Đích Nữ Tàn Phi
Chương 87 : Một ngày trước săn thú (3)
Ngày đăng: 22:11 07/03/21
“Ngươi nói ta mặc bộ kỵ trang này... có đẹp không?” Khoác lên người một bộ kỵ trang, tà áo dài tới gối, lấy màu đỏ làm chủ đạo, làm nổi bật lên làn da trắng tuyết, nếu ngày mai nàng mặc bộ kỵ trang này xuất hiện ở trường săn hoàng gia thì nhất định sẽ là một đóa hoa rực đỏ giữa rừng xanh, khiến mọi người phải ngoảnh đầu lại nhìn.
Lưu Hân nhìn bản thân trước gương đồng, đáy mắt không che giấu sự hưng phấn, bộ kỵ trang này nàng đã chuẩn bị hơn hai tháng trước, chất liệu vải xuất phát từ Hàng Châu, mềm mại nhưng lại có thể giữ ấm, đặc biệt là không làm mất đi vẻ đẹp vốn có của vải lụa, tú nương cũng là tú nương nổi danh kinh thành, cho nên đường may nét chỉ mới thành thạo, tìm không thấy chút lỗi nào, ai giống như một đám người ngoài kia, nghe Thánh chỉ hạ xuống mới nhốn nháo đi chuẩn bị thì đã muộn, chỉ sợ lúc này một số người cũng còn chưa có kỵ trang để mặc thử.
“Tiểu thư xinh đẹp như hoa, mặc gì cũng đẹp cả.” Nha hoàn một bên nghe hỏi, ngay lập tức liền trả lời không chút do dự, giống như đã hình thành một phản xạ tự nhiên, chỉ cần Lưu Hân mở miệng hỏi nàng liền có thể cho ngay đáp án khiến đối phương vui lòng.
“Ngươi đúng là miệng lưỡi trơn tru.” Lưu Hân nhếch môi cười, ngoài mặt thì mắng nha hoàn nhưng trong lòng đối với câu trả lời của nàng ta cảm thấy rất hài lòng, nữ nhân chính là khẩu thị tâm phi như vậy, mỗi nữ nhân luôn muốn người khác khen mình xinh đẹp, mặc kệ lời nói đó có xuất phát từ thật lòng hay không.
“Nào có, nô tì chỉ nói sự thật.” Nha hoàn này cũng không phải mới hầu hạ Lưu Hân một hai ngày, nàng đã hầu hạ Lưu Hân mấy năm nay, đối với tính tình của vị tiểu thư này vô cùng hiểu rõ, cho nên mới biết được tiểu thư thích nghe thứ gì và không thích nghe cái gì để có thể lựa lời mà nói, không làm tiểu thư phật lòng, tiểu thư này của nàng mặc dù ngày thường có chút kiêu ngạo không xem ai ra gì thế nhưng lại là người dễ dỗ, chỉ cần cho một chút đường thì chuyện cũ cũng nhanh chóng quên đi, loại người này nói dễ nghe chính là ngây thơ, nói khó nghe chính là ngu ngốc.
Sinh ra đã là nha hoàn thì nhiệm vụ chính là phải hầu hạ chủ tử thật tốt, có nha hoàn mong muốn bản thân sẽ hầu hạ một vị tiểu thư tốt tính để có thể yên ổn sống qua ngày, hoặc có người lại muốn hầu hạ một người thân phận cao quý để có thể một bước lên trời, cũng có người muốn hầu hạ người ngu ngốc để bản thân không bị khi dễ. Lưu Hân kỳ thực không phải một vị chủ tử tốt, thân phận so với tiểu thư nhà Trường Bình Hầu phủ hay là quận chúa của phủ Trịnh cũng kém hơn nhiều, mà nàng lại càng không phải loại người ngu ngốc để nô tài leo lên đầu mình, nhưng đối với Thất Thải thì Lưu Hân là một vị chủ tử không tồi. Bởi vì ít nhất mỗi khi nàng góp ý gì đó Lưu Hân cũng nghiêm túc lắng nghe, cho dù nàng không có ngay lập tức sửa đổi nhưng cũng bắt đầu thay đổi một chút, chỉ là đôi lúc bị tình cảm chi phối dẫn đến tính tình không tốt mà thôi, còn những ngày có tâm trạng tốt thì rất dễ sống chung, không có tâm tình bất định như vị kia của Trường Bình Hầu phủ khiến người khác không dễ nắm bắt.
