Đích Nữ Tàn Phi
Chương 83 : Khởi binh vấn tội (1)
Ngày đăng: 22:11 07/03/21
Cũng như mọi ngày, chỉ cần đến giờ Mẹo là Tiết Phong Linh sẽ rời giường, hôm nay cũng không ngoại lệ, điều khác biệt so với thường ngày chính là đôi mắt linh động có thần hôm nay đã sưng cả lên, mặc dù gương mặt vẫn xinh đẹp như thường nhưng nhìn vào không tránh khỏi có chút kinh dị.
"Tiểu thư, mắt người sưng lên cả rồi, có cần nô tì đi lấy một ít băng để tiêu sưng không?" Vân Yên hầu hạ Tiết Phong Linh rửa mặt thay phục y, lúc này nàng đang giúp Tiết Phong Linh chải lại mái tóc, ánh mắt vô tình cố ý rơi vào gương mặt phản chiếu trong gương đồng, không khỏi mở miệng.
"Không cần đâu." Tiết Phong Linh tâm tình không được tốt nên ngủ không được ngon, sáng sớm tinh thần cũng không được tốt, nhìn đến dung nhan xinh đẹp tiều tụy trong gương, sắc mặt nháy mắt liền trở nên khó coi.
"Vẫn là nên đi lấy đi." Nàng mặc dù muốn dùng vẻ đáng thương này đi tranh thủ sự đồng tình từ người khác nhưng sắc mặt hiện tại không phải là đáng thương mà là đáng sợ, cho dù tiều tụy cũng không nên tiều tụy đến mức độ này chứ, khi đó không những không tranh thủ sự đồng tình được mà ngược lại còn phản tác dụng, vẫn nên thôi đi.
"Vâng."
"Tiểu thư, chuyện tối qua..." Vân Yên sớm đã muốn hỏi nhưng bởi vì tối qua bị Tiết Phong Linh đuổi ra ngoài nên không có cơ hội, hiện tại trong phòng không có ai, nàng cũng muốn thẳng thắng.
Tối qua Tiết Phong Linh được Thượng thư phu nhân đưa trở về, trên đường đi khóc mãi không ngừng, nàng khóc không phải loại khóc lóc ầm ĩ nháo loạn cả lên mà nàng khóc một cách rất nhẹ nhàng mà nức nở, nhìn nàng khóc như vậy người khác không những không cảm thấy phiền chán mà ngược lại còn sinh lòng thương tiếc, chỉ muốn đến an ủi không thôi.
Vân Yên nhận được tin tức chủ tử trở về tất nhiên là đi ra cửa đón, nhìn Tiết Phong Linh như vậy nàng đầu tiên là sửng sốt, sau đó thầm nghĩ có chuyện rồi, chỉ là không biết là chuyện lớn hay chuyện nhỏ mà thôi. Vân Yên muốn đi lên an ủi Tiết Phong Linh nhưng bị nàng ta tránh đi, đáy lòng nàng càng thêm nghi ngờ, sau khi bị đuổi ra khỏi phòng nhường chỗ cho Thượng thư phu nhân và Tiết lão thái thái thượng vị, Vân Yên không có ngay lập tức rời đi mà đứng ở ngoài nghe lén, quả nhiên trực giác của nữ nhân luôn đúng, Tiết Phong Linh đúng là gây chuyện rồi.
"Ta..." Nhìn đến thần sắc giận dữ của Vân Yên, Tiết Phong Linh như quả bóng bị xì hơi, không dám cậy mạnh nói tiếp nữa.
Vân Yên ngày thường im hơi lặng tiếng nhưng khi tức giận lên thì rất đáng sợ, cho nên Tiết Phong Linh cũng không dám chọc giận Vân Yên, không ngờ vì chuyện tối qua mà Vân Yên lại tức giận như vậy, nàng vốn chỉ nghĩ Vân Yên trong lòng đối với hành động này của nàng mặc dù cảm thấy thất vọng nhưng sự việc đã qua, đã không thể thay đổi thì không bằng bỏ qua mọi chuyện, tưởng đêm qua không nhắc đến thì ngày hôm sau liền không có việc gì, không ngờ...
