Đích Nữ Vô Song

Chương 122 : Thái hậu hộc máu (2)

Ngày đăng: 15:14 30/04/20


Bùi Nguyên Ca đang suy nghĩ, Triệu Lâm bỗng nhiên cung kính hỏi: “Bùi tứ tiểu thư, chuyện ngài gặp được Công chúa Oản Yên, muốn nói cho thái hậu hay không?”



Nghe vậy, Bùi Nguyên Ca nao nao.



Triệu Lâm cười nói: “Mới vừa rồi công công Trương Đức Hải đã dặn dò nô tài, ở trong Huyên Huy cung, nô tài đều nghe Bùi tứ tiểu thư dặn dò hết thảy, tuỳ ý ngài sai khiến.”



Đây là đồng ý mới giành được vừa rồi do hiến kế cho hoàng đế, Bùi Nguyên Ca suy ngẫm thêm chút, nhân tiện nói: “Ngươi chỉ nói chỗ ngươi đã thấy cho thái hậu là được rồi.” Chắc là Vũ Oản Yên không biết Triệu Lâm là tâm phúc của hoàng đế, chỉ tưởng hắn là người thái hậu, cho nên mới sẽ dẫn nàng ra xa, không cho Triệu Lâm nghe được cụôc nói chuyện của bọn họ. Nếu sau khi Triệu Lâm trở về không có bẩm báo chuyện này cho thái hậu, Vũ Oản Yên biết được, nhất định có thể đoán ra được, chỉ sợ là Triệu Lâm nghe lệnh của nàng, cũng không phải là trung thành với thái hậu.



Cứ như vậy, ngược lại bại lộ Triệu Lâm, bởi vậy vẫn là nói cho thái hậu để thỏa đáng.



Trên đường về suy nghĩ phải làm sao đối đáp vấn đề thuốc tuyệt dục, sau khi trở lại Huyên Huy cung, Triệu Lâm đi gặp thái hậu trước, quả nhiên thái hậu lập tức tuyên nàng, hỏi chuyện Vũ Oản Yên, lời nói Bùi Nguyên Ca ậm ờ, chỉ mơ hồ để lộ là có liên quan với hôn ước vốn có của nàng và phủ Thọ Xương Bá, tùy ý thái hậu suy đoán. Thái hậu cho rằng Vũ Oản Yên cảnh cáo hoặc là làm khó dễ Bùi Nguyên Ca, cũng không để ý. Ai ngờ hai người đang nói chuyện, sắc mặt Bùi Nguyên Ca bỗng nhiên tái nhợt té xỉu trên đất.



Vội vàng mời thái y đến chẩn trị (khám và chữa bệnh), nói là thể nhược (cơ thể yếu) bị cảm nắng, viết ra thang thuốc giải nóng thì rời đi.



Bởi vì Bùi Nguyên Ca đang mê man, chén thuốc tạm thời cũng không có cách nào nuốt xuống, thái hậu dặn dò Tử Uyển Sở Quỳ chiếu cố Bùi Nguyên Ca thật tốt rồi rời đi. Tử Uyển Sở Quỳ lo âu đầy mặt, dốc lòng chăm sóc, thấy hô hấp Bùi Nguyên Ca dần có xu hướng bình thuận, mới thở phào nhẹ nhàng. Vì để cho Bùi Nguyên Ca nghỉ ngơi thật tốt, Tử Uyển lôi kéo Sở Quỳ đến phòng ngoài, bỗng nhiên thở dài, buồn rầu lo lắng nói: “Sở Quỳ, ta rất lo lắng.”



Vẻ mặt Sở Quỳ khó hiểu: “Ngươi lo lắng cái gì?”



