Đích Nữ Vô Song

Chương 120 : Châm ngòi ly gián

Ngày đăng: 15:14 30/04/20


“Dù vậy, muốn ly gián quan hệ bọn họ cũng không dễ dàng.” Hoàng đế rất nhanh khôi phục bộ dáng đạm mạc, giọng điệu bình tĩnh, “Hoàng Hậu tuy ngu dốt thích làm theo ý mình, lại có oán hận bất mãn với Thái hậu; Thái hậu đối với nàng, có lẽ có thất vọng, có tức giận, nhưng quan hệ đôi bên vẫn đang ở vào thế cân bằng. Hơn nữa xưa nay Thái hậu lấy lợi ích Diệp Thị làm trọng, dù biết Hoàng hậu không hề để bà vào lòng, nhưng tại thời điểm nguy cấp vẫn kéo Hoàng Hậu một phen, muốn để họ nội đấu dẫn đến hao tổn Diệp gia, hi vọng không lớn.”



Gió mát thổi tới mang theo mùi hồ sen thơm ngát, lại không xóa được sự thất vọng nhàn nhạt trong giọng nói kia.



Bùi Nguyên Ca đương nhiên cũng hiểu rõ đạo lý này, trầm giọng nói: “Nếu chỉ là bất mãn lẫn nhau thì cực kỳ bình thường, muốn dùng nó dẫn tới hai người tranh đấu quả thực không có khả năng. Nhưng nếu là uy hiếp đến lợi ích thiết thân của mỗi người thì sao? Không nói tới Hoàng hậu, ngay cả Thái hậu cũng chỉ là người bình thường, cũng sẽ có tư tâm, nếu Hoàng Hậu uy hiếp tới địa vị cùng quyền thế của bà ấy, Thái hậu còn có thể tiếp tục bảo vệ nàng sao?”



Hoàng đế khẽ nhíu mày: “Đều là người Diệp gia, lợi ích nhất tề, phải làm sao mới có thể khiến bọn họ tin tưởng đây? Nhất là Thái hậu.”



Bên Hoàng Hậu dễ nói, dù sao tính cách tài trí bày ra đó, muốn ly gián không quá khó khăn, nhưng Thái hậu xưa nay nhạy bén, luôn lấy đại cục làm trọng, chắc chắn sẽ không bởi vì vài lời châm ngòi mà sinh ra dị tâm dẫn tới tranh đấu không ngừng với Hoàng hậu, tiêu hao thực lực Diệp thị.



“Muốn để cho Thái hậu tin tưởng tất nhiên không thể chỉ bằng vài lời ly gián, mà phải có căn cứ sự thật mới có thể.” Ánh mắt Bùi Nguyên Ca trong trẻo, giọng nói trầm tĩnh, mang theo sức mạnh khiến người ta tin phục, cực kỳ dễ dàng làm cho người ta quên mất nàng chỉ là thiếu nữ mười ba tuổi, mà chỉ cảm thấy nàng trầm tĩnh cơ trí, có thể tin được, “Trước kia có lẽ không có cơ hội, nhưng hiện tại đã có cơ hội không cho phép sai sót, chẳng những Thái hậu mà cả bên Hoàng Hậu cũng có cơ hội ly gián.”



Hoàng đế trầm ngâm, suy tư rất lâu vẫn không có kết quả, nhịn không được hỏi: “Cái gì?”



“Sự kiện thích khách tối qua!” Bùi Nguyên Ca trầm giọng nói, trong mắt nở rộ quang mang lóng lánh, “Tiểu nữ từng cho rằng, tử sĩ Kinh quốc ám sát Hoàng thượng và Cửu điện hạ tối qua là xuất phát từ Thái hậu bày mưu kế, nhưng nghĩ mãi vẫn thấy không đúng. Mãi đến hôm nay nghe được Thái hậu và Hoàng hậu đối thoại, cuối cùng mới hiểu ra. Trong lúc hai người nói chuyện, Hoàng hậu rất có oán hận với quyết đoán của Hoàng thượng, nhưng Thái hậu lại bắt đầu trước từ lỗi của Lý Thế Hải, lời nói ngữ điệu ngược lại đầy ý biện giải cho Hoàng thượng. Cho nên tiểu nữ cả gan suy đoán, chuyện thích khách ám sát Hoàng thượng tối qua không phải do Thái hậu bày ra! Dù sao nếu Hoàng thượng thật sự xảy ra ngoài ý muốn, Ngũ điện hạ kế vị, đối với Thái hậu không có chỗ tốt.”



