Đích Nữ Vô Song

Chương 267 : Động sát khí

Ngày đăng: 15:16 30/04/20


Editor: Vy Vy 1505



Đây là có chuyện gì?



Vũ Hoàng Diệp vừa khiếp sợ vừa tức giận, ánh mắt như đao, hắn hao tổn tâm cơ, không tiếc hạ độc với cháu gái cưng của Ôn thủ phụ, bắt cóc hoàng tử phi, thậm chí vừa rồi thiếu chút nữa hạ lệnh giết chết Lục hoàng tử Vũ Hoàng Hãn... Mạo hiểm phiêu lưu lớn như vậy, thế nhưng người trong xe lại không phải Bùi Nguyên Ca, mà là nữ nhân tên Ôn Dật Tĩnh? Vì sao nàng lại xuất hiện trong xe ngựa Xuân Dương cung? Lại vừa vặn xuất hiện ở đường lên núi?



May mắn hắn vừa rồi do dự muốn giết Vũ Hoàng Hãn hay không, nếu vì nữ nhân này bị dính hiềm nghi mưu hại hoàng tử, thật là trò cười lớn nhất thiên hạ!



Vũ Hoàng Diệp hai tay nắm chặt thành thành quyền, cắn răng: "Ngươi là ai? Vì sao ở trong xe ngựa của Bùi Nguyên Ca?"



"Hồi Thất điện hạ, tiểu nữ Ôn Dật Tĩnh, là cháu gái của Ôn thủ phụ. Bởi vì nhị tỷ tỷ nhà ta bị ốm, tiểu nữ lên núi thăm, vừa vặn gặp được Cửu hoàng tử phi, trò chuyện với nhau hợp ý. Ai biết khi trở về xe ngựa của tiểu nữ không biết tại sao trục bánh đà bị hỏng, không thể xuống núi, cho nên Cửu hoàng tử phi cho tiểu nữ mượn xe ngựa của nàng. Không nghĩ tới trên đường đi gặp cướp phỉ, may nhờ Thất điện hạ cứu giúp, đại ân đại đức, tiểu nữ không có gì hồi báo..."



Nói xong, vẻ mặt cực kỳ thẹn thùng, chỉ kém nói "lấy thân báo đáp".



Trục bánh đà bị hỏng? Không thể xuống núi? Bùi Nguyên Ca cho nàng mượn xe ngựa? Chuyện này nghĩ như thế nào cũng thấy kỳ quái! Vũ Hoàng Diệp âm thầm nhíu mày, chẳng lẽ Bùi Nguyên Ca đã nhận ra cái gì, cố ý phá hư trục bánh đà xe ngựa của Ôn Dật Tĩnh? Nhưng mà, nếu nàng thật sự nhận thấy được khác thường, cứ việc ở lại thôn trang, làm cho hộ vệ đi báo tin là được rồi, vì sao lại muốn nữ nhân này thay mận đổi đào? Thật sự làm cho hắn suy nghĩ trăm lần cũng không hiểu.



Hay là, Bùi Nguyên Ca cũng không nhận thấy được gì, mọi chuyện chỉ là đúng dịp mà thôi?



Vũ Hoàng Diệp nhíu mày trầm tư, tuy rằng chuyện đến tình trạng này, tính toán của hắn đã bị hủy toàn bộ, nhưng với sự kiêu ngạo của hắn, lại càng muốn biết rõ ràng hắn thất bại ở chỗ nào? Nghĩ, hắn cố nén cảm giác thất bại, mỉm cười nói: "A? Khéo như vậy sao? Trục bánh đà xe ngựa của Ôn tam tiểu thư trùng hợp bị hư sao? Chẳng lẽ nô tài Ôn phủ đã chậm trễ ngươi đến tình trạng này? May là ở thôn trang bị hư, nếu là ở giữa đường, vậy thì có thể nguy rồi!"



Nghe vậy, sắc mặt Ôn Dật Tĩnh có chút đỏ lên.



