Điền Duyên

Chương 123 : Việc hôn nhân của tiểu thư tỷ

Ngày đăng: 12:55 30/04/20


Ngược lại Hoàng Ly rất lợi hại, ngăn cản đám con nít không cho sờ loạn, không cho quậy phá.



Tỷ muội các nàng khóa cửa phòng nhưng cũng có đứa nghịch ngợm như khỉ, từ bên ngoài cửa sổ cầm con gà trống tơ bày trên thành cửa sổ ra ngoài.



Sau một hồi nghiên cứu, hắn phát hiện ra lông gà được cắm vào.



Sau khi biết rõ thì đầy đất đều là lông gà.



Hoàng Ly đẩy hắn ngã trên đất, lại khóc lại nháo nói hắn khi dễ người.



Hoàng đại nương mắng hai câu, thanh âm của nàng không át được tiếng khóc của Hoàng Ly.



Lúc này, Đỗ Quyên và Hoàng Tước Nhi đều không để ý nên không lộ diện.



Hoàng Lão Thực đau lòng ôm lấy tiểu khuê nữ, vừa dỗ vừa vuốt ve, hứa là hắn sẽ giúp nàng làm một còn gà trống tơ khác, làm cho mọi người nhìn thấy sẽ rớt tròng mắt.



Hoàng lão cha tức giận ào ào mắng nhi tử.



Hoàng Lão Thực căn bản không nghe rõ, lung tung đáp: "Cha nói cái gì? Đợi chút, ta ôm Ly Nhi đi vòng vòng bên ngoài đã. Nga, khuê nữ ngoan, đừng khóc nga! Lát nữa cha làm cho ngươi một gà trống lớn..." Ôm Hoàng Ly vừa run vừa đung đưa, miệng còn vụng về dỗ dành, rồi đi ra ngoài.



Hoàng lão cha giận đến ngực đau như Phùng Thị vậy.



Bỗng nhiên Hoàng Ly hô lớn: "Ngươi làm gì đó?"



Hoàng Lão Thực vội dừng bước, hỏi nàng làm sao.



Ngón tay Hoàng Ly chỉ về phía cửa sổ phòng của mấy tỷ muội, lên án nói: "Cha —— ngươi coi hắn kìa!"



Mọi người nhìn theo hướng nàng chỉ, thấy Tiểu Thuận và một bé trai chính đang nhón chân rướn lên trên cửa sổ, đẩy hai cánh cửa sổ ra nhìn vào bên trong.



Hoàng Lão Thực vội hô lớn: "Tiểu Thuận, đừng nhúc nhích!"



Người khác không biết chuyện gì xảy ra nhưng hắn biết: trên bàn cạnh cửa sổ hai khuê nữ bày rất nhiều vật trang trí, trong đó có một khúc rễ cây rỗng ruột, bên trong có một cây tùng nhỏ.



Hắn sợ Tiểu Thuận tinh nghịch, kéo gãy cây tùng.



Nếu thật xảy ra, chẳng những Hoàng Ly nháo, ngay cả Đỗ Quyên cũng nháo.



Một người nháo hắn còn chịu được, nếu 2 khuê nữ bảo bối đều nháo lên, Lão Thực cha nghĩ tới tình cảnh đó, da đầu liền run lên, kiên quyết ngăn lại.



Hắn kêu lên rất tự nhiên, người khác nghe thấy lại rất không thoải mái.
Phùng Thị lắc đầu nói: "Ta không muốn ăn. Đợi buổi tối rồi ăn luôn."



Đỗ Quyên nháy mắt Hoàng Ly, để nàng kéo cha đi ra ngoài. Đứng chỗ này làm cho nương thấy càng thêm bực bội.



Hoàng Ly đi qua lôi Hoàng Lão Thực, đối với Phùng Thị nói: "Nương, ta và cha đi thả lừa."



Phùng Thị gật đầu nói: "Đừng có chạy lung tung. Đừng nghịch nước."



Hoàng Lão Thực vội nói: "Ta trông nàng, không cho nàng vọc nước."



Hai cha con liền đi ra ngoài.



Nơi này, Đỗ Quyên lại khuyên Phùng Thị vài câu, sau đó do dự một chút, mới hỏi: "Nương, việc hôn nhân của chúng ta, cha mẹ có khả năng làm chủ?"



Phùng Thị kinh ngạc nói: "Lời nói này, việc hôn nhân của các ngươi, nương và cha ngươi không thể làm chủ, còn có ai có thể làm chủ?"



Đỗ Quyên nói: "Gia gia nãi nãi thì sao?"



Phùng Thị liền ngây ngẩn cả người.



Tâm Đỗ Quyên trĩu xuống, kỳ thật dù không hỏi nàng cũng biết đáp án, chỉ là muốn chứng thật một chút mà thôi.



Vốn việc hôn nhân của tỷ muội các nàng khẳng định là do Phùng Thị và Hoàng Lão Thực làm chủ, nhưng nếu gia gia nãi nãi nhất định muốn nhúng tay, cha mẹ cũng không thể không nghe —— ai kêu bọn họ là vãn bối chứ!



Phùng Minh Anh và Hoàng Tước Nhi đều kinh ngạc, không rõ Đỗ Quyên hỏi cái này làm gì.



"Làm sao vậy Đỗ Quyên?" Phùng Minh Anh hỏi.



"Hôm nay những người đó đều nhìn chằm chằm tỷ tỷ. Ta thấy các nàng coi trọng tỷ tỷ." Đỗ Quyên nói ra sự lo lắng của mình.



"Thật sự?" Phùng Thị thất kinh hỏi.



Đỗ Quyên gật gật đầu.



Sắc mặt Hoàng Tước Nhi liền thay đổi, hai tay bất an xoắn lấy nhau.



Phùng Minh Anh cũng nhíu mày không nói.



Thần sắc Phùng Thị biến ảo, bỗng ngẩng đầu nhìn thấy bộ dáng kinh hoàng của Hoàng Tước Nhi, cắn răng nói: "Nếu bọn họ... Bọn họ không cho Tước Nhi gả cho người trong sạch, ta liều chết cũng không đáp ứng. Lúc này nên tới nhà ông ngoại ngươi, để cho ngươi ông ngoại hỏi thăm. Nếu có người tốt, liền đem Tước Nhi hứa ra ngoài núi đi, không gả ở địa phương quỷ quái này nữa."