Hoàng đế ngẩn ra, lập tức tỉnh ngộ ẩn ý trong đó, cũng mơ hồ đoán ra kế sách của Bùi Nguyên Ca, trong đôi mắt sâu xa hiện lên hào quang sáng ngời như lưu tinh đột nhiên vút qua.



Bùi Nguyên Ca khá lắm, tâm tư nhạy bén quả thật hiếm có!



Mặc dù đã suy đoán được đôi phần, Hoàng đế vẫn lại muốn nghe chính mồm Bùi Nguyên Ca nói ra: “Nói đi!”



“Thái hậu sở dĩ là Thái hậu, sở dĩ có thể có được địa vị siêu nhiên hiện tại, toàn bộ là vì ngài là Hoàng thượng, bà là mẫu thân của ngài. Mà Hoàng hậu dù có bất mãn với Thái hậu tới đâu vẫn phải bẩm báo mọi việc với bà ấy, chuyện đại sự phải nghe theo ý kiến Thái hậu, tất nhiên là nàng cần sự mẫn tuệ của Thái hậu, càng là vì Hoàng hậu là thê tử của Hoàng thượng ngài, cho dù có Diệp gia làm chỗ dựa vững chắc, đối đãi Hoàng thượng cũng phải dè dặt cẩn thận lấy lòng, so sánh với Thái hậu, nàng tuyệt đối ở địa vị yếu thế, không có tiện lợi như Thái hậu.”



Bùi Nguyên Ca trầm tĩnh, ung dung phân tích.



“Nhưng nếu Ngũ điện hạ kế vị, Thái hậu sẽ biến thành Thái hoàng Thái hậu, danh phận tôn quý dĩ nhiên thăng lên, nhưng lực ảnh hưởng với đế vương lại nhỏ đi. Mặc khác, khi đó Hoàng Hậu trở thành Hoàng thái hậu, là mẹ đẻ của tân đế, như chân với tay, quan hệ với tân đế đương nhiên thân cận hơn so với Thái hoàng Thái hậu rất nhiều, mà còn có chữ hiếu đè nặng, khả năng gây áp lực với tân đế cũng vĩnh viên lớn hơn so với Thái Hoàng thái hậu.” Bùi Nguyên Ca lẳng lặng nói, “Nếu thật sự xuất hiện tình thế như vậy, quyền thế cùng địa vị của Thái hậu nhất định chịu uy hiếp, cùng là người Diệp gia, Hoàng hậu lại là mẹ đẻ của Ngũ điện hạ, cho dù là Diệp thị, cũng sẽ từ từ chuyển dời trọng tâm hậu cung từ trên người Thái hậu sang cho Hoàng hậu, đến lúc đó Thái hậu sẽ trở thành đồ bỏ của Diệp thị. Cho nên, tiểu nữ cho rằng, nếu không có vạn bất đắc dĩ, Thái hậu sẽ không gây bất lợi cho Hoàng thượng, bởi vì điều đó đồng nghĩa với việc bà ấy mất đi quyền uy tuyệt đối ở hậu cung.”
Đại Hạ đề xướng tam cương ngũ thường, quân muốn thần chết, thần không thể không chết, Hoàng hậu muốn mưu hại nàng, nàng liền ra tay trước chiếm lợi thế, nghĩ biện pháp hao hổn thực lực Hoàng hậu, thậm chí ban đổ Hoàng hậu. Loại phản loạn cùng đại nghịch này, trong mắt Hoàng đế quen người khác phục tòng mềm yếu, có là tai hoạ ngầm đại nghịch bất đạo hay không? Có lẽ nên trừ khử trước rồi mừng?



(*) Tam cương ngũ thường: Tam cương gồm vua tôi, cha con, chồng vợ; Ngũ thường gồm nhân, nghĩa, lễ, trí, tín



Bùi Nguyên Ca đột nhiên có chút hối hận, nàng chỉ nghĩ mưu kế có lợi mà vô hại với Hoàng đế, cho nên mới dám nói ra lời này, lại chưa từng nghĩ tới, mưu kế này ở trong lòng Hoàng đế, có lẽ sẽ nghĩ rộng đến trên người hắn, coi nó là uy hiếp và khiêu chiến hoàng quyền, tiến tới sinh lòng kiêng kị với nàng, thậm chí sát ý...