Trục bánh đà xe ngựa của nàng đương nhiên không phải "đúng dịp" bị hỏng, mà là nàng cố ý bày mưu đặt kế người hầu làm hư, mục đích vì muốn lên xe ngựa của Bùi Nguyên Ca. Dù sao, xe ngựa của hoàng thất cẩm tú huy hoàng, rất nhiều quy chế tầm thường quan lớn cũng không thể sử dụng, nếu có thể ngồi xe ngựa như vậy hồi kinh về phủ, lại là Cửu hoàng tử phi tự mình đưa nàng trở về, người trong Ôn phủ tuyệt đối không dám lại khinh thường nàng, ngay cả mẹ cả Ôn phu nhân cũng phải xem trọng nàng vài phần, vừa vặn có thể làm cho nàng hãnh diện.



Vừa mới bắt đầu, Bùi Nguyên Ca hình như có chút không muốn, nhưng nàng liều chết dây dưa, cố ý nói chuyện giật gân, nói nếu nàng có chuyện gì ngoài ý muốn đều là lỗi của Bùi Nguyên Ca, rốt cuộc bị nàng dây dưa khó chịu, Bùi Nguyên Ca đơn giản lựa chọn chính mình ở lại thôn trang, cho nàng mượn xe ngựa, đưa nàng về Ôn phủ trước, xe ngựa lại quay về thôn trang đón Bùi Nguyên Ca.



Lần đầu tiên ngồi trong xe ngựa hoàng thất xa hoa như vậy, nàng đang hưng phấn lại gặp cướp phỉ.



Nhìn đạo tặc hung thần ác sát giết chết toàn bộ hộ vệ đi theo nàng, mùi máu tươi tràn ngập bốn phía, ngay lập tức, xe ngựa nàng và bọn nha hoàn bị người bắt cóc. Dọc theo đường đi, Ôn Dật Tĩnh không biết nghĩ tới bao nhiêu hậu quả bi thảm, vốn nghĩ đến lần này nhất định xong đời, không nghĩ tới trong cái rủi có cái may, gặp được ba vị hoàng tử.



Tuy rằng nàng nghe không hiểu lắm lời Thất điện hạ, Lục điện hạ và Cửu điện hạ nói, nhưng lại biết rõ là Thất điện hạ cứu nàng, cái này thật là kinh hỉ không giống tầm thường.
Rõ ràng cảm giác được Hoàng Mặc giận chó đánh mèo, Bùi Nguyên Ca rất bất đắc dĩ, nhẹ giọng nói: "Hoàng Mặc, đây là Ôn tỷ tỷ, chàng mau chào tỷ ấy."



Hơn nữa, lần này Ôn tỷ tỷ trúng độc cũng là bị nàng liên lụy, trong lòng Bùi Nguyên Ca vốn còn có chút áy náy, thấy Hoàng Mặc không khách khí như vậy càng thêm cảm thấy băn khoăn, nhịn không được nhẹ nhàng liếc mắt nhìn hắn, cảnh cáo hắn đừng quá phận.



Vũ Hoàng Mặc phình quai hàm, thở hắt ra, cuối cùng vẫn quay đầu, nói: "Tần phu nhân." Sau đó nhìn Bùi Nguyên Ca: "Được, ta chào hỏi rồi. Nguyên Ca, bây giờ nàng có thể theo ta hồi cung chưa?"



Ôn Dật Lan vốn có chút sợ hãi vị hoàng tử hỉ nộ bất thường này, bị hắn liếc mắt một cái sợ tới mức trong lòng rùng mình. Cũng may Cửu điện hạ dọa người thì dọa người, nhưng hắn mới vừa tiến vào đã ôm Nguyên Ca vào lòng, lại bởi vì Nguyên Ca nói một lời mà chào hỏi nàng, Cửu điện hạ hẳn là rất yêu thương Nguyên Ca, Ôn Dật Lan thế này mới hơi yên tâm, vội nói: "Nguyên Ca, muội cũng đến đây đã lâu, nếu Cửu điện hạ tới đón muội, mau trở về đi thôi!"



Coi như thức thời! Vũ Hoàng Mặc nghe vậy, liền lôi kéo Bùi Nguyên Ca đi ra ngoài.



Bởi vì đường về không có xe ngựa, Vũ Hoàng Mặc đỡ Nguyên Ca lên ngựa của hắn, sau đó chính mình xoay người lên ngựa, mang theo nàng chạy như điên xuống núi, một hồi lâu sau mới cảm thấy lo lắng phẫn nộ trong lòng thoáng tiêu tán, thế này mới bình tĩnh kể cho Bùi Nguyên Ca chuyện xảy ra trong rừng. Bùi Nguyên Ca nghe xong, suy tư một lát, cũng kể cho Vũ Hoàng Mặc chuyện nàng đến thăm Ôn Dật Lan: "... Như vậy thoạt nhìn, chỉ sợ không bao lâu, Vũ Hoàng Diệp không thể không nghênh Ôn Dật Tĩnh vào Đức Chiêu cung?"



