Diễm Tu (Edit)

Chương 129 : Mẫu nữ hoàng gia

Ngày đăng: 00:44 27/06/20

Thời gian đã này, Sách Linh giọng điệu nghiêm trọng tựa như tận thế, "A... Huyền hỏa đan muốn ấp trứng, Long Mẫu, nhanh, mau lấy tay ngăn chặn, đừng để Tam thiếu gia xuống mắt, không thể để cho dương khí xói mòn, nhanh —— "
Dưới tình thế cấp bách, Sách Linh giọng điệu không thể cung kính được nữa nhưng trong đầu Long mẫu đã mất hết tính toán, trong mắt nhìn thấy dương căn đáng ghét này, ngọc thủ của nàng lại không tự chủ được duỗi về phía trước, đưa về phía vật liên quan đến chuyện thành bại----dương căn của nam nhân .
"Hừ, ta nhất định phải giết hắn, mặc kệ sau này thành công hay không, bổn cung nhất định phải giết hắn!"
Tuy nội tâm tàn nhẫn của Long Mẫu kích động nhưng ngọc thủ bất đắc dĩ lại không có phản kháng một chút nào, mấy nghìn năm tới nay, trong lòng Tứ Hải Chi Chủ chỉ có tiên đạo, chỉ có bóng dáng Thái Nguyên, nàng chưa từng nghĩ qua, mình sẽ lại vì nam nhân, hơn nữa còn là làm trên người một tên phàm nhân nhỏ bé.
Long Mẫu do dự sao có thể tránh được Kiều Tam, vì quyết tâm để Quốc Sắc Long Mẫu "Hỗ trợ", Kiều Tam cố ý đem mặt của mình ấn vào trong nhũ sóng của Thập Nhị, gương mặt chìm xuống, được cực phẩm nhũ thịt bao vây.
"Đến đây đi, nữ nhân, đến sờ dương căn bản thiếu gia đi, một ngày nào đó, ngươi sẽ được nếm tư vị của nó, hiện tại coi như diễn thử cũng tốt! Hắc, hắc..."
Tích tắc trong giờ khắc này biến thành vĩnh hằng, lòng bàn tay Long Mẫu lướt qua hư không, vượt qua điểm mấu chốt trong lòng nữ nhân, lưu manh cùng tiên nữ đang giữ "Khoảng cách" đúng mực liền biến mất, cuối cùng, chỉ nghe thiên địa hư ảo vang lên một tiếng thật lớn, long trời lở đất.
"Ách!" Lòng bàn tay nở nang trải qua thiên tân vạn khổ, rốt cuộc đã đặt trên quy đầu sung suyết của dương căn, thân thể Đại La Kim Tiên của Long Mẫu run lên một cái, tâm run lên, thật giống như bị châm đâm vậy, co rụt lại, nàng lại bị dương căn nam nhân "Hù dọa"!
"Nương nương, nắm chặt!" Đúng lúc này, Sách Linh nắm chặt cánh tay Long Mẫu, ra sức đè một cái.
"AAAAA..." Nam nhân kêu rên biến thành hưng phấn vui mừng, Kiều Tam cố ý đem tiếng rên rỉ truyền vào trong tai Long Mẫu, càng đem âm luật dâm mỹ nổ vang tại tâm hải Long Mẫu.
Dương căn bắn ra, sau đó một tiến một lùi, không đợi Long Mẫu như bị sét đánh kịp phản ứng, nam nhân đã ở trong tay Tuyệt Sắc Long mẫu hoàn thành một lần "Thao" khác, ngay sau đó, căn bản không có nửa điểm làm bộ, bảo bối của hắn đã gầm thét thức tỉnh.
"Bá!" lòng bàn tay Long Mẫu cảm nhận được quy đầu dương căn nặng đâm một cái, để lại vài phần dịch thể của nam nhân, Lưu Manh không kiêng nể khiến cho nàng liều mình bay ngược về phía sau. Tại thời khắc này, Tứ Hải Chi Chủ quên mất huyền hỏa đan, quên mất chính tà chi chiến, cũng quên mất bản thân sở hữu một thân Kim Tiên pháp lực, chỉ đơn giản là vừa lui, thối lui ra khỏi người Lưu Manh ba thước.
Kỳ thực, vụng về nắm chặt như vậy, khoái cảm sinh lý còn chưa đủ để kiều tam hưng phấn tay chân căng lên nhưng trong lòng lại vô cùng thỏa mãn, khoái cảm chinh phục Tứ Hải Long mẫu lại khiến cho trái tim Tkiều Tam co lại thành một điểm!
"A..." Long mẫu vừa lui, ngọc thủ trong lúc vô tình lại sáo lộng dương căn lưu manh một chút, tên Kiều Tam không chịu hài lòng, được một tấc lại muốn tiến một thước, trước khi Long mẫu "Thanh tỉnh", hắn đã quay người ôm Thập Nhị, dương căn vừa chuyển đã chuẩn xác phá vỡ ngọc môn Tiểu Bạch Hổ nho nhỏ.
"Chủ nhân, hồ tính của Thập Nhị công chúa còn chưa được kích phát hoàn toàn, người phải cùng mẫu nữ Trinh Công Chúa giao hoan trước."
Kiều Tam vừa mới ra vào trong danh khí Bạch Hổ vài cái, Sách Linh liền mạnh mẽ đẩy hắn ra, dương căn bị ép “Ba” một tiếng, từ bên trong Thập Nhị rút ra.
