Đích Nữ Vô Song

Chương 211 : Nghi thần nghi quỷ, Thái hậu điên cuồng

Ngày đăng: 15:15 30/04/20


Editor: Vy Vy 1505



"Hồi Hoàng thượng, tiểu nữ từng hai lần bị từ hôn, tuy rằng vốn dĩ không phải là tiểu nữ sai lầm, nhưng thân là nữ tử, thanh danh khó tránh khỏi bị tổn thương. Diệp Quốc công phu nhân và thế tử phu nhân nhất định là xem chuẩn điểm ấy, cho nên mới lấy loại chuyện này làm văn, cố ý nói xấu tiểu nữ." Biết trả lời không thể quá trễ, nếu không chẳng khác nào thừa nhận nàng và Hoàng Mặc có liên hệ, trong đầu Bùi Nguyên Ca nháy mắt hiện lên trăm ngàn ý niệm, trăm ngàn băn khoăn, nhưng trả lời cũng rất đúng lúc.



Lời này vừa nghe như là nói nàng và Vũ Hoàng Mặc cũng không có quan hệ gì, chỉ là Diệp thị mượn đề tài này để cố ý bôi nhọ danh dự của nàng.



Nhưng trên thực tế lại khéo léo dời đi trọng tâm vấn đề.



Hoàng đế ý hỏi là, nàng và Vũ Hoàng Mặc thật có tư tình hay chỉ là Diệp thị vì trừ bỏ nàng mà cố ý vu oan hãm hại, nhưng cũng không chỉ rõ ràng mà là dùng chữ "kia" hàm hồ nhắc đến. Bùi Nguyên Ca bắt được lỗ hổng này, treo đầu dê bán thịt chó, dời trọng điểm chuyện thành Diệp thị nói nàng và Vũ Hoàng Mặc có tư tình là vu oan hãm hại. Mà điều này coi như là sự thật, bởi vì Diệp thị xác thực không biết chuyện nàng và Vũ Hoàng Mặc, chỉ là nương theo khi đua ngựa Vũ Hoàng Mặc cứu nàng mà thêu dệt.



Tuy rằng cách nói này có hiềm nghi đầu cơ trục lợi, nhưng chỉ cần lưu một đường sống, tương lai còn có cơ hội cứu vãn.



Trên mặt Hoàng đế giống như xẹt qua một chút nghi hoặc, ngay sau đó lại trầm xuống, nhìn kỹ Bùi Nguyên Ca. Ánh mắt có vẻ an tĩnh kì thực sắc bén lợi hại, giống như có thể nhìn thấu lòng người. Trong lòng Bùi Nguyên Ca âm thầm khẩn trương, trên lưng chảy ra một tầng mồ hôi lạnh mỏng manh, cũng không dám có chút khác thường nào, chỉ là bảo trì trầm tĩnh mà vẫn duy trì kính cẩn và lễ nghi.



Ngoài dự đoán, Hoàng đế cũng không có tiếp tục truy vấn, mà là đổi đề tài khác: "Mẫu hậu gần đây đối đãi với ngươi như thế nào?"



"Nói đến chuyện này, tiểu nữ cũng thấy rất kỳ quái". Nghe Hoàng đế không tiếp tục hỏi vấn đề vừa rồi, trong lòng Bùi Nguyên Ca thở ra một hơi: "Theo lý thuyết, phụ thân tiểu nữ gần đây trên triều đường nhằm vào Diệp thị vài lần, Diệp Quốc công phu nhân và thế tử phu nhân lại chửi bới tiểu nữ như vậy, Thái hậu nương nương rõ ràng cũng có chút nghi ngờ, theo lý thuyết, mặc dù không đến mức phát tác, nhưng là nên có chút vắng vẻ ngờ vực vô căn cứ đối với tiểu nữ mới đúng. Nhưng kỳ quái là, ít nhất ở mặt ngoài, Thái hậu nương nương đối xử với tiểu nữ ngược lại tốt hơn nhiều so với trước kia. Hơn nữa lần này khi tiểu nữ vào cung, vẻ mặt Thái hậu nương nương rất kỳ lạ."



Vì để Hoàng đế tin tưởng, việc này Bùi Nguyên Ca không chút giấu diếm.