“Ngươi là mới đến Tĩnh Xu trai sau này, cho nên không biết. Khi còn bé tiểu thư từng bệnh nặng một trận, bên trong hết sức yếu ớt, những năm nay ta lại không ở bên cạnh tiểu thư, bên trong phủ là Chương di nương cầm quyền, bà ta không dám công khai khắt khe tiểu thư, nhưng thầm sai khíên bọn nha hoàn cắt xén chiếm dụng phần lệ tiểu thư, hoàn toàn không có bồi dưỡng. Bởi vậy mười năm qua, thân thể tiểu thư càng ngày càng suy yếu, sau đó lại bởi vì phủ Trấn Quốc Hầu từ hôn, bệnh nặng một trận, lại gần như vét sạch. Hơn nữa, càng quan trọng hơn là....” Tử Uyển bỗng nhiên ngừng miệng, cắn môi không nói lời nào.



Nghe nàng nói chuyện giống như ý muốn nói, Sở Quỳ cũng không nhịn được bắt đầu lo âu: “Là cái gì vậy?”



“Chuyện này là một bí mật động trời với tiểu thư, nhưng ngươi nhất thiết không thể nói cho người khác, hơn nữa không thể để cho người Huyên Huy cung biết, bằng không....” Tử Uyển có vẻ vô cùng không yên, do dự không quyết.



Sở Quỳ thúc giục nói: “Rốt cuộc là chuyện gì, ngươi nói mau đi! Chẳng lẽ ta còn có thể có hại với tiểu thư sao?”



“Được rồi, vậy thì ta nói cho ngươi! Lúc ấy trận bệnh kia của tiểu thư tuy rằng nặng, nhưng nghiêm trọng hơn là, Chương di nương nhân cơ hội ám hại tiểu thư, bỏ mỹ nhân lệ ở trong chén thuốc của nàng. Đó là vật đại hàn, đặc biệt tai hại với thân thể phụ nữ, có thể khiến cho cả đời phụ nữ không thể sinh đẻ.” Tử Uyển nhẹ giọng nói, “Tuy rằng sau đó đã giải độc, nhưng mà đã tạo thành tổn hại. Thân thể tiểu thư vốn suy yếu, lại đang lúc ốm yếu chịu dược tính mạnh mẽ của mỹ nhân lệ, ta nghĩ, chỉ sợ cả đời này tiểu thư rất khó có thai. Ta không dám nói tin tức này cho lão gia và tiểu thư, nhưng chuyện này đặt ở trong lòng của ta, thật sự rất khó chịu.”



Nói xong, yếu ớt thở dài, vẻ mặt hết sức sầu lo ủ dột.



Sở Quỳ cũng bị tin tức này doạ ngây người, vẻ mặt suy sụp, bỗng nhiên vội vàng nói: “Có thể là đại phu khám sai rồi hay không? Kỳ thật không có nghiêm trọng như vậy!”



“Ngươi biết cái gì? Tiểu thư trúng độc mỹ nhân lệ, là ta chẩn trị! Y thuật của ta là học từ phu nhân, cái khác không dám nói, nhưng phân biệt nhận thức các loại dược, dược tính tương sinh tương khắc các loại, ta biết tuyệt đối không ít hơn so với đại phu ngồi tại đường (tiệm thuốc).” Hình như Tử Uyển cảm thấy bị nghi ngờ, có chút tức giận nói, “Lúc trước cũng không ai phát hiện có mỹ nhân lệ pha lẫn trong chén thuốc của tiểu thư, là ta phát hiện ra, chẳng lẽ đây còn chưa thể chứng minh sao? Những ngày gần đây, dược thiện của tiểu thư cũng đều là ta kê đơn thuốc hầm chưng, thân thể tiểu thư càng ngày càng tốt hơn, chẳng lẽ ngươi không nhìn ra được sao?”



“Nếu ngươi có thể sử dụng dược thiện bồi dưỡng cho tiểu thư, lẽ nào lại không thể nghĩ biện pháp....” Sở Quỳ gấp đến độ cũng sắp khóc.




Thái hậu nhíu lại mày nhạt, rồi trong đôi mắt đột nhiên toả ra ánh sao khiếp người: “Ngươi nói, đêm đó hoàng thượng gặp chuyện, tình hình vô cùng hung hiểm, máu chảy thành sông, chết bị thương vô số?”