“Thất Thải, ngươi nói giữa ta và Quách Yến Giai... ai xinh đẹp hơn?”
Thất Thải đầu tiên là sửng sốt, không rõ vì sao Lưu Hân đột nhiên lại so sánh bản thân với Quách Yến Giai, chỉ là một giây sau đó nàng liền có phản ứng: “Tiểu thư đẹp hơn.” Lời này nói ra quả thật rất trái lương tâm, Quách Yến Giai dù sao cũng là mỹ nữ xếp thứ bảy trong bảng xếp hạng mỹ nhân của kinh thành, trong khi Lưu Hân ngay cả mười người đầu tiên cũng không có tên nàng thì làm sao có thể so sánh được, bất quá thân là nha hoàn của Lưu Hân, nhiệm vụ của nàng là khiến Lưu Hân vui vẻ, lời nói trái lương tâm có thể khiến chủ tử vui vẻ Thất Thải không phải chưa từng nói, vì vậy tâm tình nàng cũng không chút gợn sóng khi nói ra những lời này.
Hậu viện Hàn Mai Các, Tiết Phong Lan một thân lam y ngồi trên xe lăn, tay áo hơi vén lên, để lộ làn da trắng muốt, đôi tay thon dài của nàng lúc này đang kéo căng lấy cung tên, hướng về phía bầu trời một góc 45 độ, vụt một tiếng tay đặt ở chỗ mũi tên hay hơi lỏng, mũi tên theo gió bay thẳng về phía chim sẻ đang bay trên trời.
Như Sương cho người đi nhặt chú chim đưa đến trước mặt Tiết Phong Lan, chim sẻ vẫn chưa chết, mũi tên của Tiết Phong Lan không xuyên qua thân thể nó mà lại trúng vào đôi cánh của nó, khiến nó bị thương nên không thể tiếp tục bay mà rơi xuống mặt đất, chứ không hề lấy đi tính mạng của nó.
“Như Sương, mang nó đi băng bó đi.” Tiết Phong Lan không hề ngạc nhiên khi thấy chú chim vẫn chưa chết, hiển nhiên tất cả đã nằm trong dự tính của nàng, tài bắn cung của nàng ra sao nàng là người hiểu rõ nhất, mặc dù đã lâu ngày không đụng đến cung tên nhưng sau một tháng luyện tập, trình độ bắn cung của nàng cũng đã được cải thiện đáng kể, chỉ là nàng không muốn lấy mạng của chú chim vô tội này, ít nhất thì đối với những kẻ không gây hại đến nàng, nàng sẽ không đuổi cùng giết tận.
“Vâng.” Như Sương cũng không hỏi nhiều, gọi Như Ngọc băng bó cho chú chim, bất quá Tiết Phong Lan đúng là khiến nàng kinh ngạc không ít, nàng trước giờ chưa từng nghĩ đến Tiết Phong vậy mà lại biết bắn cung, hơn nữa kỹ thuật lại còn không tồi. Thường thì những tiểu thư xuất thân khuê các như Tiết Phong Lan, đối với những thứ cưỡi ngựa bắn cung chỉ dành cho mãng phu này lẽ ra phải chán ghét mới đúng, không phải ai cũng giống như Triệu Băng Lộ, sinh ra trong võ gia, không thể không biết những môn này, nếu không chính là làm mất mặt gia tộc, cũng không phải ai cũng giống với Hạ Nguyệt Lam, thân là tiểu thư khuê các lại bị dạy dỗ thành nữ trung hào kiệt, có lẽ Hạ Thái phó dạy cho một đám hoàng tử học tập đã thành thói quen, cho nên mới áp đặt những thứ đó lên người cháu gái mình, mà Hạ Nguyệt Lam, tựa hồ cũng không có phản cảm với điều này, cho dù nàng ta có chán ghét nó rồi lên tiếng phản đối thì chưa chắc đã thay đổi được gì, Như Sương lớn lên trong cung, thấy nhiều những chuyện này chỉ là nàng không tiện nói ra mà thôi.