Mồ hôi trên trán chảy ra ròng ròng, trái tim thình thịch nhảy dựng.



Hồi lâu sau, Bùi Nguyên Ca ngẩng đầu lên, đón nhận ánh mắt nhìn thấu của Hoàng đế, trầm giọng nói: “Hoàng thượng, tiểu nữ xưa nay không nguyện đối địch với ai, cho dù ngẫu nhiên có xung đột, tiểu nữ cũng sẽ tận lực tha thứ, hóa giải, nhưng con người có tính tình, đều có lưu luyến với sinh mệnh, tiểu nữ năm lần bảy lượt tha thứ, né tránh, sau cùng lại vẫn khó thoát sát ý của người khác, chẳng lẽ tiểu nữ nên vươn cổ ra, mặc cho người ta giết sao? Tiểu nữ không có dã tâm gì, xưa nay luôn tuân thủ bổn phận, nếu không phải bị ép buộc đến cực hạn không có đường lui, làm sao phải làm như vậy?”



Nghe vậy, trong lòng Hoàng đế hơi động, khói mù ban đầu dần dần tán đi, nói nhỏ: “Ngươi nói không sai, con ngươi đều có tính tình, nếu không bị bức bách quá sâu, không có đường lui, làm sao phải làm như vậy?” Hắn nhìn nàng một cái sâu xa, nói: “Quen người khác miệng xưng vạn tuệ, chết ngàn lần không chối từ nhưng trong lòng lại có bụng dạ khác, trái lại nghe xong lời tự đáy lòng này của ngươi, để cho trẫm rất nhiều cảm xúc. Trên đời này, người dám nói thật ra với trầm, càng ngày càng ít rồi... Tuy bên người trẫm có vô số người, lại luôn luôn cảm thấy chỉ là đơn độc một mình...”



Ánh mắt hắn hơi mê mang, rơi trên mặt Bùi Nguyên Ca lại giống như xuyên thấu qua nàng, như thấy được người nào đó xa xôi trong hư ảo.



Dung mạo này, tính tình này, thật sự rất giống a Nguyên...



“Bùi Nguyên Ca, về sau ngươi đối với trẫm có thể vĩnh viễn nói thật không?”



Dù là Bùi Nguyên Ca bình tĩnh thế nào đi nữa, nghe ra ý tứ khác trong câu nói này của Hoàng đế, mồ hôi lạnh ban đầu vừa biến mất lại xông ra, mà càng nhiều hơn so với lúc trước. Trời... người diện mạo tương tự nàng, lại có quan hệ với Hoàng thượng không phải là ít, hẳn không phải là sủng phi của Hoàng thượng hay ý trung nhân gì đó chứ? Hoàng thượng sẽ không coi nàng như thế thân người kia đi?



Rõ ràng Hoàng đế lúc này là mê mang nhất thời mới có thể nói ra lời này, nhưng lời này hoàn toàn không có cách nào tiếp nhận, vĩnh viễn nói thật với Hoàng đế, nàng có mười cái đầu cũng không đủ chặt. Nhưng làm trái ý Hoàng đế, rất khó bảo đảm sẽ không chọc giận hắn, đối với tình cảnh hiện tại của nàng lại càng không có lợi. Nếu đáp ứng, lại là bằng mặt không bằng lòng, không nói đến nàng có bản lĩnh giấu diếm được sự cơ trí thâm trầm của Hoàng thượng hay không, chỉ riêng lúc này chấp nhận hứa hẹn với Hoàng thương, đã 120 cái không ổn rồi.



Tâm niệm thay đổi thật nhanh, Bùi Nguyên Ca khẽ cắn môi, cười nhẹ nói: “Hoàng thượng, tiểu nữ đột nhiên nhớ tới một chuyện xưa, không biết Hoàng thượng có hứng thú nghe hay không?” Hiện tại chỉ có thể nói bóng gió, nghĩ biện pháp có thể uyển chuyển cho thấy ý cự tuyệt, lại không đến mức chọc giận Hoàng thượng.



“A...?” Hoàng đế đến đây hứng thú, “Nói nghe một chút.”