Đích Nữ Tàn Phi
Chương 83 : Khởi binh vấn tội (2)
Ngày đăng: 22:11 07/03/21
“Mẫu thân.” Thấy Thượng thư phu nhân Tiết Phong Linh ngoan ngoãn đi đến thỉnh an, sau khi được Vân Yên chỉnh lại trang dung, dung mạo như hoa như ngọc bởi vì tối qua ngủ không ngon mà trở nên thất sắc thì lúc này đã khôi phục lại vẻ xinh đẹp vốn có, bất quá thần sắc vẫn lộ vẻ tái nhợt, trông có vẻ yếu ớt tiều tụy.
Thượng thư phu nhân một thân cẩm y chói mắt, trên váy thêu những đóa hoa hải đường đỏ rực, phối với dung nhan diễm lệ của mình không khỏi càng thêm sắc sảo, thần sắc Thượng thư phu nhân hôm nay có chút lạnh lùng, vẻ nhu mì ngày thường đã thay đổi, thay vào đó là vẻ đẹp sắc bén, đôi mắt nàng lạnh như băng, môi hơi mím lại, để lộ sự tức giận không rõ.
Tiết Phong Linh cẩn thận quan sát sắc mặt Thượng thư phu nhân, mặc dù Thượng thư phu nhân không có bộc lộ ra ngoài nhưng thân là nữ nhi, ngày ngày đều nhìn đến sắc mặt của Thượng thư phu nhân thì nàng liền biết đối phương là đang tức giận, mà sự tức giận này, sợ là có liên quan đến nàng hoặc là... hướng về nàng mà đến.
Lúc nãy nghe Vân Yên phân tích vấn đề, Tiết Phong Linh cũng biết bản thân đã phạm vào sai lầm rất lớn, nàng không nên lừa gạt Thượng thư phu nhân và Tiết lão thái thái, không nên đẩy hết mọi lỗi lầm lên đầu Tiết Phong Lan, nhưng chuyện đã xảy ra, cũng không thể thay đổi, hiện tại có trách bản thân cũng vô dụng, quan trọng hơn là... phải nghĩ cách để nghịch chuyển tình thế của bản thân.
Tối qua Thượng thư phu nhân tức giận rời đi, Tiết Phong Linh cũng đoán được tám chín phần mười là nàng đi tìm Tiết Phong Lan hỏi tội, khi đó nàng còn cảm thấy vui vẻ vì mẫu thân giúp nàng trút được cơn giận, nhưng lời nói của Vân Yên như thau nước lạnh tát vào người khiến nàng trấn tỉnh hẳn ra. Dựa vào tính tình mấy tháng này của Tiết Phong Lan sợ là sẽ không ngồi yên bị mắng, nếu là trước kia có lẽ nàng ta sẽ để mặc người khi dễ, bất quá hiện tại không giống vậy, nàng ta dù muốn chết cũng sẽ lôi kéo nàng đi cùng, chuyện tối qua xảy ra ở Liên phủ đã chứng minh hết thảy, nếu không trong lúc bị mọi người kết tội, Tiết Phong Lan cũng không cần bổ một đao sau cùng cho nàng như vậy.
Thượng thư phu nhân đi đến bên bàn ngồi xuống, Trần ma ma nhanh chóng thay chủ tử rót trà, nàng hơi nâng mắt, nhìn đến dung nhan xinh đẹp của Tiết Phong Linh thì ánh mắt không khỏi trở nên phức tạp đi vài phần.
Đây là nữ nhi mà nàng mang nặng đẻ đau, là nữ nhi mà nàng nhìn lớn lên, là nữ nhi mà nàng yêu thương nhất, là áo bông nhỏ của nàng, tri kỷ của nàng, tâm can bảo bối của nàng, vốn dĩ Thượng thư phu nhân còn cho rằng trên đời này không ai hiểu con bằng mẹ, nhưng hiện tại xem ra... là nàng sai rồi.
