Đích Nữ Vô Song

Chương 149 : Phá bẫy, chân tướng năm đó (ba) (1)

Ngày đăng: 15:14 30/04/20


Vào lúc ánh mắt mọi người đều tập trung ở trên người Triệu Thanh, Bùi Nguyên Ca cũng nhìn chằm chằm hoàng hậu và Chương Văn Uyển, thấy trên mặt các nàng chỉ có vẻ tức giận, nhưng không có sợ hãi kinh hoảng, trong lòng nhất thời có loại dự cảm, chỉ sợ không dễ dàng bắt được hoàng hậu như vậy.



“Nô tỳ cũng không biết xúi giục phía sau màn rốt cuộc là ai, nô tỳ chỉ biết là, thái giám liên hệ nô tỳ kia tự xưng họ kim, gọi là Kim Thành Tường, hắn tìm đến nô tỳ, bảo nô tỳ hạ độc ở trong nhân sâm thái hậu nương nương ban cho, độc dược cũng là hắn giao cho nô tỳ.” Triệu Thanh nước mắt đầy mặt nói, “Nô tỳ vốn không muốn, tuy rằng Tiệp Dư nương nương đối đãi nô tỳ không được tốt lắm, nhưng cũng không tính kém. Nhưng mà, Kim công công nói, nếu nô tỳ không muốn, hắn có biện pháp làm cho nô tỳ chết đi im hơi lặng tiếng, không kinh động bất kỳ kẻ nào. Tiếp theo, nô tỳ cẩn thận làm việc, lại liên tục gặp phải hung hiểm, vài lần suýt nữa ngoài ý muốn chết đi, Kim công công nói đây là hắn xuống tay nể tình, nếu nô tỳ không biết phân biệt nữa, thì.... Hắn còn nói, nô tỳ không phải cung nữ bên người Tiệp Dư nương nương, sau khi Tiệp Dư nương nương gặp chuyện không may, nô tỳ cũng sẽ không tuẫn táng theo, hắn sẽ nghĩ biện pháp để cho nô tỳ xuất cung, lại cho nô tỳ một số tiền lớn, để cho nô tỳ có thể sống yên ổn!”



Nói xong, Triệu Thanh không ngừng dập đầu: “Hoàng thượng, thật sự là hắn uy hiếp nô tỳ, nô tỳ cũng là bị uy hiếp buộc phải như thế!”



“Đồ vô liêm sỉ này, chỉ vì cái này, ngươi đã hạ độc ở trong nhân sâm, hại chết Tiệp Dư nương nương, cũng hại thảm những tỷ muội chúng ta, ta giết ngươi!” Bên cạnh, Tịch Mai nghe được, vẻ mặt phẫn hận, trong đôi mắt gần như sắp bốc ra lửa, xông lên quả thực muốn bầm thây vạn đoạn Triệu Thanh. Nàng gửi gắm tất cả tiền đồ và hy vọng ở trên người Triệu Tiệp Dư, hiện tại hoàn toàn tan thành mây khói, tánh mạng còn treo ở đỉnh đầu, làm sao có thể không hận?



Thị vệ bên cạnh vội vàng ngăn lại nàng, nhưng chỉ chậm trễ một lát, hình dáng Triệu Thanh đã bừa bộn, chật vật không chịu nổi.



Quý nhân ở đây căn bản không có lòng dạ để ý tới thị phi giữa cung nữ các nàng, đều đang trầm tư vị Kim công công Kim Thành Tường này là thần thánh phương nào? Những người này đều biết thái giám tâm phúc trong cung Hoàng hậu, dường như cũng không có người họ kim, thậm chí trong Huyên Huy cung của thái hậu cũng không có người họ Kim nhỉ! Có thể đến liên hệ Triệu Thanh, sai khiến nàng hạ độc ở trong nhân sâm, tất nhiên là tâm phúc của vị quý nhân nào đó, vậy không phải không có tiếng tăm gì, nhưng mặc cho mọi người tìm tòi như thế nào, cũng không nghĩ ra cung điện nào có thái giám tâm phúc gọi là Kim Thành Tường.



“Đều nhìn bản cung làm gì?” Hoàng hậu cười lạnh nói, “Trong cung điện của Bản cung cũng không có người kêu Kim Thành Tường!”



