Điền Duyên

Chương 210 : Cầu hôn lần nữa

Ngày đăng: 12:56 30/04/20


Nhưng ánh mắt âm trầm của hắn nhìn chằm chằm lại đây, đám con gái càng sợ, lòng tràn đầy thấp thỏm lo âu, bước nhanh hơn đi về phía trước, còn có người rẽ sang lối khác muốn tránh ra hắn.



Rốt cuộc, Hoàng Ly không chịu nổi, hét lên một tiếng "Chạy mau —— "



Rồi nhanh chân chạy, phảng phất như Lâm Đại Thắng muốn ra tay với các nàng.



Đám con gái không rõ ràng cho lắm, cho rằng Hoàng Ly nhìn thấy cái gì, không dám quay đầu xác nhận, đều thét lên chạy thục mạng theo nàng.



Lâm Đại Thắng liền nhận định Hoàng Ly các nàng làm chuyện bất lợi cho hắn, liền đuổi theo.



Vừa đuổi theo vừa kêu người, muốn hỏi là chuyện gì.



Kêu một đứa không ngừng, liền đổi qua kêu tên một đứa khác.



Hắn vừa đuổi theo vừa kêu, càng xác nhận lời nói của Hoàng Ly là sự thật, bé gái bị kêu sợ như bị quỷ kêu sói tru, chết sống không dám dừng lại.



Vào thôn, người nhà bé gái liền chất vấn Lâm Đại Thắng vì sao rượt đuổi theo khuê nữ bọn họ.



Lâm Đại Thắng nói không nên lời nguyên do, không phải hắn đuổi theo các nàng là muốn hỏi rõ sao.



Đám con gái cũng không nói ra được nguyên do, các nàng không làm gì cả, vô tội bị truy đuổi đó!



Hai bên liền cãi nhau.



Nháo lớn, tiến thêm một bước xác nhận cả nhà Lâm Đại Thắng âm độc không thể chọc.



Một bên khác, Nhậm Viễn Minh cùng một đám con nít cũng là chủ động nói về đệ muội Bát Cân, nhìn thấy bọn họ là chạy, nói nếu là nếu dính vào khuê nữ nhà hắn, trường thành phải cưới khuê nữ nhà hắn, hắn không muốn cưới...



Đêm đó, việc này nháo cho nhà nhà không yên, nghị luận ầm ĩ.



Ngày hôm sau, tình hình nghiêm trọng hơn. Dưới sự thôi thúc của Hoàng Ly, Nhậm Viễn Minh, Hoàng Tiểu Thuận, đứa nhỏ trong thôn hễ thấy nhà Lâm Đại Thắng là trốn, giống như tránh ôn thần vậy, lời khó nghe nào cũng có.



Đây cũng là cách Đỗ Quyên đối phó, nhiễu loạn dư luận thôn Thanh Tuyền.



Nếu người ta đồn đãi về nàng, vì sao nàng không thể đồn người khác? Không phải nàng không có miệng. Hơn nữa, nàng rất chánh trực, nửa điểm cũng không bịa đặt vu hãm, nàng để Hoàng Ly nói đều là sự thật, chỉ là tinh giản sự thật.



Hoàng Ly cũng cảm thấy mình rất thành thực, chỉ cho thêm "từng chút một" khác.
Một lời chưa xong, Hoàng lão cha bất mãn ho khan một tiếng.



Hoàng đại nương cũng trừng mắt nhìn Phùng Thị.



Phùng Thị liền cúi thấp đầu.



Cha mẹ chồng đang trách nàng, nói nam nhân không mở miệng, sao nàng nói trước.



Thôi, dù sao nam nhân cũng không làm chủ được cho Đỗ Quyên, tùy nàng đi thôi.



Lập tức, Đỗ Quyên vừa tìm từ ngữ, vừa cẩn thận hỏi Lâm Đại Đầu: "Đại Đầu bá bá, việc này... Xuân Sinh có biết hay không? Có phải nên nói cho hắn biết một tiếng?"



Lâm thái gia nhìn nàng sẵng giọng: "Quyên nha đầu, ngươi quá không phúc hậu."



Đỗ Quyên nhìn lão yêu tinh sống thọ bằng cả hai đời của mình cộng lại, da đầu run lên, cười làm lành nói: "Thái gia gia, sao ta không phúc hậu chứ?"



Lâm thái gia liếc nàng một cái, nói: "Xuân Nhi đối với ngươi thế nào, trong lòng ngươi đều biết. Ngươi đáp ứng việc hôn nhân này, khẳng định hắn cao hứng. Ngươi không đáp ứng, thì tự mình nói, đừng để cho Xuân Nhi chống đỡ cho ngươi, trước mặt cha mẹ nói dối là không nguyện ý cưới ngươi."



Đỗ Quyên nghe xong, phá lệ đỏ mặt.



Tuy đây không phải là nàng mong muốn, nhưng Lâm Xuân đúng là vì nàng làm tấm mộc.



Nàng nhịn không được liếc mắt nhìn Lâm Đại Đầu, thầm nghĩ đều là ngươi gây ra.



Cũng thế thôi, hôm nay nói rõ ràng với bọn họ đi.



Nàng nói lại một lần, trước nghiêm túc hỏi Lâm thái gia: "Thái gia gia, các ngươi tin ta sao? Nếu là tin ta thì ta nói; nếu không tin ta, như cách ngũ thím nhìn ta, vậy thì mời trở về, ta không có gì để nói, bởi vì cửa thân này ta không thể đáp ứng."



Lâm Đại Đầu vừa nghe liền nóng nảy, sao còn chưa nói đã cự tuyệt chứ?



Lâm thái gia dùng ánh mắt ngăn hắn lại, nói với Đỗ Quyên: "Nếu không tin ngươi, chúng ta nhiều người như vậy tới làm gì? Ngươi có lời gì, cứ việc nói."



Đỗ Quyên gật đầu nói: "Là có chuyện như vậy. Lúc ta mấy tuổi được Ngư nương nương nhắc nhở, nói nhân duyên của ta đã định sẵn. Lúc ấy ta đã nói chuyện này cho Xuân Nhi. Hắn vì duyên cớ này mới không cho Đại Đầu bá bá đến đề thân."



Mọi người nghe xong ngẩn ngơ, vợ chồng Lâm Đại Đầu biến sắc.