Đại nữ nhi của nàng ôn nhu hiểu chuyện, thiện giải nhân ý lại dối gạt nàng, không những hãm hại muội muội bất thành, còn đem hết mọi chuyện đổ lên đầu muội, còn muốn muội muội thay nàng chịu phạt!
Chỉ cần nghĩ đến gương mặt đỏ ửng hiện lên năm dấu tay kia, tâm nàng như bị bóp nghẹn, khổ sở vô cùng.
“Linh Nhi, ngồi xuống đây...” Tiết Phong Linh nghe lời ngồi xuống, bộ dạng nàng ngoan như vậy không những không khiến tâm tình Thượng thư phu nhân tốt hơn mà ngược lại còn khiến nàng cảm thấy khó chịu.
Nữ nhi của nàng vẫn luôn là bộ dáng ngoan ngoãn như vậy a.
Nhưng ai biết được phía sau gương mặt đó lại là thế nào?
Không biết từ lúc nào nàng đã không còn hiểu rõ nữ nhi của mình nữa rồi.
Nữ nhi mà nàng tự hào, ở sau lưng nàng làm ra chuyện như vậy, bảo nàng làm sao vui vẻ cho được?
“Vừa mới dậy sao?” Đôi mắt Tiết Phong Linh vẫn còn chưa tiêu sưng, xem ra là do tối qua khóc không ít, nếu là trước kia Thượng thư phu nhân nhất định sẽ đau lòng nữ nhi nhưng hiện tại tâm của nàng lạnh như nước.
“Dạ vâng.” Môi mỏng hơi hé, mặc dù đã trang điểm xinh đẹp thế nhưng trên gương mặt vẫn không giấu đi được vẻ tiều tụy yếu ớt, khiến người khác nhìn vào không khỏi xin lòng thương tiếc.
“Linh Nhi, mẫu thân có chuyện muốn cùng con nói.”
Tiết Phong Linh mẫn cảm phát hiện ánh mắt Thượng thư phu nhân nhìn nàng đã không còn vẻ gì là yêu thương cưng chiều như thường ngày, thay vào đó là vẻ bình tĩnh lạnh nhạt, chẳng kém gì người xa lạ, khiến nàng không khỏi hơi thấp thỏm.
Đã bao giờ mẫu thân nhìn nàng với ánh mắt như vậy?
Chưa bao giờ!
Tất cả cũng tại tiện nhân Tiết Phong Lan, nếu không tại nàng ta thì mẫu thân đâu có nhìn nàng với ánh mắt như vậy?!
Nghĩ đến Tiết Phong Lan, ngọn lửa dưới đáy lòng bị kìm nén rốt cuộc cũng bùng lên dữ dội, nếu không phải có Vân Yên bên cạnh nhìn nàng với ánh mắt cảnh cáo thì Tiết Phong Linh cũng không biết bản thân đã làm ra chuyện gì.
Muốn làm được việc lớn thì phải biết cách nhẫn nhịn, đây là điều mà Vân Yên đã dạy nàng.
Một ngày nào đó ngồi lên vị trí kia, nàng còn sợ không có cách đối phó với Tiết Phong Lan sao?
Nghĩ đến đây nàng liền bình tĩnh trở lại.
“Được rồi, Vân Yên có lỗi, một tháng này đi làm tạp dịch đi, khi nào hết hạn hãy trở về Mẫu Đơn Các.”
“Mẫu thân...” Tiết Phong Linh muốn nói lại thôi.
“Con có ý kiến?”
“Đa tạ phu nhân rộng lượng, nô tì nhất định sẽ cam tâm tình nguyện chịu phạt.”
“Tốt lắm.” Thấy Vân Yên không có vẻ gì là bất mãn, thái độ của Thượng thư phu nhân hòa hãn hơn nhiều: “Chuyện của Diệp gia nha đầu là thế nào?”