“Vậy thái giám tự xưng kêu là Kim Thành Tường, chưa chắc là tên thật. Với cách nhìn của ai gia, nên để cung nữ kêu Triệu Thanh này đến các cung đi nhận mặt một chút mới đúng. Hung thủ này thật sự rất càn rỡ, mưu hại Triệu Tiệp Dư và long duệ, lại ý đồ giá họa cho Nguyên Ca và ai gia, nhất định phải trừng phạt thêm nghiêm khắc, không thể dễ dàng tha thứ!” Thái hậu liếc mắt hoàng hậu, lạnh lùng thốt. Chuyện lần này thật sự rất kỳ quái, tính khả thi là hoàng hậu vu oan hãm hại rất lớn, nếu không phải Nguyên Ca đủ tỉnh táo, tìm ra người bỏ độc ở trong nhân sâm, ngay cả thái hậu bà cũng phải dính tanh cả người!



Đáng chết!



“Triệu Thanh, ngươi ngẫm lại cẩn thận lần nữa, Kim thái giám kia có từng nói thân phận của mình? Hoặc là trong lời nói với ngươi có từng trong lúc vô ý để lộ ra chút gì hay không?” Vẻ mặt Chương Văn Uyển trầm tĩnh nói, trên vẻ ngoài xinh đẹp tuyệt trần lộ vẻ thân thiết, “Tuy rằng nói ngươi là bị người lợi dụng, nhưng dù sao cái chết của Triệu Tiệp Dư có liên quan với ngươi, cho dù xem ở trên phần tình ngày xưa Triệu Tiệp Dư đối đãi ngươi, ngươi ngẫm lại cẩn thận, cố gắng tìm ra manh mối, tìm được hung phạm phía sau màn, coi như là cố một chút tâm sức cho Triệu Tiệp Dư, miễn cho Triệu Tiệp Dư chết rồi cũng không nhắm mắt! Hoàng thượng, ngài nói thiếp thân nói đúng không?”



Nói xong, ánh mắt dịu dàng nhìn về phía hoàng đế, mang theo sợ hãi lấy lòng và mềm mại đáng yêu.



Xem tình hình, dường như là Chương Văn Uyển muốn thừa cơ biểu hiện ở trước mặt hoàng đế, nhưng bởi vì người nói chuyện là Chương Văn Uyển, Bùi Nguyên Ca lại cảm thấy rất kỳ quái. Nàng tin chắc mưu người hại Triệu Tiệp Dư là hoàng hậu, Chương Văn Uyển và hoàng hậu là một nhóm, hiện tại Triệu Thanh không biết thân phận Kim công công kia, đối với các nàng mà nói là đang có lợi, vì sao nàng lại phải nhắc nhở Triệu Thanh? Cuối cùng là có lòng tin không lộ ra chút sơ hở, Triệu Thanh không có khả năng tìm ra thân phận Kim công công kia, cho nên mới khoe mẽ lấy lòng ở trước mặt hoàng thượng đây. Hay là nói, các nàng vốn đã bố trí kỹ càng đường lui và cạm bẫy, lúc này là đang cố ý hướng dẫn Triệu Thanh đi tới trên con đường mà các nàng đã sắp xếp?



Nếu là phía sau, chẳng lẽ truy xét Kim công công này cuối cùng còn có thể đuổi tới Huyên Huy cung, hoặc là tới trên người nàng sao?



Bùi Nguyên Ca hơi suy tư thêm, biến phủ định này thành tính khả năng. Tuy rằng Hoàng hậu ngu dốt lỗ mãng,  nhưng Chương Văn Uyển rất có đầu óc, hiện tại là Bùi Nguyên Ca nàng tóm Triệu Thanh đi ra, nếu cuối cùng lượn xoay vòng lại dây dưa đến trên người của nàng, dù ai đều sẽ cảm thấy khả nghi. Nói vậy, là Chương Văn Uyển và hoàng hậu đã sớm bố trí xong đường lui sao?




Vũ Hoằng Hãn đáp: “Kim Thành Tường.”