“Dạ, tiểu nữ nghe những người đó nói như vậy, dường như thích khách rất lợi hại, giết rất nhiều thị vệ với cung nữ thái giám ở ngọc long cung. May mắn lúc ấy hoàng thượng không ở trong ngọc long cung giống với thường ngày, bằng không chắc chắn....” Bùi Nguyên Ca đột nhiên nhận thấy không ổn, vội vàng sửa lời nói, “Tất nhiên sẽ bị hoảng sợ hết sức. Nghe nói sau đó kiểm tra số người, đã chết mấy chục người, còn muốn thảm thiết hơn so với Xuân Dương cung của cửu điện hạ. Dù sao nói cho cùng thì những người đó rất đáng sợ!”



Thân thể Thái hậu chợt bắt đầu căng thẳng, hô hấp cũng bắt đầu dồn dập lên theo, một lúc lâu bà mới nói: “Đừng nghe những người đó nói bừa, ngươi không biết, trong cung này thị vệ đều thích thổi phồng, nói thích khách vô cùng lợi hại, nói tình hình chết bị thương vô cùng nghiêm trọng, chẳng qua là vì tranh công, chứng minh mình vất vả cứu giá có công mà thôi. Trên thực tế, sợ rằng không có nghiêm trọng như vậy!”



“Cũng phải, lúc trước khi cấm vệ quân cứu tiểu nữ, đánh nhau với đám thích khách này, xem ra đúng là đánh ngang sức ngang tài, huống hồ hộ vệ chỗ ngọc long cung hoàng thượng ở? Tất nhiên võ công càng là nổi bật, làm sao có thể dễ dàng để thích khách xông vào hành hung?” Bùi Nguyên Ca cũng không nhiều lời nữa, ngược lại thoải mái nói, “Vẫn là thái hậu nương nương thánh minh, nhờ có ngài khuyên bảo, bằng không tiểu nữ đã bị nhàn ngôn toái ngữ (lời linh tinh không căn cứ) của những người đó lừa rồi!”



Thái hậu khẽ mỉm cười, an ủi nàng vài câu, bèn đứng dậy trở về tẩm điện.



Đợi cho sau khi trong điện chỉ còn lại tâm phúc, vẻ mặt thái hậu liền hoàn toàn thay đổi, xanh mét cứng ngắc, cả người đã tức giận đến run rẩy, quát: “Trương ma ma, đi thăm dò rõ ràng cho ai gia, tình hình tối hôm trước hoàng cung gặp chuyện, có đúng như Bùi Nguyên Ca nghe được hay không, ngọc long cung của hoàng thượng chết bị thương vô cùng nghiêm trọng, lại hơn so với Xuân Dương cung?”



Trương ma ma biết chuyện liên quan to lớn, vội đứng dậy đi sắp xếp người thăm dò.



Một mình Thái hậu ngồi ở trên giường hoa gỗ tử đàn điêu khắc ngàn phật vạn thọ đồ tinh mỹ, trong đôi mắt bắn ra vẻ tức giận đã đạt đến cực điểm, tay nắm chặt thành nắm đấm không ngừng run run, ngực phập phồng kịch liệt. Không biết qua bao lâu, bên tai truyền đến tiếng bước chân Trương ma ma vội vàng, thái hậu giương mắt nhìn lên, chỉ thấy vẻ mặt Trương ma ma suy sụp, ngôn hành kích động, cắn răng một cái, nói: “Nói! Thăm dò ra được kết quả gì rồi?”



Trương ma ma run run nói: “Bùi tứ tiểu thư nghe được một chút cũng không sai, đêm đó tình hình ngọc long cung hoàng thượng và Xuân Dương cung cửu điện hạ đều hết sức thảm thiết, nhất là ngọc long cung, gần như có một nửa thích khách xông vào, ra chiêu độc ác, hộ vệ ngọc long cung khó có thể chống đỡ, d!^Nd+n(#Q%*[email protected] gần như bị giết hại hầu như không còn, cung nữ thái giám càng không để lại một người, may mắn lúc ấy hoàng thượng không ở trong cung, nếu không chỉ sợ thật sự là kết quả khó lường mà!”



