Đích Nữ Tàn Phi

Chương 81 : Ân nhân cứu mạng (2)

Ngày đăng: 22:11 07/03/21


Tiết Phong Lan nhắm mắt, tựa đầu vào xe ngựa, nhìn nàng giống như đang ngủ nhưng trong đầu lại nghĩ đến chuyện khác, trên đời này chỉ có chuyện của Tiết Phong Lan mới có thể khiến nàng nhập tâm suy nghĩ như vậy, chuyện ngày hôm nay đã khiến nàng cùng Tiết Phong Linh xé rách mặt nạ với nhau, sau này cũng không thể tiếp tục giả vờ làm tỷ muội tốt của nhau nữa, như vậy vừa hợp ý nàng, đối với một kẻ đã nhẫn tâm nàng ra tay sát hại thân muội là Tiết Phong Linh thì Tiết Phong Lan vô cùng ghê tởm, hận thù chất cao như núi, làm sao có thể cùng đối phương ngày ngày xưng tỷ gọi muội, cho dù là giả vờ cũng không được!



Tuy nói có thể giải thoát khỏi sự rằng buộc của sợi dây mang tên tình thân này, nhưng điều này cũng đồng nghĩa với việc nàng sắp nghênh đón sự trả thù của Tiết Phong Linh từ phía chính diện, trước kia Tiết Phong Linh giả nhân giả nghĩa, ngoài mặt thì làm tỷ tỷ tốt nhưng sau lưng lại hãm hại nàng, còn bây giờ nàng sắp phải đối mặt với minh tranh ám đấu, như vậy càng khó khăn hơn trước kia, dù sao trước kia ở trước mặt nhiều người Tiết Phong Linh sẽ không dám làm gì, còn bây giờ nàng ta không còn kiêng kỵ gì nữa, nàng làm như vậy, mặc dù có hại với Tiết Phong Linh nhưng đồng thời cũng đang tạo cơ hội cho nàng, cơ hội để nàng ta có thể diệt trừ nàng sớm hơn, chỉ là biết được những chuyện đã xảy ra tâm tình Tiết Phong Lan bình ổn hơn một chút, dù sao sớm muộn cũng phải đối mặt, muộn thì không bằng sớm hơn một chút.



Điều khiến nàng bận tâm nhất chính là Thượng thư phu nhân.



Không phải Thượng thư đại nhân hay Tiết lão thái thái mà là Thượng thư phu nhân!



Thượng thư đại nhân thì không có gì đáng lo cả, tuy nói hắn yêu thương sủng ái Tiết Phong Linh nhưng thân là nam nhân, đứng trước quyền lợi và địa vị, nữ nhi như Tiết Phong Linh chẳng đáng là gì, còn về Tiết lão thái thái, nàng ta đúng là rất trông chờ vào Tiết Phong Linh, bất quá cũng chưa chắc đã có thể vì đối phương mà vứt bỏ danh dự của Tiết gia, sở dĩ nàng ta sủng ái Tiết Phong Linh như vậy đều là vì lợi đích của bản thân, Tiết phủ cũng không phải chỉ có một mình Tiết Phong Linh là tiểu thư, Tiết lão thái thái cũng không phải chỉ có một mình Tiết Phong Linh là cháu gái, mất đi một người thì còn có một người khác, hiện tại cả nàng và Tiết Phong Linh đều có giá trị lợi dụng với Tiết lão thái thái, nàng ta tất nhiên sẽ không vì Tiết Phong Linh mà đi tìm nàng lí luận, mà Thượng thư phu nhân thì không giống vậy.



Thượng thư phu nhân chỉ có hai nữ nhi, một là Tiết Phong Linh, một là nàng, so với nàng nghịch ngợm thì một nữ nhi vừa ngoan ngoãn vừa hiểu chuyện như Tiết Phong Linh mới càng hợp ý Thượng thư phu nhân hơn, dù sao trong lòng nàng ta Tiết Phong Linh chính là bảo bối tâm can, nàng khiến Tiết Phong Linh mất mặt trước mặt nhiều người như vậy Thượng thư phu nhân khẳng định là rất tức giận, lại có Tiết Phong Linh ở bên lời ra tiếng vào, sợ là một lát nữa sẽ đến tìm nàng nháo.