“Nàng... nàng ở trên bữa tiệc làm con xấu mặt...” Tiết Phong Linh ngập ngừng, tìm đại một lý do đẩy lên người Diệp Linh Vi.
“Bởi vì như vậy mà con lại nhẫn tâm đem nàng đẩy vào hố lửa?”
“Con... con chỉ muốn giáo huấn nàng một chút... không nghĩ đến...” Nói đến đây nàng cũng không biết nói thêm gì, xác thực chuyện lần này nàng làm thật quá không cẩn thận, nếu không cũng không bị mắng thành ra như vậy.
Thượng thư phu nhân thật sâu nhìn nữ nhi, một lát sau mới mở miệng: “Linh Nhi con làm ta quá thất vọng.”
Thượng thư phu nhân bất dắc dĩ, nàng hiện tại phải làm gì, nữ nhi cũng đã nhận tội, nàng cũng không thể ra tay đánh nữ nhi, nàng đã sai lầm đánh tiểu nữ nhi, cũng không thể sai lầm đánh luôn đại nữ nhi được, cho nên...
“Lát nữa con đi xin lỗi Lan Nhi, còn có nhận lỗi với tổ mẫu đi.”
“Vâng.” Tiết Phong Linh ngoan ngoãn nhận lệnh.
“Chuyện này con cũng có sai, đã phạt Vân Yên rồi cũng không thể không phạt con, con bị cấm túc một tháng, một tháng này con nghiêm túc suy nghĩ lại xem rốt cuộc là bản thân sai ở đâu?”
Cấm túc một tháng?
Tiết Phong Linh ngẩng đầu, thần sắc lộ vẻ nóng vội: “Mẫu thân...”
“Con không phục?”
“Không phải, con... Như Nguyệt bên kia...”
Thượng thư phu nhân hiển nhiên cũng nghĩ đến vấn đề này, bất quá lúc này cũng không phải thời cơ tốt để xin lỗi Liên Như Nguyệt, nàng hiểu tâm trạng của Liên Như Nguyệt, bị khuê mật của mình lừa dối như vậy trong lòng nhất định là rất tức giận, huống hồ Liên Như Nguyệt lại còn nhỏ tuổi, đối với mọi việc chưa suy nghĩ thấu đáo, tức giận với Tiết Phong Linh cũng là bình thường.
“Chờ dịp khác có cơ hội xin lỗi của không muộn.”
“Vâng.”
Thượng thư phu nhân đi rồi Tiết Phong Linh mới kéo tay Vân Yên hỏi: “Vân Yên vì sao lúc nãy ngươi lại nhận tội?”
“Thân là nha hoàn, cho dù chủ tử có sai cũng là do nha hoàn sai.” Vân Yên lạnh nhạt đáp lại.
“Nhưng mà...”
“Tiểu thư yên tâm, một tháng mà thôi, không có việc gì, bất quá tiểu thư phải nhớ kỹ lời Vân Yên nói, một tháng này không có Vân Yên bên cạnh, tiểu thư tuyệt đối không được hành sự lỗ mãng, nếu không Vân Yên cũng không giúp được tiểu thư.” Đôi mắt Vân Yên lóe lên hàn quang, nhìn Tiết Phong Linh với ánh mắt cảnh cáo.
“Ta biết rồi.” Mặc dù không cam lòng nhưng Tiết Phong Linh vẫn đáp ứng.
Một tháng mà thôi, chỉ cần nàng nhẫn nhịn một tháng là tốt rồi!
Vân Yên trầm mặc, Tiết Phong Linh bị cấm túc một tháng, đến lúc săn thú mùa xuân diễn ra nàng vẫn còn đang cấm túc, không thể tham gia, như vậy xem ra kế hoạch trong chuyến săn thú mùa xuân lần này chưa hoàn thành đã thất bại rồi.
Không được, nàng phải lập tức truyền tin cho chủ tử!