"Một chiếc đèn lưu ly mà thôi, không có ở Tụ Hồng Lâu thì cũng có ở nơi khác, danh tiếng mà tiểu thư xây dựng từ từ có cũng được, Tuyết Yên Nhiên không phải quả hồng mềm, tiểu thư vì lợi ích trước mắt mà quên đi đại cuộc, tiểu thư cảm thấy hành động của mình là đúng sao?"
"Nếu tiểu thư cảm thấy mình làm đúng thì chuyện tối qua làm sao lại xảy ra? Vân Yên cứ nghĩ tiểu thư đã trưởng thành hơn một chút nên mới yên tâm để tiểu thư đi một mình đến Liên phủ, không ngờ tiểu thư lại làm ra chuyện này."
"Tiểu thư đã biết Vương Kim muốn tính kế tiểu thư vì sao không tìm cách đem hắn đưa ra khỏi Liên phủ? Nam nhân được cho có chút ngọt thì sẽ quên mất thần trí, tiểu thư đâu cần phải liên lụy đến Diệp gia?!"
"Diệp Thái y hiện tại được Thái hậu coi trọng, Bệ hạ trọng dụng, Diệp Linh Vi lại là nữ nhi duy nhất của Diệp gia, nếu nàng ta thật sự có chuyện, tiểu thư cảm thấy Diệp gia sẽ bỏ qua sao?"
"Còn nữa, một Diệp Linh Vi thì thôi đi, tiểu thư còn kéo Tiết Phong Lan vào làm gì? Vân Yên đã nói rồi, Tiết Phong Lan đã không còn như trước, không phải muốn tính kế là tính kế, Vân Yên kêu tiểu thư nhường nàng một chút, để nàng ta đắc ý một hồi chúng ta sẽ lợi dụng cơ hội đạp ngã nàng ta, nhưng tiểu thư lại không nghe. Hiện tại thì hay rồi, không những hại người khác không thành công mà còn bắt thóp, tuy nói Liên gia và Diệp gia bên kia vì nể mặt Tiết gia mà không đem chuyện này nói ra ngoài nhưng giấy không gói được lửa, tiểu thư thật sự tin rằng trên đời này tồn tại bí mật mãi mãi sao?!"
Bị Vân Yên phun một đống lời vào mặt, Tiết Phong Linh đầu tiên là ngẩn ra, sau đó gương mặt liền tái nhợt hẳn đi, hiển nhiên lúc này nàng cũng đã nhận ra hàm ý trong lời nói của Vân Yên, là bản thân nàng chưa suy tính đến chuyện tương lai, chỉ lo trút giận trước mắt, mặc dù đám người Liên gia sợ thanh danh Diệp Linh Vi bị ảnh hưởng nên sẽ không đem chuyện này nói ra nhưng Vương gia thì sao? Vương gia nói là thủ phạm cũng là, là nạn nhân cũng là, dù sao hắn cũng là bị nàng tính kế lại, Vương phu nhân người nhiều chuyện như vậy, bí mật trong miệng nàng ta có thể che giấu bao lâu, huống hồ nàng ta lại không có thiện cảm với nàng, ai biết nàng ta có vì muốn trả thù mà đem lời này nói ra ngoài? Còn Vương Kim, hắn si tình với nàng không phải nàng không biết, bất quá một hoa hoa công tử như hắn có thể si tình với một người trong bao lâu? Huống hồ là nàng lừa dối gạt hắn, còn ý đồ tính kế hắn, loại nam nhân cặn bã như Vương Kim nhất định sẽ ôm mộng trả thù nàng, hắn không thể làm gì nàng thì cũng sẽ tung ra lời đồn không tốt với nàng, đến lúc đó chẳng phải thân danh của nàng bị mất sạch hay sao?!
[Phần tiếp theo xin liên hệ [email protected] để biết thêm thông tin chi tiết]