Tiết Phong Lan một bên suy nghĩ cách đối phó Thượng thư phu nhân nên không có bận tâm đến ánh mắt kì lạ của Tiết Lan Hương cùng Tiết Liên Kiều.



Tiết Lan Hương trước giờ ít nói, nhưng lại là người giỏi đoán tâm trạng của người khác, nhìn thần sắc của Tiết Phong Lan liền biết Tiết Phong Linh nhất định là đã xảy ra chuyện gì đó, nếu không cũng không cần phải đi về chứ, bất quá Tiết Phong Lan không muốn nói, nàng cũng không tiện ép hỏi, chỉ có thể ngồi đợi về để hỏi Tiết Phong Linh.



Tiết Liên Kiều trước giờ luôn không bận tâm chuyện người khác, nói dễ nghe là sống ẩn, khó nghe chính là ngại phiền phức, nàng không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng ngày hôm nay nàng đi cùng với ba người bọn họ, nàng ôm tâm tình thấp thỏm trở về.



Về đến Tiết phủ mọi người ai về viện nấy, Như Sương đưa Tiết Phong Lan về phòng, Xuân Cầm và Như Ngọc nhận được tin tức liền đi đến phòng nàng, giờ này không có trễ, mọi người trong phủ còn không có đi ngủ, huống hồ thân là nha hoàn chủ tử còn chưa trở về thì làm sao các nàng dám yên tâm đi ngủ?



“Tiểu thư, nô tì đi chuẩn bị nước cho người súc miệng rồi đi ngủ.” Xuân Cầm dẫn đầu lên tiếng, ở nơi này thân phận của nàng, Như Sương và Như Ngọc ngang nhau, nhưng bởi vì nàng sống ở Tiết phủ nhiều năm, lại là đại nha hoàn có kinh nghiệm bên người Thượng thư phu nhân cho nên Như Sương và Như Ngọc ngày thường đều nể mặt nàng, để nàng lãnh đạo đám nha hoàn trong viện, còn công việc của hai nàng ấy, ngoại trừ chăm sóc cho Tiết Phong Lan chính là bảo vệ khố phòng của Hàn Mai Các.



“Ân, làm phiền ngươi rồi.” Thấy Tiết Phong Lan thần sắc lạnh nhạt, Xuân Cầm liền nhận lệnh ra ngoài.



Lúc nãy bên ngoài Hàn Mai Các ồn ào, nàng còn nghĩ rằng là Tiết Phong Lan trở về nên cùng Như Ngọc chuẩn bị ra tiếp đón, xe ngựa đúng là của Tiết phủ, bất quá chỉ có một chiếc, Xuân Cầm cũng không có suy nghĩ nhiều, thầm nghĩ có lẽ chiếc xe ngựa còn lại hẳn là đang đuổi theo phía sau, nào ngờ người bước xuống xe lại là Thượng thư phu nhân cùng Tiết Phong Linh.



Thượng thư phu nhân sắc mặt âm trầm, hai hàng lông mày đã dính chặt vào nhau, còn Tiết Phong Linh bên cạnh, thần sắc nhu nhược, gương mặt tái nhợt, đôi mắt phiếm hồng, nhìn qua vô cùng đáng thương.



Một đường trở về Mẫu Đơn Các, Thượng thư phu nhân luôn dùng giọng điệu mềm mại an ủi Tiết Phong Linh, nhưng nàng vẫn khóc nức nở, tựa hồ như đang bị ủy khuất đến nơi, chuyện này không lớn nhưng nha hoàn lời ra tiếng vào, rất nhanh Tiết lão thái thái liền nhận được tin tức mà chạy đến, sau đó ba nữ nhân ở Mẫu Đơn Các không biết đã nói gì nhưng đến giờ vẫn chưa có đi ra.



Dựa theo kinh nghiệm dày dặn của nàng, Xuân Cầm liền biết bữa tiệc sinh thần hôm nay diễn ra không quá an ổn, nếu không Tiết Phong Linh cũng không có ủy khuất trở về như vậy.



“Tiểu thư, nô tì giúp người thay y phục.”



“Không cần đâu, ta đang đợi một người.”



Như Ngọc không hiểu nhưng Như Sương hiểu, Tiết Phong Lan sợ là đang đề cập đến Thượng thư phu nhân, cho nên nàng hiểu ý không có đi lấy y phục mà bế Tiết Phong Lan đến bên bàn trang điểm, thay nàng gỡ đi trang sức trên người xuống.



