Đích Nữ Vô Song
Chương 176 :
Ngày đăng: 15:15 30/04/20
“Nàng chưa từng nghe qua cũng không kỳ quái.” Vũ Hoằng Mặc giải thích, “Thất hoàng huynh Vũ Hoằng Diệp là hoàng tử do mẫu phi sinh, lớn hơn ta một tuổi. Chính là, hắn mới ra sinh không bao lâu, đã gặp phải loạn Ninh vương, phản binh đánh vào hoàng cung. Lúc ấy mẫu phi đang ở trong tháng, bèn lệnh vú em ôm thất hoàng huynh rời đi trước. Kết quả, đợi đến lúc phản loạn bình định rồi, lại chỉ phát hiện thi thể vú em, không tìm thấy tung tích của thất hoàng huynh. Phụ hoàng và mẫu phi phái người tìm thật lâu, cũng không tìm được, cuối cùng bèn tuyên bố thất hoàng huynh chết non, mộ chôn quần áo và di vật an táng vào hoàng lăng.”
Bùi Nguyên Ca bỗng nhiên nhớ tới một chuyện: “Chẳng lẽ nói, đêm đó ở Bạch Y am...”
“Ừ, mẫu phi cúng bài vị trường sinh ở Bạch Y am, hẳn chính là của thất hoàng huynh. Nghe nói phụ hoàng và mẫu phi đều hết sức yêu thương thất hoàng huynh, bởi vì không tìm được di thể thất hoàng huynh, cho nên từ đầu đến cuối mẫu phi không tin thất hoàng huynh đã qua đời, những năm gần đây đại khái cho tới bây giờ cũng không hề từ bỏ đi tìm thất hoàng huynh. Ta còn nghe nói, vào sau khi mẫu phi mất đi thất hoàng huynh gần như điên cuồng, thiếu chút nữa xé rách mặt với hoàng hậu và Diệp thị. Bà là người khôn khéo trầm ổn như vậy, vậy mà lại lỗ mãng như thế, có thể thấy được tình cảm sâu sắc của bà với thất hoàng huynh. Có điều cũng bình thường, dù sao cũng là mẫu tử thân sinh! Năm năm tuổi ấy, lúc mẫu thân đối với ta như vậy, ta cũng hiểu được nỗi đau tê tâm liệt phế, cảm thấy toàn bộ trời đất dường như cũng sụp xuống. Ta nghĩ, sự đau đớn giữa mẫu thân mất đi đứa nhỏ, với đứa nhỏ mất đi mẫu thân, hẳn là giống nhau. Ta nghĩ, mẫu thân chính là lo lắng đến điểm ấy, mới có thể muốn giao ta cho mẫu phi!”
Vũ Hoằng Mặc nói xong, trên mặt bỗng nhiên hiện lên một loại đau thương thâm trầm, không biết là vì Liễu quý phi, hay là vì chính hắn.
Hay, là vì Vương mỹ nhân “Điên“....
“Như vậy, thất điện hạ có khả năng còn sống hay không?” Bùi Nguyên Ca hỏi.
Vũ Hoằng Mặc lắc đầu, đôi mắt đen tối: “Với tình hình ngay lúc đó mà nói, thất hoàng huynh là một đứa trẻ mới sinh, hy vọng sống sót rất xa vời. Có điều, thật ra ta lại hy vọng thất hoàng huynh còn sống, cho nên những năm gần đây, ta cũng đang âm thầm phái người tìm thất hoàng huynh. Đáng tiếc, ta biết được quá ít chuyện của thất hoàng huynh, hoàn toàn không có manh mối, gần như là đang mò kim đáy bể.”
“Vì sao ngươi muốn tìm thất điện hạ?” Bùi Nguyên Ca hỏi dò, “Phải biết rằng, thất điện hạ lại là đứa nhỏ Liễu quý phi thân sinh, nếu thật sự tìm được hắn, chỉ sợ tâm tư Liễu quý phi sẽ chuyển tới trên người thất điện hạ, nói không chừng ngay cả hoàng thượng cũng sẽ vậy, ngươi lại có thêm một đối thủ cạnh tranh!”
“Nếu ta nghĩ tới, cửu hoàng tử sẽ không phải là thanh danh hiện tại! Nàng ngẫm lại người khác đều nhìn ta thế nào? Kiêu ngạo ương ngạnh, làm việc phóng túng, âm tình bất định, có lẽ còn có tàn bạo âm lệ, xem mạng người như cỏ rác linh tinh. Nếu ta muốn làm thái tử, sao ta có thể để cho mình truyền ra thanh danh như vậy chứ? Giả bộ cũng phải giả ra bộ dáng thái tử mới được!” Vũ Hoằng Mặc cười yếu ớt tự nhiên, không có chút hối hận nào, “Lại nói, ta cũng không thể làm thái tử, nếu ta trở thành thái tử, người đầu tiên phải chết, chính là nương của ta!”
Bùi Nguyên Ca hiểu được ý của hắn.
Nếu Liễu thị muốn nâng đỡ Vũ Hoằng Mặc làm thái tử, nhất định phải cam đoan Vũ Hoằng Mặc có thể toàn tâm giành ích lợi vì Liễu thị, tuyệt đối sẽ không cho phép nhân tố không ổn định như Vương mỹ nhân tồn tại, cho dù bà là con gái tội nhân, cũng không có chỗ dựa, cho dù ở trong mắt người khác bà bị điên cũng không được! Đến lúc đó, cho dù Liễu quý phi kiêng kỵ Vũ Hoằng Mặc, sẽ không xuống tay với Vương mỹ nhân, người Liễu thị cũng tuyệt đối sẽ ra tay trừ bỏ Vương mỹ nhân.
Khó được là từ bắt đầu Vũ Hoằng Mặc đã có thể nhìn rõ ràng như vậy.
Cho nên, những năm gần đây, hắn lập ra chiến công hiển hách, vì hoàng đế làm ra vô số chuyện, nhưng về phương diện khác, lại buông thả thanh danh của mình bị phá hủy. Hắn phải lập ra chiến công, phải có ích, như vậy mới có thể đứng vững chân tại triều đình và hoàng cung; nhưng có thanh danh như vậy, cơ hội hoàng đế lập hắn làm thái tử không lớn, hắn mới có thể bảo toàn Vương mỹ nhân...
Hắn vẫn luôn tìm kiếm điểm cân bằng ở trong kẽ hở.
“Những năm gần đây, ngươi nhất định rất vất vả rồi!” Bùi Nguyên Ca dịu dàng nói, nghĩ đến Vũ Hoằng Mặc cũng mới mười sáu tuổi, phải lo lắng nhiều chuyện như vậy, vất vả mưu tính như vậy. Tuy rằng nàng vất vả, sau lưng còn có phụ thân và mẫu thân để chống đỡ, nhưng Vũ Hoằng Mặc tuy có cha mẹ, lại tương đương không có, hết thảy đều phải dựa vào chính hắn. Thiếu niên mười sáu tuổi, có thể dốc sức làm đến mức độ bây giờ đây, nhất định ăn rất nhiều khổ.
“Đó là đương nhiên, cho nên về sau nàng nhất định phải tốt với ta một chút, dịu dàng một chút!” Sắc mặt Vũ Hoằng Mặc tự nhiên nói.