Đích Nữ Vương Phi
Chương 2 : Ra oai phủ đầu
Ngày đăng: 22:33 21/04/20
Trông thấy Tiết Phỉ si mê nhìn mình chằm chằm, trong con ngươi bình thản củaTư Nam Tuyệt chợt lóe lên sự chán ghét, nhưng rất nhanh đã thu lại.
"Vương phi cảm thấy sao rồi, có chỗ nào khó chịu không?"
Giọng nói trong trẻo lạnh lùng mang theo sự uy nghiêm và sắc bén khiến ngườita không thể bỏ qua. Tiết Phỉ thu hồi ánh mắt tán thưởng, bình tĩnh quan sát kĩ vị nam tử có thể đứng ngang hàng với Hạ Hầu Huyền trong truyềnthuyết này. Không thể phủ nhận, hắn thật sự rất đẹp, vẻ đẹp làm chongười ta say mê không dám khinh nhờn, thế nhưng hiện tại sự lạnh lẽotrên người hắn đã làm mất đi sự hài hòa vốn có của nó!
Nếu không phải có nhiều người ở đây, Tiết Phỉ chắc chắn sẽ tặc lưỡi cảm thán hai tiếng ‘chậc chậc’.
"Vương phi hết thảy đều mạnh khỏe!" Tố Hoài Cầm đỏ mặt đi chậm rãi lên phíatrước, cúi người hành lễ: "Hoài Cầm thay mặt vương phi tạ ơn vương giađã quan tâm, vương gia cát tường!"
"Ừ, ngươi cũng ở đây à?"
"Nô tì nghe nói vương phi bị bệnh, liền lặp tức đến thăm, cũng may vươngphi không sao, nô tì cũng an lòng ~" Đôi mắt sáng của Tố Hoài Cầm đảonhẹ, môi son hơi hé mở, giống như một vị thê thiếp tốt biết suy nghĩ mọi thứ cho vương phi.
Vậy nên chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không cho rồi, Tống Thơ Linh cũng không tiện nói thêm, đây là kếtquả tốt nhất, nàng còn lo lắng Vân Tuyết Phi kiên quyết truy cứu tớicùng, tới lúc đó xui xẻo vẫn là nàng và Tố Hoài Cầm.
Nàng nhẹnhàng hành lễ, giữ nụ cười hoàn hảo trên mặt: "Tẩu tẩu vừa tỉnh, thânthể nhất định mệt mỏi, ta và Tố thị thiếp không quấy rầy nữa!" Nói xongđưa mắt nhìn về phía Tư Nam Tuyệt.
Tư Nam Tuyệt gật đầu, vẫn đứng ở đó không nhúc nhích quan sát Vân Tuyết Phi, hoàn toàn không có ý muốn cùng đi ra ngoài.
Tống Thơ Linh khẽ cắn môi, lúc mang theo Tố Hoài Cầm ra tới cửa, bước chânngừng lại, quay đầu ai oán nhìn Tư Nam Tuyệt một cái, vậy mà Tư NamTuyệt giống như không phát hiện ra, lẳng lặng nhìn Vân Tuyết Phi.
Mặc dù nàng rất muốn dừng lại coi Tư Nam Tuyệt làm cái gì, nhưng hôm nay sự tình ầm ĩ đến tình trạng này, lưu lại cũng không chiếm được chỗ tốt,ngược lại sẽ làm cho chuyện càng thêm hỏng bét, nàng chỉ có thể khôngcam lòng mang theo Tố Hoài Cầm ra ngoài. Nhưng nghĩ đến Vân Tuyết Phi và Tư Nam Tuyệt một mình ở chung với nhau, rất bất an, loại cảm giác lolắng này xuất hiện từ lúc Vân Tuyết Phi bắt đầu khác thường, nàng thậtlo lắng. Tư Nam Tuyệt chắc chắn cũng sẽ phát hiện ra Vân Tuyết Phi đãthay đổi, cho nên lúc nãy mới có thể ung dung ở một bên quan sát, nàngngược lại chẳng lo lắng Tư Nam Tuyệt sẽ yêu thương Vân tuyết Phi, nhưngnàng cũng không thích nam nhân mình yêu với sống chung một phòng vớinhững nữ nhân khác.
Nghĩ đến đầu sỏ gây nên chuyện hôm nay, nếu không phải vì ngại mặt mũi, nàng rất muốn tiến lên cho thứ ngu xuẩn này hai bạt tai.