Điền Duyên

Chương 157 : Đánh chết ta giúp ngươi nhặt xác

Ngày đăng: 12:55 30/04/20


Đỗ Quyên cười lạnh nói: "Tốt lành? Nếu Lâm gia không ra mặt kêu người trong thôn tìm chúng ta, chỉ sợ tiểu thúc và tiểu thẩm cũng không nhớ tìm chúng ta, khi đó đang bận đánh cha và nương ta kìa. Tiểu thúc rất có năng lực nha, nhi tử làm sai, chẳng những không dạy dỗ còn động thủ đánh ca ca tẩu tử!"



Chuyện năm đó lại bị lật ra. Sắc mặt đám người Hoàng lão cha, Hoàng đại nương không giống nhau, nhưng có một điểm giống nhau là trong mắt tràn đầy phẫn nộ.



Lòng Hoàng lão cha đầy cừu hận, chính là bắt đầu từ năm ấy!



Hoàng lão Nhị cả giận: "Ngươi nói bừa! Là mẹ ngươi..."



Đỗ Quyên đánh gãy hắn nói nói: "Chuyện lần đó thì không nói. Sau đó thì sao? Sau này gia gia nãi nãi dỗ ta đi Cây Lê Câu, làm hại ta đi lạc ba ngày, cũng không phải là cố ý? Hôm nay thì sao? Hôm nay các ngươi biết rõ ta cha đem Tước Nhi tỷ tỷ hứa cho Lâm gia, còn muốn buộc hắn từ hôn, buộc hắn làm chuyện vong ân phụ nghĩa, đây cũng không phải là cố ý?"



Hoàng Tước Nhi kích động hô: "Lần nào các ngươi cũng không phải là cố ý, lần nào cũng bức chết chúng ta!"



Cùng với lời tỷ muội các nàng kể ra, người vòng trong vòng ngoài xem náo nhiệt xâu lại toàn bộ các sự kiện lại với nhau, quả nhiên cảm thấy hai cụ Hoàng gia thật quá đáng, nhất thời khẩu phong lại chuyển hướng.



Đỗ Quyên theo sát nói: "Trước đây chúng ta còn nhỏ không hiểu chuyện, hôm nay không thể được."



Mắt Hoàng lão cha hiện ra sợ hãi, thất kinh hỏi: "Ngươi muốn làm cái gì?"



Đỗ Quyên lạnh nhạt nói: "Làm cái gì? Dựa theo hiếu đạo, ta và tỷ tỷ nên nghe lời gia gia. Nhưng là, năm ấy chúng ta đã trả mệnh lại cho gia gia và nãi nãi, ta còn trả hai lần; hiện tại, chúng ta không phải là cháu gái gia gia, gia gia dựa vào cái gì quản việc hôn nhân của chúng ta?"



Nàng đưa ánh mắt quét một vòng quanh phòng, cất cao giọng nói: "Bây giờ chúng ta ở đây, là vì báo ân cha mẹ, không có quan hệ gì với gia gia nãi nãi. Nương ta ở trên núi sinh ta, thiếu chút nữa mất nửa cái mạng, ta không nên tận hiếu với nàng sao? Còn có tỷ tỷ, cha đem nàng hứa cho Lâm gia, một là báo ân, hai là vì ở lân cận chiếu khán cha mẹ."



Không sai, Đỗ Quyên muốn phủi sạch quan hệ với gia gia nãi nãi.



Nàng vốn không muốn dùng biện pháp cực đoan này. Nhưng khi trở về nghe Cửu Nhi nói đại cô cũng xía vào, nàng nghĩ ra biện pháp này.



Bị người hợp lại chỉ trích, cũng muốn đem việc này giải quyết một lần.



Trước đây, nàng từng thử muốn hoà giải mâu thuẫn, cũng nỗ lực hết vài năm.



Hiện tại, gia gia nãi nãi  nhúng tay vào việc hôn nhân của tỷ muội các nàng, đây là điểm mấu chốt của nàng, nàng tuyệt không nhượng bộ!



Nhưng nàng thật sự nghĩ không ra biện pháp thích đáng để ngăn gia gia nãi nãi nhúng tay vào việc này.



Bọn họ là gia gia nãi nãi của nàng, có quyền lực cao nhất Hoàng gia.



Muốn không nghe lời của bọn họ, trừ phi không nhận gia gia nãi nãi này.


Nói xong, mình chắp tay sau lưng đi trước.



Không đi có thể làm gì?



Vụ này nếu xử án, dù Huyện thái gia tới cũng đừng nghĩ xử được, huống chi là bọn họ.



"Tam gia gia khoan đã!"



Hai thái gia trong tộc muốn phủi tay, Phượng Cô lại không buông tha bọn họ.



Tam thái gia dừng chân lại, không nhịn được hỏi: "Lại có chuyện gì?"



Phượng Cô nhìn Đỗ Quyên nói: "Thỉnh Tam gia gia làm chứng, cha mẹ chồng bọn họ sau này cùng đại phòng qua, cũng giúp chúng ta cật lực cũng không được tốt. Chiếu cố cha mẹ chồng, người ta còn mắng chúng ta "được tiện nghi khoe mã". Hai lão nhân nên cùng lão Đại qua."



Đây là ám chỉ lời của Phùng Minh Anh lúc nãy.



Hôm nay nàng chịu đủ, sau này không muốn xảy ra nữa, nên để cha mẹ chồng chung đụng với nhà lão Đại đi thôi, nhị phòng sống cuộc sống của mình.



Vì điều này, nàng không hỏi qua Hoàng lão Nhị một tiếng, giành nói ra trước.



Hoàng lão Nhị không dám tin nhìn vợ, không nghĩ tới nàng sẽ nói lời này.



Có thể tưởng tượng ra tâm tình của Hoàng lão cha và Hoàng đại nương lúc này, tức giận còn mang theo một tia bi thương. Chẳng lẽ trước kia mình thật sự nhìn lầm đứa con dâu út này?



Đỗ Quyên không chờ Tam gia gia nói chuyện, lập tức nói tiếp: "Được a!"



Một chút do dự cũng không có, mọi người nghe kinh ngạc không thôi.



Không phải là không nhận gia gia nãi nãi sao, như thế nào còn đáp ứng thống khoái như vậy?



Hoàng Lão Thực cũng vội vàng nói: "Cha mẹ ở với ta, cùng ta qua."



Hắn cũng không cảm thấy có vấn đề gì, thấy khuê nữ hiếu thuận, cười không khép miệng.



Hai cha con nàng như vậy, làm cho lòng Hoàng lão cha và Hoàng đại nương dễ chịu rất nhiều. Tuy song phương vẫn trong tình trạng giằng co, trong lòng bọn họ vẫn hận, nhưng Đỗ Quyên như vậy cũng coi nhu cúi đầu, bọn họ tốt xấu vãn hồi chút mặt mũi.



Ai ngờ Đỗ Quyên ngay sau đó cười nói với Phượng Cô: "Dưỡng gia gia nãi nãi là nên. Thừa dịp mọi người đều ở đây, chúng ta tính cho rõ ràng. Dưỡng thì dưỡng, sổ cũng phải tính. Không phải là "Thân huynh đệ, minh tính trướng" sao."