này Mộ Thiếu Dục có một thôn trang, bên ngoài trừ một vườn trồng rau lớn, còn có một dòng suối nhỏ vừa dài vừa nhỏ, bên dòng suối nhỏ có không ít cây lê, lúc này chính là thời gian cây lê cho quả, Mộ Thiếu Dục bảo người đi hái không ít quả Lê vàng to.
Tần Thư Dao ăn xong một quả, cảm thấy ngon miệng, vốn còn muốn ăn nữa, lại nghe được Mộ Thành Hi cười nói mình trở nên béo, liền lấy tay kia về.
Mộ Thiếu Dục nhìn thấy, lập tức lạnh mặt nói: "Nếu đệ nhàn rỗi không chuyện gì, liền đi ra ngoài bắt cá cho ta. Xem ai bắt nhiều hơn, người thua phải đi nướng cá."
Mộ Thành Hi hoàn toàn không biết vì sao bản thân đắc tội huynh ấy, chẳng qua là bản thân đã kính ngưỡng người ca ca này từ nhỏ, trừ một lần thiết kế hãm hại kia, từ nhỏ đến lớn đều chưa từng làm bất cứ chuyện gì hại đến huynh ấy.
Chẳng qua là không nghĩ tới một lần duy nhất bản thân lấy hết dũng khí, muốn giành nữ nhân với Mộ Thiếu Dục, lại thảm bại như vậy. Hơn nữa còn làm hại Tần Thư Dao cũng bị hoàng thượng chán ghét..
Thật ra thì, chuyện này vốn không phải là huyễn cảnh của nàng. Chỉ bởi vì kiếp trước bị quá nhiều tổn thương, cho nên mới vẫn không biết là thật hay giả.
Một mảnh xuân quang xuất hiện ở trong màn đêm, mà Tần Thư Dao cũng quên mất tất cả thống khổ.
Trong thôn trang ngày cực kỳ tiêu dao thoải mái, tất cả mọi người sắp quên mất tất cả phiền não và tranh đấu. Cho đến khi thánh chỉ hoàng thượng đến, bọn họ mới lưu luyến không rời rời đi.
Bởi vì thánh chỉ khẩn cấp, Mộ Thiếu Dục và Mộ Thành Hi về thành Đức Hòa trước, cũng phái Mặc Kiếm và Thanh Ngọc lưu lại bảo vệ Tần Thư Dao và Bạch Thiển, hơn nữa hộ tống hai người bọn họ trở về.
Từ khu vực ngoại thành đến thành Đức Hòa, mặc dù không cần thời gian một ngày, nhưng cũng phải hơn một canh giờ. Trên đường trở về, Bạch Thiển thỉnh thoảng nói một chút chuyện cười cho Tần Thư Dao nghe.
Chỉ là bọn họ mới đi được một nửa, xe ngựa chợt ngừng lại. Bạch Thiển thò đầu ra nhìn, nhìn thấy là Bạch Tu Sinh và Liêu Phong tới, liền không có một chút kinh ngạc, chẳng qua là ánh mắt lộ ra một chút bất đắc dĩ. Sau đó, nàng liền trở lại trong xe ngựa, trên mặt cũng bắt đầu có chút bất an.
Tần Thư Dao cảm thấy nghi ngờ, cũng muốn vén rèm xe lên nhìn một chút rốt cuộc là người nào.
Ai ngờ, Bạch Thiển lấy ra một thanh chủy thủ không biết có từ chỗ nào, hơn nữa nhanh chóng kéo Tần Thư Dao, chủy thủ cũng chính xác để ở trên cổ của nàng.
"Không nên lộn xộn, nếu không ta liền giết ngươi!"
Tần Thư Dao không nghĩ tới một khắc trước Bạch Thiển vẫn nói đùa với nàng, sau một khắc sẽ trở nên vô tình như vậy.
Nàng nhớ tới hôm đó Bạch Thiển ra vào lén lén lút lút, lập tức hiểu được.