Điền Duyên

Chương 131 : Cầu nguyện đêm trăng

Ngày đăng: 12:55 30/04/20


Lâm Xuân liền nói, Đỗ Quyên sợ gia gia đem Hoàng Tước Nhi hứa cho gia đình không tốt. Hắn nghe nói chuyện này xong, chợt nhớ tới nhị ca, mới giật giây nhị ca cưới Hoàng Tước Nhi.

     

Hắn lượt giản nội tình, không nói chuyện Hoàng Tước Nhi không chịu vâng theo an bài của gia gia, cũng không nói chuyện Hoàng Tước Nhi nhìn trúng Hạ Sinh, chỉ nói đây là chủ ý của hắn, nói cho nhị ca nghe xong, nhị ca cũng vui vẻ đồng ý.

     

Nhưng Lâm Đại Đầu là người từng trải, việc này hắn còn không nghĩ ra?

     

Liên tưởng tới lời Hạ Sinh nói vừa rồi, hắn đoán Hoàng Tước Nhi và Hạ Sinh khẳng định vừa mắt nhau.

     

Hoàng Tước Nhi không chịu gả cho người khác, Đỗ Quyên mới ra mặt giúp tỷ tỷ.



Đỗ Quyên không dám tìm người khác, nên nhờ Lâm Xuân ở giữa tác hợp.

     

Lâm Xuân có thể không giúp Đỗ Quyên sao?

     

Nghĩ tới điều này, Lâm Đại Đầu không khỏi đắc ý vạn phần, lại cảm khái ngàn vạn: mình phí tâm phí sức tính kế, cũng không bằng Hạ Sinh tiểu tử này tự mình ra tay, quyến rũ tâm khuê nữ người ta.

     

Gái lớn không giữ được a!

     

Ân, nói như vậy thì việc này thật không thể khinh thường.

     

Vừa có thể cưới con dâu, vừa có thể lấy lòng Đỗ Quyên. Nếu không làm việc này, hắn không phải là đứa ngốc sao!

     

Vì thế, hắn cùng ba nhi tử nghiêm túc tính kế.

     

"Ta cân nhắc, việc này phải nói một tiếng với Đại gia gia ngươi trước, trong lòng hắn có tính toán, đến lúc đó cũng có thể giúp nói chuyện." Lâm Đại Đầu nói.

     

"Không được! Không thể nói với Đại gia gia." Lâm Xuân không đồng ý.

     

"Đúng, không thể nói. Ta không muốn nhiều người biết." Hạ Sinh nói.

     

"Ai, đừng nói! Cha định việc này với Lão Thực thúc đi." Thu Sinh nói.

     

Lâm Đại Đầu thấy ba nhi tử đều nói như vậy, nên bỏ qua việc nói cho Lâm lý chính biết.

     

Tiếp, bắt đầu thương nghị lễ đính hôn.

     

Lâm Đại Đầu nói muốn tìm lễ vật có phân lượng làm lễ đính hôn, nên phân phó vợ lục tung sưu tầm lễ vật đính hôn lão nương cho nàng năm xưa.

     

"Trước mắt để Hạ Sinh dùng gấp trước. Các ngươi đừng nóng vội. Cha xử lý sự việc công bằng, tương lai các ngươi đều có. Một năm bốn mùa, thiếu đi mùa nào cũng không được." Hắn nhằm vào lời oán giận của Hạ Sinh vừa rồi Trong lòng cha chỉ có mùa xuân, không có Hạ Thu đông.

     

Mấy huynh đệ nghe xong đều nháy mắt lẫn nhau.

     

Hạ Sinh bội phục nhìn Lâm Xuân, nhớ tới hắn từng nói qua, sẽ kêu cha suốt đêm chuẩn bị sính lễ cho hắn. Quả thật làm được.

     

Người một nhà thương nghị đến nửa đêm, phỏng đoán đủ loại phát triển của câu chuyện.
Nương Ngưu Nhi lại quỳ xuống, cầu Ngư nương nương thành toàn việc hôn nhân của Đỗ Quyên và Ngưu Nhi.

     

Luyên thuyên, không dễ dàng đều bái cầu xong, đoàn người rời đi.

     

Lâm Xuân từ buồng trong đi ra, kinh ngạc nhìn tượng đá Ngư nương nương.

     

Tối qua hắn phá lệ ngủ say, cảm giác thoải mái, tinh thuần, phảng phất như vừa nhắm mắt lại ngủ đã mở mắt ra. Đừng nói Ngư nương nương báo mộng, ngay cả giấc mộng bình thường cũng không có một cái.

     

Trong lòng hắn nghi hoặc, nghĩ là Ngư nương nương khinh thường báo mộng cho hắn?

     

Nghĩ không ra cũng đành thôi.

     

Nghe xa xa lại có tiếng người đi tới, hắn vội vàng ra khỏi miếu nương nương, từ một đường khác quay trở về thôn.

     

Về phía sau thôn, cũng không vào nhà, trực tiếp tới nhà sư phó.

     

Quả nhiên, Đỗ Quyên cũng đã đến.

     

Sáng sớm hôm nay, hai người đều không dám thất thần, thành thật kềm chế tính tình, khắc khổ luyện công. Đợi luyện công kết thúc mới vội vàng ráp chung một chỗ, trao đổi tin tức mới nhất.

     

Cửu Nhi nhìn ra khác thường, cũng bu lại.

     

Đỗ Quyên biết không thể gạt được hắn, nên nói cho hắn biết.

     

Cửu Nhi nghe xong, lập tức tinh thần dâng lên ngùn ngụt, oán hận nói chuyện lớn như vậy mà thiếu hắn làm sao mà thành? Tối thiểu, hắn thấy chuyện không đúng cũng có thể giúp làm chân chạy.

     

Lâm Xuân liền nói, việc này có chút gấp, trước đó không thương lượng xong, cho nên chưa nói.

     

Rồi nói kết quả thương nghị tối hôm qua ở nhà hắn cho Đỗ Quyên.

     

Đỗ Quyên nghe xong yên tâm, dặn hắn đợi tin của mình. Đêm nay tỷ muội các nàng đêm giữ Lão Thực cha lại, việc này coi như thành hơn phân nửa.

     

Ba người đang nói thầm, Nhậm Tam Hòa đi tới, nghi ngờ nói: "Sao còn không đi? Muốn ở lại đây ăn điểm tâm sao? Sáng nay sư nương các ngươi không dự bị phần cho các ngươi đâu."

     

Ba người nghe xong đồng loạt bật cười.

     

Cửu Nhi nói: "Sư phó, hôm nay 15. Buổi tối ngươi và sư nương đoàn viên, buổi trưa tới nhà ta uống rượu. Tối qua cha ta đã dặn ta kêu ngươi và sư nương tới. Nhị thúc ta từ ngoài núi mang về vài vò rượu ngon, tối 30 cũng không nỡ lấy ra, hôm nay khai phong."



Nhậm Tam Hòa nghe xong mỉm cười nói: "Nói với cha ngươi, ta nhất định tới."

     

Nói giỡn một hồi mới giải tán.

     

Trên đường trở về, Lâm Xuân nói với Đỗ Quyên, chuyện bà nội nàng nói trong miếu.