Điền Duyên

Chương 208 : Khích lệ

Ngày đăng: 12:56 30/04/20


Một viên đá làm dậy sóng ba đào, tươi cười của Lâm Đại Mãnh liền cứng ở trên mặt, bọn người Lâm thái gia không dám tin nhìn Nhậm Tam Hòa, Lâm Đại Thắng phẫn nộ đến khuôn mặt vặn vẹo, ánh mắt như muốn giết người.



Vỗn Lâm Xuân cũng tức giận, nghe xong lời này hắn âm thầm sảng khoái.



Nương Bát Cân ngẩn ngơ, sau đó "bùm" một tiếng quỳ rạp xuống đất, khóc nói: "Không thể nào! Đây không phải là oan uổng ta sao..."



Nhậm Tam Hòa khẽ cười nói: "Sao không có? Bình thường ngươi nhìn ta chằm chằm, ta cũng không tiện nhìn ngươi..."



Nương Bát Cân xấu hổ bụm mặt khóc rống.



Vợ Đại Mãnh cố nín cười nghẹn đến nội thương.



Không riêng gì nàng, Phúc Sinh và đám tiểu bối cũng như thế.



Thật là lạ, nữ nhân Lâm gia bị người ngay mặt chỉ trích quyến rũ nam nhân, không phải bọn họ hẳn nên phẫn nộ sao, sao lại buồn cười chứ?



Bởi vì bọn họ biết Nhậm Tam Hòa cố ý ghê tởm 2 vợ chồng Lâm Đại Thắng. Diệu ở chỗ không phải hắn ăn nói lung tung, là có chút "căn cứ". Dĩ nhiên, giữa bọn họ tuyệt đối là trong sạch, dù không tin nương Bát Cân, Nhậm Tam Hòa cũng làm cho bọn họ tin tưởng.



Vì ở nông thôn sơn dã này, quy củ lễ pháp không quá khắc nghiệt, nam nữ không có khả năng không gặp mặt nhau. Cho nên, những phụ nữ xinh đẹp sẽ làm cho đàn ông hâm mộ, lui tới sẽ nhìn ngắm thêm vài lần. Tương tự, đàn ông như Nhậm Tam Hòa, Lâm Đại Mãnh cũng chiêu dụ mắt thèm của đám phụ nữ, lúc đi ngang qua cũng sẽ bị nhìn chằm chằm, đặc biệt Nhậm Tam Hòa nổi bật nhất.



Đương nhiên, ngoại trừ kẻ đặc biệt không biết liêm sỉ, rất ít biến thành sự thật.



Nhậm Tam Hòa hận nương Bát Cân phỉ báng Đỗ Quyên, hắn liền phỉ báng nàng.



Điều này, cha con Lâm thái gia cũng biết là đang xảy ra chuyện gì, không khỏi quẫn bách và sinh khí, nhưng không thể phát tác, ai kêu miệng phụ nữ nhà mình tiện trước?



Trước mặt trưởng bối nói lời này, dù là nửa thật nửa giả cũng đủ mất mặt. Lâm đại gia hung tợn trừng con dâu thứ năm.



Lâm Đại Mãnh kéo Nhậm Tam Hòa ra bên ngoài.



Ra đến viện ngoài mới thấp giọng nói: "Tổ tông, ta thật thua ngươi. Có ai như ngươi nói như vậy chứ? Tẩu tử ngươi cũng nhìn ngươi đó, quay đầu ngươi cũng muốn nói tẩu tử ngươi quyến rũ ngươi à?"
Quế Hương vừa nghe một bên gật đầu, dần dần quên cả khóc.



Đỗ Quyên lại tổng kết n loại biến hoá, cường điệu không biết bao nhiêu lần, nàng mới khóc thút thít một chút, mang theo nồng nặc giọng mũi hỏi: "Đỗ Quyên, chỉ cần ta dụng tâm học giỏi đợi Cửu Nhi ca ca trở về, hắn thật có thể thích ta sao?"



Đỗ Quyên nhìn nàng khóc khuôn mặt nhỏ nhắn như mèo, giương mắt nhìn mình, lòng dạ ác độc co rút lại, ngoài miệng lại kiên định đáp: "Ngươi cố gắng nhất định sẽ không uổng phí!"



Cửu Nhi có hồi tâm chuyển ý hay không nàng không biết, nhưng nàng biết: chỉ cần Quế Hương bắt mình ương ngạnh kiên trì, lâu ngày, năng lực chịu đựng của nàng nhất định sẽ được đề cao, đến lúc đó dù kết quả thế nào, nàng cũng có thể chịu đựng. Tiếp theo, trong quá trình chờ đợi, tình cảm của nàng cũng sẽ từ từ bị tiêu hao. Nếu sau khi trở về Cửu Nhi vẫn không động tâm, nàng cũng sẽ không thương tâm như hiện tại, nói không chừng dưới cơn nóng giận vứt bỏ hắn.



Đương nhiên, kết cục tốt nhất là sau khi trở về Cửu Nhi bị Quế Hương cảm động.



Đây mới là kết cục vui vẻ.



Vì kết cục này, nàng phải giúp Quế Hương.



Đỗ Quyên và Quế Hương đang nói chuyện, Hòe Hoa tới lại bị Hoàng Ly chặn, "Tỷ ta có việc, hôm nay không rảnh nói với ngươi."



Hòe Hoa xấu hổ vừa thương tâm hỏi: "Hoàng Ly, ngươi còn nghĩ là ta hại tỷ ngươi?"



Hoàng Ly bĩu môi nói: "Ta không nói như vậy. Hai ngày nay người nhiều chuyện nhiều, cả nhà chúng ta phiền chết. Chúng ta muốn thanh tĩnh vài ngày. Nếu ngươi không có chuyện gì thì ta không giữ ngươi. Nhị tỷ ta còn nói, con gái ở chung dễ cãi nhau, sau này không có việc gì thì ít tới đây một chút. Còn có a, mọi người đều rất bận rộn, việc đồng áng đã bắt đầu. Nhà ta không giống nhà ngươi, nhà ta ít lao động, tỷ muội chúng ta đều phải xuống ruộng làm việc."



Hòe Hoa bình tĩnh trở lại, gật gật đầu nói: "Ta hiểu được. Nói một tiếng với nhị tỷ ngươi, chờ nàng rãnh rỗi ta lại đến tìm nàng."



Hoàng Ly không nói gì thêm, nhìn nàng đi rồi mới đóng cửa.



Nàng không có lừa Hòe Hoa, những lời này quả thật là Đỗ Quyên dạy nàng.



Đỗ Quyên cảm thấy đám con gái lớn hơn đều có tâm tư. Quế Hương thích Cửu Nhi, Hòe Hoa thích Lâm Xuân, đều rất rõ rệt. Ban đầu nàng không cảm thấy gì, nhưng xảy ra chuyện của Tiểu Liên khiến nàng cảnh giác thấy vẫn nên tránh né một chút tốt hơn. Nếu các nàng nghĩ chuyện không thành, sẽ trách đến trên người mình.



Điểm này, kiếp trước nàng có trải qua. Bằng hữu thích một bạn nam, mọi người đều biết, đều vui vẻ hỗ trợ. Kết quả không thành công, sau đó oán nàng không giúp một tay.