Đích Nữ Vô Song
Chương 5 : Vạch trần chân tướng
Ngày đăng: 15:12 30/04/20
"Di nương đừng trẻ con như vậy, bôi thuốc vẫn an tâm hơn. Dù sao di nương vì ta mà bị thương, nếu người xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Nguyên Ca nhất định sẽ áy náy cả đời!" Bùi Nguyên Ca làm sao để nàng ta qua mặt dễ dàng, cười nói, vẫn như cũ cố chấp muốn bôi thuốc cho Chương Vân.
Chương Vân trong lòng không yên, nếu bị vạch trần trước mặt Bùi Chư Thành, hậu quả kia... Không biến sắc véo Bùi Nguyên Dung một cái, muốn nàng ta giải vây cho.
Bùi Nguyên Dung tỉnh ngộ, vội vàng nói: "Tứ muội ngồi xuống trước đi. Chúng ta đều là tới thăm ngươi, nếu để ngươi động tay, vậy chẳng phải ngược lại bổn ý (ý định ban đầu) lúc đến đây sao. Lại nói, tứ muội vẫn còn đang bệnh nặng, làm sao có thể thấy máu được? Đây là điềm xấu. Cho nên cứ để di nương về Tứ Đức viện bôi thuốc là tốt nhất!"
Những lời quan tâm này, lập tức được Bùi Chư Thành gật đầu tán thưởng.
"Lời này của Tam tỷ không đúng rồi, di nương vốn là trưởng bối của ta, lần này lại vì cứu ta mà bị thương, đại ân đại đức như vậy, sau này, ta cũng chỉ có thể coi di nương như mẫu thân thân sinh của ta mà phụng dưỡng. Thử hỏi, nào có mẫu thân bị thương, lại bởi vì nữ nhi sinh bệnh mà không bôi thuốc chẩn bệnh? Lúc này ta còn so đo chuyện đó, há chẳng phải ngay cả súc sinh cũng không bằng sao?" Bùi Nguyên Ca lời lẽ hùng hồn, thần sắc kiên quyết nghiêm nghị: "Hơn nữa, có thuốc dân của di nương trân quý như thế, bệnh của ta tất nhiên sẽ khỏi. Giờ quan trọng hơn là để di nương tháo băng xuống, bôi lại thuốc một lần nữa, miễn cho chậm trễ."
Nhắc lại lời này, lại vô cùng có lí, nhất thời khiến Bùi Nguyên Dung á khẩu không phản bác được.
Bùi Chư Thành gật gật đầu, nói: "Nếu Ca nhi đã nói không so đo, lại là người trong nhà, thương thế quan trọng hơn. Vân nhi, nàng cũng đừng từ chối nữa."
Thấy Bùi Nguyên Ca dễ dàng áp chế Bùi Nguyên Dung, trong lòng Chương Vân càng thêm khẩn trương, thầm mắng Bùi Nguyên Dung vô dụng. Nhưng Bùi Chư Thành cũng đã lên tiếng, nếu nàng vẫn từ chối e rằng không được, đành miễn cưỡng cười nói: "Đa tạ lão gia quan ái, thiếp chờ thuốc đến để bôi".
Vừa vặn lúc đó có tiểu nha hoàn bị ánh mắt của Bùi Nguyên Ca dọa, rất nhanh mang thuốc phỏng và dụng cụ băng bó vết thương tới.
Chương Vân biết không ổn, nhưng lại không biết không ổn chỗ nào, chỉ có thể lo sợ bất an đi theo.
Thấy Bùi Chư Thành sau khi nhìn vết thương thì sắc mắt thay đổi, hơn nữa Bùi Nguyên Ca xưng hô gượng gạo, lại nghe Bùi Chư Thành nói lạnh nhạt như vậy, kẻ ngu ngốc cũng nhận ra vấn đề. Chẳng lẽ cái gọi là “cắt thịt làm thuốc” của Chương di nương có vấn đề? Hơn nữa, rõ ràng đã bị lão gia phát giác, chẳng lẽ lần này Chương di nương gặp xui xẻo?
Quế ma ma đã biết rõ nội tình, ngẫm lại đầu đuôi câu chuyện, trong lòng không nhịn được mà ớn lạnh. Mọi chuyện ngày hôm nay, chỉ sợ không phải trùng hợp, mà là tứ tiểu thư có chủ tâm muốn vạch trần Chương di nương! Hơn nữa, lúc trước nhắc đến việc từ hôn, tứ tiểu thư cũng không làm theo như nàng dặn dò, lại đột nhiên thân cận lão gia, còn có Bạch Chỉ bị đánh mấy ngày trước…
Do được nàng “dốc lòng dạy dỗ”, tứ tiểu thư không hề có chủ kiến, mọi chuyện đều tin tưởng nàng, căn bản chỉ là con rối trong tay nàng và Chương di nương, hoàn toàn dựa theo ý đồ của bọn họ mà làm. Tại sao trong lúc này lại tựa như biến thành một người khác?
Ngẫm lại lời nói và thủ đoạn hôm nay của Bùi Nguyên Ca, Quế ma ma trong lòng chấn động mạnh mẽ, ánh mắt nhìn về phía nàng có kinh hãi và e ngại.
Nhận thấy có người đang nhìn mình, Bùi Nguyên Ca quay đầu, đón nhận ánh mắt kinh hãi ngờ vực của Quế ma ma, hướng nàng mỉm cười, ánh mắt lại lạnh thấu xương như băng tuyết. Quế ma ma hiển nhiên là cầm đầu Tĩnh Xu trai, cáo già, liên hợp Chương di nương và một đám nha hoàn Phương Hoa Uyển, coi nàng như tượng gỗ mà mặc sức đùa nghịch, hôm nay còn thiếu chút nữa phá hỏng chuyện của nàng.
Có bà ta ở bên người, vướng chân vướng tay, còn phải phòng bị nàng ta phá rối, nhất đĩnh phải nghĩ biên pháp, nhổ cái đinh ở Hoa Phương uyển này.
Nhìn Bùi Nguyên Ca trầm mặc yên lặng, mi mắt cụp xuống, trong lòng Quế ma ma đột nhiên dâng lên dự cảm xấu…