Sách Linh chủ đạo trận chiến tranh tuyệt vời này, tinh linh tuy tinh thuần nhưng lại không hiểu lễ nghi, một bên đem Kiều Tam đẩy hướng Bắc Cung Trinh, một bên nói với Thập Nhị Câu Hồn Đoạt Phách: "Thập Nhị Công Chúa, ngươi có thể đem hoàng hậu tưởng tượng thành mẫu thân của mình, như vậy, kích thích sẽ càng thêm mãnh liệt!"
"Hư!" Vạn vật tự nhiên đều nhịn không được, hô hấp trầm trọng, thì ra Sách Linh cũng hiểu rõ, cấm kỵ luôn luôn kích thích mê người như vậy!
"Cút đi, chàng cút đi!" Kiều tam vừa muốn ôm lấy Bắc Cung Trinh, giai nhân chân dài dám yêu dám hận lập tức hung ác đạp một cước.
"Lạc, lạc... Tam thiếu gia, để thiếp giúp chàng!"
Lời nói của Thập Nhị lặng yên biến đổi, Huyền Hồ bí pháp đơn giản bao phủ lấy mẫu nữ Bắc Cung Trinh, đột ngột trào vào giữa đôi chân của hai nàng, nội tâm ngứa khiến cho một đôi mẫu nữ hoa nhịn không được đồng thời co quắp, một cỗ xuân triều đảo mắt liền chảy ra theo các nàng, chảy ra tuyệt đối là dấu vết dâm mỹ của tiêu huyệt.
Quỷ vân khẽ động đã đem thân hình Kiều Tam cùng Bắc Cung Trinh đi vào, dương căn lưu manh đã cùng ngọc môn chạm nhau nhưng hắn lại dừng lại, hai mắt nhìn thẳng Bắc Cung Trinh, cho dù là Dâm Huyết Ấn cũng đỡ không được kéo dài thâm tình: "Trinh nhi, tha thứ cho ta, trở về đi!"
Bắc Cung Trinh đang phản kháng đột nhiên dừng lại, ngọc dung thanh tú ở giửa mi tâm thâm tình hiện lên một luồng thống khổ, sau khi đối diện Thiên Trường Địa Cửu trong chốc lát, Bắc Cung Trinh nhờ táo bạo biến thành bình tĩnh, "Kiều Tam, thiếp tuyệt sẽ không gả cho một tên yêu ma. Nếu chàng yêu thiếp, hãy trở về chính đạo, thả thiếp ra đi!"
"Không ——" Kiều Tam sau khi nhập ma rất dễ tức giận, ma tính suốt đời, hắn cũng không muốn dấn thân vào chính đạo, cũng không buông ra nữ nhân, trái lại nặng nề hoài niệm.
...
"A... Tử lưu manh, ngươi... A... Mơ tưởng, Bắc Cung Trinh ta... Tuyệt không... A... Gả cho tên lưu manh chàng!" ( Chỗ này hình như là lần đầu tiên Kiều Tam vs Bắc Cung Trình)
Đồng dạng tâm tình, bất đồng cá tính sẽ xuất hiện không đồng dạng kết quả như vậy! Sau lúc bị giết, Kiều Tam lựa chọn nhập ma tàn sát, mà Bắc Cung Trinh sau khi liên tục trải qua đả kích, vẫn kiên định lưu lại chính đạo.
Hay là, hai người bọn họ kết hợp vốn là một mối nhân duyên sai lầm xinh đẹp!
Quỷ vân run lên, Sách Linh mang theo hoàng hậu bay lên, Thập Nhị cũng theo sát mà vào.
Tiểu Hồ yêu giúp Tam thiếu gia ôm lấy ngọc thể đẫy đà của hoàng hậu, Huyền Hồ bí pháp không chỗ nào không có mặt chạy khắp cơ thể mỹ phụ nhân.
"Hoàng hậu nương nương, ta có thể gọi người là mẫu thân không? Ừ... Mẫu thân, làm cho Tam thiếu gia sướng đi, hắn sẽ khiến cho người bay lên trời, a... Mẫu thân, tiểu huyệt của ngươi đã ẩm ướt rồi, ngươi cũng muốn cho Tam thiếu gia chơi ngươi đúng không?"
Tiểu Hồ yêu vuốt ve có thể sánh ngang với Sách Linh, Vì nàng là hồ ly tinh nên rất nhanh đã khiến cho u cốc của hoàng hậu liên tục run lên, từng cỗ xuân thủy cuộn trào mãnh liệt.
Trong lửa nóng, mấy người cuộn thành một đoàn, ngọc thủ Tiểu hồ yêu lay động, ngón tay Kiều Tam liền thuận thế cắm vào trong mật động của hoàng hậu.
"Ngô..." Hoàng hậu vừa kêu lên sợ hãi thì đôi môi nhỏ nhắn của Thập Nhị đã hôn lấy, đôi môi Tiểu hồ nữ đã thiêu đốt dục hỏa trong lòng thục phụ nhưng không có gạt bỏ ý thức của nàng.
"Mẫu thân, hảo mẫu thân, nữ nhi thật là ngứa, người cũng giúp nữ nhi có được hay không?" Thập Nhị ôm lấy hoàng hậu, Tiểu Bạch Hổ dùng sức ma sát bắp đùi nhu mị của hoàng hậu, hàm răng nàng còn động tình cắn hoàng hậu. ( Mệt quá @[email protected] chap gộp này hầu như mình phải sắp xếp lại 90% câu văn nên thực sự rất mệt và chậm nên mọi người thông cảm nhé! Hôm nay đến đây thôi mai lại tiếp.)