"Hẳn là vậy." Vũ Hoàng Mặc gật đầu, lập tức lại hỏi: "Vì sao nàng lại muốn Ôn Dật Tĩnh gả vào Đức Chiêu cung?"



Nghe hắn hỏi, trong đôi mắt Bùi Nguyên Ca đột nhiên hiện lên một đạo mũi nhọn, vẻ mặt bỗng nhiên âm lãnh, trầm mặc hồi lâu, mới nói: "Ta vốn nghĩ đến, Lý Tiêm Nhu phản bội ta, bán đứng ta, chẳng qua là chuyện giữa ta và nàng, tuy rằng ta từng khổ sở nhưng sẽ không trốn tránh, nếu nàng muốn đứng ở phe đối lập với ta, chẳng qua là tranh đấu thôi, ta cũng sẽ không sợ nàng. Nhưng lần này Ôn tỷ tỷ trúng độc, ta mới giật mình thấy, thì ra chuyện này đã không chỉ là chuyện giữa ta và nàng, còn có thể liên lụy đến tất cả người bên cạnh ta. Lần này nàng có thể lừa gạt Ôn tỷ tỷ, hạ độc Ôn tỷ tỷ, lần sau nói không chừng có thể hại chết Ôn tỷ tỷ, thậm chí người nhà ta... Ta sẽ không dễ dàng tha thứ có người độc ác như vậy chuyển động bốn phía quanh ta, gây nguy hiểm cho người nhà và bạn bè ta!"



Nói xong lời cuối cùng, giọng nói của nàng trở nên trầm thấp âm lãnh, thật động sát khí.



Nàng có thể tha thứ Lý Tiêm Nhu phản bội nàng, bán đứng nàng, nhưng là tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ Lý Tiêm Nhu không kiêng nể gì tổn thương người bên cạnh nàng như vậy!



"Nàng sẽ đối phó ả sao? Nhưng chuyện này có quan hệ gì với Ôn Dật Tĩnh?" Vũ Hoàng Mặc vẫn có chút khó hiểu.



Bùi Nguyên Ca mỉm cười, chuyện triều đình, Hoàng Mặc nhạy bén hơn nàng nhiều lắm, nhưng nội viện tranh đấu loại này, Hoàng Mặc chưa chắc có thể có tâm tư tinh tế kín đáo bằng nàng: "Quan hệ lớn là đằng khác, chỉ có Ôn Dật Tĩnh vào Đức Chiêu cung, ta mới có không gian thao tác... Hoàng Mặc, ở Đức Chiêu cung hẳn là có tai mắt của chàng có phải không? Có thể cho ta mượn dùng dùng một chút hay không?"



"Của ta chính là của nàng, tùy ý!" Vũ Hoàng Mặc không chút do dự nói.



Khóe môi Bùi Nguyên Ca cong lên một chút lãnh liệt, lần này, nàng muốn nhổ tận gốc cây gai độc Lý Tiêm Nhu, làm cho ả không bao giờ có thể đâm bị thương bất kỳ ai nữa!



Nghe Bùi Nguyên Ca chậm rãi nói kế hoạch, trong đôi mắt Vũ Hoàng Mặc lộ ra tán thưởng, quả nhiên Nguyên Ca đã có kế hoạch chu toàn kín đáo, vậy không cần hắn lại nhúng tay. Huống chi, hắn cũng có chuyện phải làm. Lần này Vũ Hoàng Diệp dám trắng trơn táo bạo bắt cóc xe ngựa của Nguyên Ca, rõ như ban ngày cường bắt Nguyên Ca, làm sao hắn lại có thể dễ dàng buông tha Vũ Hoàng Diệp? Thoạt nhìn, gần đây trên triều đường Vũ Hoàng Diệp hình như rất thuận lợi, nên mới có nhiều tâm tư đánh chủ ý lên Nguyên Ca như vậy, đã đến lúc làm cho hắn có việc để bận rộn...