Cứ thấy vẻ mặt Trương ma ma thì thái hậu đã có suy đoán, nhưng thật sự nghe bà nói ra, lại vẫn lên cơn giận dữ, dồn sức nện một phát ở trên giường mềm mại, bỗng đứng dậy, đột nhiên cảm giác hình như có một mùi vị ngọt tanh không ngừng dâng lên ở giữa ngực, lại cố gắng nuốt xuống, nhưng không kiềm chế được trong đầu mê muội trống rỗng, thân thể loạng choạng lại tê liệt ngồi xuống.



Trương ma ma hoảng sợ, bước lên phía trước xoa ngực cho bà, khuyên giải an ủi nói: “Thái hậu nương nương đừng nóng vội, việc này chưa chắc có liên quan tới hoàng hậu, nói không chừng là thích khách Kinh quốc kia tự chủ trương!”



“Nếu là thích khách Kinh quốc tự chủ trương, làm sao hoàng hậu và Diệp gia có thể bỏ qua, đương nhiên sẽ phái người đi lý luận với bọn họ! Lại nói, nếu là thích khách Kinh quốc tự chủ trương, nàng ta cần gì phải giấu diếm ai gia, đã sớm nói cho ai gia, để ai gia nghĩ chủ ý trừng trị Kinh quốc, làm sao lại như hiện tại, ngay cả Bùi Nguyên Ca đi dạo ở ngự hoa viên cũng có thể nghe được chân tướng, lại chỉ giấu giếm ai gia ở trong bóng tối, không phải là có tật giật mình, sợ ai gia biết tính toán của nàng ta sao?” Thái hậu nổi giận đùng đùng nói, chỉ cảm thấy vị máu kia trong tim lại vọt tới cổ họng, cười lạnh nói, “Khá lắm hoàng hậu, tính toán khá lắm, một mặt lợi dụng ai gia thu dọn cục diện rối rắm cho nàng ta, một mặt muốn loại trừ ai gia. Muốn một lần ám sát hoàng thượng, lọai trừ Vũ Hoằng Mặc, sau đó nâng đỡ Triết nhi thượng vị. Cứ như vậy, nàng ta chính là thái hậu, nắm quyền, hoàng đế là con ruột của nàng ta, đến lúc đó muốn mất đi quyền lực thái hoàng thái hậu như ai gia dễ như trở bàn tay! Thật sự là tính toán giỏi, mưu tính hay!”



Trương ma ma liền á khẩu không trả lời được, không cách nào lại giải thích cho hoàng hậu, chỉ có thể kiếm lời tới khuyên giải an ủi.



Nghe Trương ma ma khuyên giải, lại nghĩ đến chuyện hoàng hậu đặt mình trong thâm cung, vốn không thể liên lạc sứ giả Kinh quốc, nhất định phải thông qua Diệp gia mới được, nói vậy Diệp gia kia cũng biết tính toán của hoàng hậu, lại nghe theo không sai.... Uổng cho bà hộ giá hộ tống cho Diệp gia nhiều năm như vậy, thậm chí ngay cả báo cho bà biết một tiếng cũng không có, cứ như vậy mà làm, đơn giản là vì hoàng hậu có Vũ Hoằng Triết, có thể làm hoàng đế tương lai, mà thái hậu bà đã như mặt trời sắp lặn.... Thái hậu càng nghĩ càng giận, lại chợt cảm thấy nản lòng thoái chí, rất nhanh, luồng nản lòng thoái chí này lại hóa thành tức giận bừng bừng, đốt cháy hừng hực trái tim của bà.



“Được! Tốt! Nếu nàng ta muốn đấu với ai gia, ai gia khiến cho nàng ta biết, không phải ngồi trên vị trí hoàng hậu này là có thể vững chắc, không có ai gia chỉ điểm khắc phục hậu quả, hoàng hậu như nàng ta chẳng đáng là gì!”



Thái hậu hung tợn nói, rốt cuộc không kiềm chế được cổ khí anh dũng trong lòng kia, chỉ cảm thấy cổ họng tanh, oẹ một tiếng nôn ra một ngụm máu to.



“Thái hậu nương nương!”