"Xuy ——" Hoàng đế phát ra một tiếng cười lạnh, hồi lâu mới chậm rãi nói: "Bà ấy tự nhiên là muốn mượn sức ngươi, hiện tại ngươi đối với bà ấy mà nói càng có ích hơn so với trước kia! Lúc trước ngươi cùng lắm là quân cờ hữu dụng mà thôi, hiện tại lại có thể nói là bùa hộ mệnh cứu mạng bà!"
Thái hậu thế này mới nhớ tới đến, buổi tối Hoàng đế lại đây, như cố ý như vô tình nói về chuyện Cảnh Nguyên, làm cho bà tâm thần bất an, thế nên sau khi Hoàng đế rời đi mới tuyên Bùi Nguyên Ca lại đây. Không nghĩ tới mới vừa rồi gặp ác mộng, đúng là quên mất chuyện này. Phát hiện hết thảy bình thường, chỉ là gặp ác mộng, vẻ mặt Thái hậu chậm rãi dịu đi, đột nhiên lại nghĩ tới lời nói của chính mình trong mộng, trong lòng bất an, thử thăm dò nói: "Ai gia lúc ngủ có nói gì không?"



Bùi Nguyên Ca lắc đầu, nói: "Khi tiểu nữ tỉnh lại, Thái hậu nương nương ngài đột ngột ngồi dậy. Tiểu nữ thấy ngài ra mồ hôi lạnh, sợ bị gió thổi qua cảm lạnh, cho nên đứng dậy đi đóng cửa sổ, kết quả ngài lại đột nhiên kêu to lên. Tiểu nữ hoảng sợ, vội vàng gọi người tiến vào, cũng không nghe được ngài nói mớ!"



Thấy vẻ mặt nàng chân thành, không giống giả bộ, nếu nói nàng thật sự nghe được cái gì, hẳn là sẽ không trấn tĩnh như vậy, tổng sẽ có chút sơ hở lòi ra, nếu bình tĩnh như vậy, hiển nhiên xác thực không có nghe được gì. Thái hậu có chút yên tâm, nhưng lập tức lại nghĩ tới nụ cười quỷ dị cạnh cửa sổ, trong lòng đánh cái đột, nhịn không được hoài nghi, có phải là Bùi Nguyên Ca cố ý hù dọa bà hay không?



Nhưng nghĩ lại một chút, Thái hậu lại cảm thấy không có lý, dù sao Bùi Nguyên Ca tuyệt đối không có khả năng biết chuyện về A Nguyên, lại nói cũng không có lý do gì hù dọa bà. Trọng yếu nhất là, nếu Bùi Nguyên Ca cố ý hù dọa bà, hẳn là sẽ không tự mình nói ra chuyện đóng cửa sổ... Nói như vậy, chắc là chính mình mới tỉnh lại từ trong mộng, có chút không phân biệt được, chợt nhìn thấy Bùi Nguyên Ca lại nhận lầm trở thành A Nguyên, mới có thể xuất hiện ảo giác?



"Ai gia hơi khát nước." Thái hậu vỗ vỗ tay Bùi Nguyên Ca, giọng nói có chút khàn khàn.



Bùi Nguyên Ca hiểu ý, dịu dàng nói: "Tiểu nữ đi rót trà đến.", nói xong, đứng dậy đi đến cạnh bàn, cầm lấy bình trà nóng trên bàn, rót một chén trà.



Ánh mắt Thái hậu không tự giác nhìn theo nàng, thấy Bùi Nguyên Ca nhất cử nhất động thập phần bình thường, cũng không có gì khác lạ, rốt cuộc hoàn toàn yên lòng. Mà đúng lúc này, Bùi Nguyên Ca lại bỗng nhiên quay đầu, nhìn đến Thái hậu, bỗng nhiên đuôi lông mày có chút giơ lên, lộ ra tươi cười biến hoá kỳ lạ khó lường, âm lãnh dày đặc, giống như đúc với vừa rồi bà đã thấy!



Thái hậu vừa mới thả lỏng tâm tình, thấy vậy lại là một tiếng thét chói tai...



Lời edior: Không nghĩ tới Hoàng đế zậy mà lại kiu Nguyên ca đi nhát ma Thái hậu 



Edit chương này sao ta có cảm giác hình như Thái hậu yêu Hoàng đế zậy cà. Không biết các nàng có nghĩ như ta không?