Một tháng trước Tiết Phong Lan để Như Sương đi đặt kỵ trang cho nàng, tiện thể mua luôn một cây cung về để nàng luyện tập, lúc đầu Như Sương cũng không có nghĩ đến việc Tiết Phong Lan vậy mà lại biết bắn cung, dù sao nhìn đôi bàn tay mềm mại noãn nà không chút trầy xước kia của đối phương, rõ ràng là chưa từng động vào cung tên, cho nên việc Tiết Phong Lan biết bắn cung là không thể nào, khi đó nàng chỉ nghĩ Tiết Phong Lan mua về để chơi đùa mà thôi, thế nhưng rất nhanh sau đó Như Sương liền bị vả mặt. Động tác kéo cung của Tiết Phong Lan rất thành thục, kết hợp với tư thế kia thì không sai vào đâu được, nhìn bộ dạng này của Tiết Phong Lan không ai dám nói nàng là lần đầu tiên cầm cung bắn, mặc dù thao tác và tư thế đều đạt tiêu chuẩn nhưng khi mũi tên bắn ra lại không bay được bao xa, thậm chí còn lệch khỏi hồng tâm, nguyên nhân có lẽ là vì sức tay của nàng khá yếu, dẫn đến kỹ thuật cũng không đạt chuẩn lắm, chỉ là đối với một tiểu thư khuê các nũng nịu thành tính thì đây rõ ràng là kết quả ngoài mong đợi.
“Tiểu thư bắn tên ngày càng thành thục.” Trước đó Tiết Phong Lan tuy có nền tảng cơ bản về bắn cung nhưng bởi vì lực tay yếu cho nên hầu như không thể bắn trúng mục tiêu, nhưng sau một thời gian dài luyện tập thì hiện tại đã có thể nhắm ngay mục tiêu mà bắn, thậm chí đối với những sinh vật đang bay trên bầu trời cũng không thể làm khó nàng, mặc dù trình độ đã được cải thiện nhưng không thể hi vọng xa vời vào Tiết Phong Lan, bởi vì thể chất nàng vốn yếu ớt, mũi tên xa nhất cũng chỉ được mười mét, nếu ở xa hơn nữa thì không thể bắn trúng.
“Cũng là nhờ những bài tập luyện tập lực tay của ngươi, nếu không trong vòng một tháng trình độ của ta không thể nào cải thiện đến mức này.” Tiết Phong Lan hơi mỉm cười, Như Sương học võ từ nhỏ, đối với những thứ như cưỡi ngựa bắn cung cũng có học qua, mặc dù không thể xưng là giỏi nhất nhưng trình độ của nàng cũng có thể dạy cho Tiết Phong Lan, biết được Tiết Phong Lan muốn bắn cung, điều đầu tiên Như Sương làm chính là luyện tập lực tay của Tiết Phong Lan, từ đó mới cải thiện trình độ bắn cung của nàng.
“Tiểu thư, trước kia người đã từng học bắn cung đúng không? Nhìn động tác của người không giống như lần đầu cầm cung.” Nhân lúc tâm trạng Tiết Phong Lan đang tốt, Như Sương liền mở miệng hỏi chuyện, đây là điều nàng thắc mắc lâu rồi chỉ là không dám mở miệng hỏi, sợ vô tình chọc giận đối phương, dù sao phận làm hầu gái chuyện của chủ tử không nên hỏi quá nhiều, nhưng ở trên người Tiết Phong Lan ẩn chứa quá nhiều bí mật, nàng đã từng hỏi qua Xuân Cầm, Xuân Cầm cũng đã nói từ nhỏ đến lớn Tiết Phong Lan chưa hề động vào những thứ thế này, nếu từ nhỏ đến lớn chưa từng động vào vậy thì những thao tác này Tiết Phong Lan học ở đâu?
[Phần tiếp theo xin liên hệ [email protected] để biết thêm thông tin chi tiết]