“Tiểu thư, lúc nãy Tam tiểu thư trở về bộ dạng đáng thương khiến không ít người kinh hoảng, lão phu nhân nhận được tin liền đi đến Mẫu Đơn Các thăm Tam tiểu thư, đến giờ vẫn chưa ra.” Mặc dù không rõ Tiết Phong Lan đang đợi ai nhưng Như Ngọc cũng không có hỏi đến mà chuyển sang chuyện khác.



Tiết Phong Linh là tiểu thư được sủng ái nhất Tiết phủ, trong phủ bất kể là người trên hay kẻ dưới đều đặc biệt quan tâm vị tiểu thư này, ngày thường Tiết Phong Linh nhíu mày một cái liền khiến người khác cảm thấy lo lắng, không biết là có điều gì làm nàng phiền não, hôm nay nàng mặt đầy nước mắt trở về, mọi người tất nhiên là bị làm kinh động, Tiết lão thái thái bên kia cũng nhận được tin mà chạy đến, ngay cả Phương Lam không vừa mắt nàng cũng tìm lý do đến thăm hỏi, mà Vũ di nương bên kia đã bị phạt cùng với Tiết Yên Hoa, nếu không nhất định cũng sẽ đi đến góp vui.



“Phải không?” Chuyện này cũng là bình thường, Tiết Phong Linh ở Liên gia xấu mặt như vậy, tất nhiên sau khi trở về sẽ tìm người tố khổ để nàng có thể tranh thủ sự đồng tình, trong phủ này người có thể cho nàng ta chỗ dựa ngoại trừ Thượng thư phu nhân thì chỉ có Tiết lão thái thái.



“Mọi người trong phủ đang bàn tán không biết Tam tiểu thư đã gặp chuyện gì?”



Nếu hai người bọn họ là lưỡng tình tương duyệt thì bản thân nàng là gì đây?



Nếu Tiết Phong Linh đã yêu Lam Thành Vũ như thế vì sao lại không nói ra? Còn vì nàng mà hi sinh tình yêu cao thượng của mình? Nếu nàng ta đã gả cho người khác vì sao cứ nhớ mãi không thương nam nhân của nàng?



Tiết Phong Linh làm ra những chuyện như vậy là đúng sao? Vì sao ai cũng đứng về phía nàng ta?



“Thật sự?” Ánh mắt Tiết Phong Lan nhìn chăm chú vào Thượng thư phu nhân, tựa hồ như đang xác định lời nàng nói có phải thật hay không.



“Tỷ tỷ không phải muốn hại Lan Nhi, cũng không phải muốn hại Diệp tiểu thư sao?”



“Tất... tất nhiên là thật rồi.” Thượng thư phu nhân bị nàng nhìn đến mất tự nhiên, không khỏi dời mắt sang chỗ khác, cho nên đã bỏ qua tia hàn quang trong đôi mắt Tiết Phong Lan.



“Vậy vì sao Lục La lại nói là tỷ tỷ là chủ mưu, còn nữa nếu tỷ tỷ vô tội vì sao mọi người lại nhận định là tỷ tỷ làm? Hơn nữa Trường Bình Hầu phu nhân tựa hồ còn rất tức giận, Vương gia bên kia cũng...”



Đối với mồ loạt vấn đề của Tiết Phong Lan, Thượng thư phu nhân không khỏi cắt lời: “Lan Nhi, con nghe mẫu thân nói, tỷ tỷ con không có sai, là mọi người hiểu lầm tỷ tỷ con, cho nên người không tin tỷ tỷ con cũng được ngưng con thân là muội muội tuyệt đối phải tin tưởng tỷ tỷ, tỷ tỷ yêu thương con nhất có biết không?” Thượng thư phu nhân trước giờ đối với Tiết Phong Linh nói gì tin nấy, hơn nữa nàng lại không có mặt ở hiện trường để chứng kiến mọi chuyện cho nên nàng cũng không biết lời của Tiết Phong Linh có phải thật hay không, chỉ là lúc này nghe Tiết Phong Lan nói vậy đáy lòng cũng hiện lên tia nghi vấn, bất quá nàng vẫn lựa chọn tin tưởng nữ nhi, dù sao đó cũng là nữ nhi thân sinh của nàng, sẽ không có chuyện đối phường lừa nàng.



