Đích Nữ Vương Phi
Chương 3 : Lần đầu gần gũi
Ngày đăng: 22:33 21/04/20
Sau khi Tiết Phỉ duỗi lưng một cái, trực tiếp tựa vào trên giường, mắt híp lại muốn ngủ.
Ngũ Trà nhìn thấy những nữ nhân bới móc kia rời đi, Vương Gia ở lại, hếtsức vui mừng, cho rằng tiểu thư cuối cùng cũng khổ tận cam lai, rốt cuộc vương gia đã phát hiện ra điểm tốt của tiểu thư, nhưng nàng lại khôngngờ chủ tử nhà mình không có tiền đồ như vậy, trực tiếp nằm ngủ, gạtvương gia sang một bên.
Hiếm khi vương gia tới đây một lần, saotiểu thư có thể bỏ qua cơ hội tốt như thế chứ, vì tương lai của tiểuthư, Ngũ Trà chỉ có thể nhắm mắt, mạo hiểm bất kính đi tới trước giường, nhỏ giọng nhắc nhở: “Tiểu thư, vương gia còn ở đây ~”
Một ngườisống lớn như vậy đứng trong phòng sao có thể không nhìn thấy, chỉ làTiết Phỉ không biết phải đối mặt thế nào, nên biết rằng nàng cũng khôngphải nguyên chủ, đạo lý nói nhiều sai nhiều nàng biết, huống chi vịvương gia này ở đây cũng được một lúc rồi nhưng vẫn không nói câu nào,vẻ mặt lạnh lùng, ai biết trong lòng hắn nghĩ gì.
Tiết Phỉ chỉ có thể giả bộ ngủ, quyết định không đứng lên, để cho vương gia tự mình ngây ngô ở đó được rồi.
Ngũ Trà không ngờ gọi thế nào tiểu thư cũng không tỉnh, nàng không dám quá lớn tiếng, lúc này gấp lên không biết phải làm sao.
“Đừng kêu nữa, để cho nàng nghỉ ngơi đi, ngươi trước tiên đi xuống chuẩn bị một ít thức ăn.”
Giọng nói trong trẻo dễ nghe truyền đến, trong nháy mắt hóa giải sự gấp gápcủa Ngũ Trà, Ngũ Trà đáp: “Vâng”, cung kính lui ra ngoài.
Chờ Ngũ Trà ra ngoài, Tư Nam Tuyệt lần nữa thả ánh mắt lên người nữ nhân đanggiả bộ nằm ngủ trên giường, phải nói là nữ hài, cơ thể rõ ràng đã mườibảy tuổi nhưng bộ dáng lại như mười lăm mười sáu tuổi.
“Ngươi tính giả bộ ngủ tới khi nào?”
Biết không gạt được vị vương gia này, Tiết Phỉ dứt khoát mở mắt nhìn thẳngvào Tư Nam Tuyệt: “Xin hỏi vương gia ở đây còn có chuyện gì sao?”
Mai Hương viện—— Khu vườn của Tống Thơ Linh.
Vườn giông như tên, vì Tống Thơ Linh rất thích hoa mai nên Tư lão phu nhânđặc biệt sai người trồng đủ loại hoa mai ở trong vườn, nghe nói hoa mai ở đây đều được chuyển từ nơi xa tới. Hơn nữa còn có hạ nhân chuyên phụtrách xử lý, bốn mùa đều nở, tỏa hương thơm thẩm thấu lòng người.
Tâm tình Tống Thơ Linh vốn đang phiền não nhưng sau khi nghe nha hoàn hồibáo thì lập tức khá hơn, che miệng cười nói: “Ngươi nói là sau vài phútkhi chúng ta đi thì biểu ca cũng rời khỏi luôn?”
“Vâng, tiểu thư, nô tỳ nghe ngóng được, sau khi tiểu thư đi được không bao lâu thì vương gia cũng rời đi.” Nha hoàn cận thân Hồng Nguyệt vừa đấm vai cho TốngThơ Linh vừa báo cáo tin tức mình thăm dò được.
“Ừ ~” Tống Thơ Linh khoát tay áo, Hồng Nguyệt dừng lại động tác, cung kính đứng sang một bên.
“Ngươi có nghe ra biểu ca và Vân Tuyết Phi nói những gì không?” Tống Thơ Linhvẫn không yên tâm hỏi, biểu ca là của mình, nên phải cẩn thận chú ý mớiđược.
“Nghe nói lúc ấy trong phòng không có ai hết, ngay cả nhahoàn thân cận của vương phi là Ngũ Trà cũng đi ra ngoài, cho nên khôngthám thính được gì, chỉ khi vương gia ra tới cửa có nói một câu ‘Tự chăm sóc bản thân cho tốt’.”
Nghe tới đây Tống Thơ Linh đã hoàn toànyên tâm, biểu ca ghét nhất là nữ nhân có tâm kế. Hôm nay để cho huynh ấy thấy một lần, cho dù người sai là Tố Hoài Cầm ngu xuẩn kia, nhưng VânTuyết Phi cũng không chiêm được lợi thế, chỉ khiến cho biểu ca thêm chán ghét mà thôi.
Nghĩ tới đây, ánh mắt nàng chuyển động, nhếchmiệng lên: “Ngươi phái người giám thị bên kia, hôm nay tính nết nữ nhânđó biến đổi lớn, ta đây cảm thấy từ đầu đến cuối có chút không ổn, ngươi phái người giám thị cho tốt, có tình huống gì đều phải báo cho tabiết!”
“Vâng!”