“Nói như vậy, Kim Thành Tường này là tâm phúc từ nhỏ đã hầu hạ ngươi?” Đôi mắt Hoàng đế sâu ám, thản nhiên hỏi, “Một khi đã như vậy, ngươi tới gặp trẫm, nói vậy hắn cũng đi theo ngươi, nhưng là chờ ở ngoài điện? Vậy tuyên hắn đi vào, thuận tiện để cho trẫm nhìn xem long ẩn bội của ngươi đi!”



“Hồi bẩm phụ hoàng, Kim công công không thể yết kiến phụ hoàng.” Vũ Hoằng Hãn càng ngày càng cảm thấy lo lắng lượn lờ, lại không biết nguyên do, chỉ có nói đúng sự thực, “Kim công công quả thực từ nhỏ đã hầu hạ nhi thần, chốc lát không rời. Có điều, mấy ngày trước đây Kim công công nhiễm bệnh cấp tính, đã qua đời rồi. Bởi vì nhiễm bệnh mà chết, người Ngự Ti giám nói không thể mai táng, bởi vậy đưa đến hoả táng cục thiêu rồi.” Nói xong, rốt cuộc không nhịn được, hỏi: “Phụ hoàng, nhưng đã xảy ra chuyện gì sao?”



Bị bệnh cấp tính đã chết? Hơn nữa còn là thiêu rồi, ngay cả thi thể cũng không có giữ? Đây cũng quá đúng dịp đấy!



Hoàng đế không để ý tới câu hỏi của hắn, đôi mắt tối tăm nhìn hắn, hỏi: “Vậy Kim Thành Tường là mất khi nào?”



“Hồi phụ hoàng, ngay vào hôm kia!” Vũ Hoằng Hãn bản năng đã nhận ra nguy hiểm.



Hoàng đế nhàn nhạt nhìn về phía Triệu Thanh, hỏi: “Ngươi gặp Kim Thành Tường một lần cuối cùng là vào khi nào?”



Triệu Thanh không cần nghĩ ngợi nói: “Ba ngày trước. Ba ngày trước, Kim công công giao bình độc dược kia cho nô tỳ, lệnh nô tỳ bỏ thêm vào trong nhân sâm thái hậu ban cho trong khố phòng vào lúc tối hôm qua. Cũng chính là ngày đó, Kim công công làm rơi tấm long ẩn bội này!”



“Nói như vậy, ngay vào ngày hôm sau Kim Thành Tường cho Triệu Thanh độc dược, cũng chính là vào ngày hôm sau hắn rơi mất long ẩn bội, lại đột nhiên bệnh cấp tính qua đời. Làm sao có thể khéo như vậy?” Biểu tình của hoàng đế âm u lạnh lẽo, ánh mắt sắc bén.



Vũ Hoằng Hãn hoàn toàn không rõ vì sao, trố mắt mà chống đỡ: “Nhi thần... Không rõ ý phụ hoàng!”



“Hoàng thượng, chuyên đã rất rõ ràng, rõ ràng là Lục điện hạ sai khiến Kim Thành Tường, xui khiến cung nữ Triệu Thanh bỏ độc ở trong nhân sâm, hại chết Triệu Tiệp Dư, giá họa Bùi tứ tiểu thư và thái hậu. Sau có lẽ là nhận ra Kim Thành Tường bị mất long ẩn bội, có thể sẽ liên lụy đến trên người mình, hoặc chính là giết người diệt khẩu, cho nên Lục điện hạ trừ bỏ Kim Thành Tường, lại làm bộ là vì bệnh cấp tính mất, thiêu thi thể thành tro. Cứ như vậy, Triệu Thanh không cách nào đối chất với Kim Thành Tường, lại không thể phân biệt thi thể, Lục điện hạ đã có thể thoái thác lấy lệ, nói có người vu oan hãm hại, tiện thể thoát tội.” Lúc này Hoàng hậu mở miệng nói: “Thần thiếp ngu muội, chưa từng phát hiện gian kế của hung thủ, thực sự cho rằng Bùi tứ tiểu thư gây nên, nhảy ngay tới quyết định nhìn nhận, thế cho nên oan uổng Bùi tứ tiểu thư. Bùi tứ tiểu thư, bản cung ở đây chịu tội với ngươi!”



Một câu cuối cùng cũng là nói với Bùi Nguyên Ca.



Bùi Nguyên Ca cười lạnh nói: “Hoàng hậu nương nương quá khách khí.”