Trường Bình Hầu phu nhân là người không dễ qua mặt, nếu Tiết Phong Linh vô tội nàng ta sẽ không nói với nàng những lời đó, còn Vương phu nhân khi đó bộ dạng cũng rất tức giận, còn nhận định là Tiết Phong Linh quyến rũ nhi tử nàng ta trước, nếu Tiết Phong Linh bị oan thì phận làm nha hoàn như Lục La không thể nào đối đầu lại nàng, cho nên nếu Tiết Phong Linh thật sự bị oan thì sẽ không có chuyện đám người Trường Bình Hầu phu nhân sẽ để nàng bị oan ức mà không lấy lại công bằng cho nàng, cho nên lời nói của Tiết Phong Linh vạn phần thiếu sót, chỉ là muốn qua mặt Thượng thư phu nhân mà thôi.



Vậy mà, Thượng thư phu nhân lại nguyện ý tin tưởng.



“Lan Nhi tất nhiên tin tưởng tỷ tỷ nhưng mà...” Nếu chuyện xảy ra ở Trường Bình Hầu phủ không thể thay đổi hình tượng nữ nhi tốt đẹp của Tiết Phong Linh trong lòng Thượng thư phu nhân vậy thì...



“Nhưng mà cái gì?”



“Tỷ tỷ... tỷ ấy sai người làm bẩn váy của con, đây là điều khiến con không cách nào tin tưởng tỷ ấy.”



“Con nói cái gì?” Thượng thư phu nhân hơi kinh ngạc.



“Chẳng lẽ mẫu thân không biết chiếc váy của con hôm nay đi dự sinh thần của Như Nguyệt là do tỷ tỷ sai người làm bẩn nó sao?!” Dứt lời gương mặt nàng thoáng lộ vẻ ủy khuất.



“Con nói là tỷ tỷ con sai người làm?” Thượng thư phu nhân tất nhiên là không tin, Tiết Phong Linh ngoan ngoãn hiểu chuyện thế nào nàng là người hiểu rõ nhất, cho nên sẽ không có chuyện nữ nhi sai người làm bẩn váy của muội muội, hơn nữa người đó lại còn là thân muội của bản thân.



“Như Sương nhìn thấy được Vân Yên và Hồng Hương gặp mặt, sau đó đi điều tra mới biết được là do Vân Yên sai Hồng Hương hắt mực vào váy của con, ý đồ muốn con không đi dự tiệc được, mà Vân Yên chính là nha hoàn của tỷ tỷ!”



“Làm sao có thể như vậy được?!” Sắc mặt Thượng thư phu nhân hơi nghiêm trọng, nếu đổi là lời nói của nha hoàn khác nàng hiển nhiên là không tin, nhưng đối phương lại là người của Thái hậu, Thái hậu cũng không có khả năng xen vào chuyện tranh đấu hậu viện này của Tiết gia, cho nên... lời tiểu nữ nhi nói là sự thật sao?



“Vân Yên là người của tỷ tỷ, Vân Yên làm sai chẳng lẽ tỷ tỷ không có một phần trách nhiệm hay sao?”



“Trong phủ mọi người đều biết làn da của con rất nhạy cảm, mặc vào y phục dính một chút bụi sẽ nổi mẫn cả người, con chuẩn bị đi dự tiệc chỉ có một bộ y phục, mẫu thân nói đi tỷ tỷ làm như vậy chẳng phải là muốn con không đi dự tiệc sao?”



“Mặc dù con không biết chuyện xảy ra ở Liên phủ tỷ tỷ có tham dự hay không nhưng tất cả mọi người đều cảm thấy là tỷ tỷ làm, mẫu thân nói xem con phải làm sao?”



“Lan Nhi...” Thấy nàng bức xúc như vậy Thượng thư phu nhân muốn mở miệng nói giúp Tiết Phong Linh cũng khó mà mở lời.



“Có phải mẫu thân cũng giống như những người khác, nghĩ rằng con tàn phế là vô dụng nên cũng muốn bỏ mặc con, không muốn đòi lại công đạo cho con?”



“Sao con lại nói vậy? Con là tiểu nữ nhi của ta, sao ta lại nhẫn tâm bỏ mặc con được?”



“Thật sao?”



“Tất nhiên là thật, nếu thật sự là con chịu oan ức, mẫu thân tự nhiên sẽ đòi lại công bằng cho con...”