Điền Duyên
Chương 248 : Tương lai ấm áp
Ngày đăng: 12:57 30/04/20
Lâm Đại Mãnh nhìn đứa cháu đã trưởng thành, nhưng khuôn mặt như trước vẫn còn vẻ ngây thơ, nhịn cười nói: "Ngươi có có nhớ cha ngươi hay không ta không biết, nhưng cha ngươi nhất định sẽ nhớ ngươi. Ngươi về nhà một chuyến cũng tốt, cho hắn nhìn thấy ngươi, bằng không hắn ăn ngủ không yên, nói không chừng đòi chạy đến phủ thành thăm ngươi."
Lâm Xuân vốn định cùng Đỗ Quyên về nhà, mới lấy cớ nói nhớ nhà.
Ai ngờ nói như vậy, trong đầu hiện lên hình ảnh cha mẹ và các huynh đệ, mới phát hiện đã lâu không nghe thấy Đại Đầu cha càm ràm, nhất thời lòng tưởng niệm dâng lên—— thật muốn về tới ngay lập tức.
Hắn hoài niệm nói: "Ta chính là nghĩ như vậy. Ta cũng nhớ nương nữa!"
Cái này, ngay cả Đỗ Quyên cũng cười văng lên, nhìn hắn lại có chút không đành lòng.
Tựa Hoàng Tiểu Bảo, Lâm Xuân, bao gồm cả Đỗ Quyên nàng, mặc dù chỉ là đứa nhỏ gia đình nông dân, bình thường quen chạy nhảy, nhưng đều được cha mẹ phủng ở lòng bàn tay lớn lên, đối với cảm tình gia đình mạnh mẽ hơn đứa nhỏ nhà giàu nhiều. Đứa nhỏ gia đình nhà giàu bởi vì lễ pháp trói buộc, từ lúc sinh ra đã bị hạ nhân vây quanh hầu hạ, cảm tình với thân nhân không nồng đậm như vậy.
Ở tuổi của Lâm Xuân bây giờ, ở kiếp trước nàng đang là học sinh trung học.
Đi học xa nhà như vậy, tương đương ở nội trú trong trường.
Nàng liền đối với hắn dặn dò: "Mấy ngày nay ngươi tìm hiểu đại khái tình huống thư viện, sau đó cùng chúng ta trở về một chuyến, đem tình hình nói rõ ràng với cha mẹ ngươi, làm cho bọn họ thấy ngươi, trở ra bọn họ cũng an tâm."
Lâm Xuân gật đầu, thầm có quyết định.
Đỗ Quyên còn nói, muốn nhân cơ hội này giúp hắn đem đệm chăn quần áo giày dép, ngay cả đồ mùa đông đều chuẩn bị tốt, đỡ phải đến lúc cần lại không có đồ dùng.
Phùng Thị cũng vội vàng gật đầu, nói: "Nói rất đúng. Dù sao chúng ta cũng nhàn rỗi, giúp ngươi chuẩn bị mọi thứ xong, trở về thấy mẹ ngươi cũng dễ nói chuyện. Bằng không nàng sẽ trách ta không coi chừng chiếu cố ngươi. Bình thường các ngươi đều giúp đỡ nhà chúng ta."
Lâm Đại Mãnh nghe xong càng yên tâm, vỗ vai Lâm Xuân nói: "Vậy thì tốt rồi. Ngươi an tâm ở đây đọc sách, qua vài ngày về cùng sư phó ngươi. Ta đi trước một bước, nói cho mọi người biết tình huống, để bọn họ đừng sốt ruột. Hoàng đại nương và Tước Nhi khẳng định nóng nảy, cũng nên nói một tiếng với các nàng."
Mọi người đều gật đầu nói đúng.
Hoàng Nguyên thấy vì Lâm Xuân ở lại đọc sách, mọi người thân thiết như vậy, trong lòng hơi chua.
Ngắn ngủi nửa tháng công phu, hắn trải qua biến đổi nhân sinh lớn, tâm tính cũng nhanh chóng thay đổi.
Thấy vậy, Nhậm Tam Hòa không vui nói: "trước đây hắn đều qua như vậy, hiện tại các ngươi không yên long, vậy sau này phải làm thế nào đây?"
Hắn không muốn giống như tên tùy tùng che chở cho đứa con trai Hoàng gia mới nhận về. Hắn chỉ muốn canh chừng Đỗ Quyên. Lại nói, sáng hôm đó thái độ ngự sử đại nhân rất kỳ quái, làm cho hắn có chút bất an.
Hoàng Nguyên vội nói hắn có tên tiểu đồng Lý Khánh bồi là được, không cần làm phiền tiểu dượng; còn nói một đám người còn ở khách điếm, hắn không yên tâm mà đi; có tiểu dượng canh chừng, hắn có thể an tâm ra ngoài tìm người.
Nhậm Tam Hòa nghe xong hài lòng gật đầu, nói nam tử hán nêncó đảm đương như vậy.
Đúng lúc này, Tảm Hư Cực tới.
Hắn đặc biệt dẫn rất nhiều tùy tùng đến, nói cùng Hoàng Nguyên đi tìm người.
Hoàng gia nhất thời vô cùng cảm kích, Đỗ Quyên cũng bận rộn tạ hắn.
Tảm Hư Cực nhìn nàng mỉm cười nói: "Hoàng cô nương không cần khách khí. Ta và Hoàng huynh từ trước đến nay thân như huynh đệ, giúp một tay cũng là nên. Ta cũng thường có chuyện làm phiền hắn."
Đỗ Quyên nghe xong cao hứng cười.
Mặc kệ như thế nào, có một hai bạn thân chi giao, luôn không sai.
Nhậm Tam Hòa thấy ánh mắt Tảm Hư Cực lòe lòe nhìn Đỗ Quyên, mặt trầm xuống, lập tức nói với Hoàng Nguyên: "Nếu như vậy, các ngươi nhanh chóng đi đi. Tiếp tục trì hoãn, Trần cô nương chạy xa hơn, càng khó tìm."
Hoàng Nguyên thấy hắn biến sắc mặt, thầm đoán được lý do, vội vàng đứng dậy cáo từ cha mẹ, gia gia, kéo Tảm Hư Cực đi.
Đợi người đi hết, Đỗ Quyên hầu hạ gia gia nghỉ ngơi trước, sau đó mới cùng Hoàng Ly đi tới nhà bếp khách sạn dạy đầu bếp, vừa chuẩn bị cơm chiều.
Lúc chạng vạng, Lâm Đại Mãnh và Lâm Xuân trở lại.
Lâm Đại Mãnh đầy nét vui mừng, Lâm Xuân cũng mỉm cười, vừa nhìn là biết có chuyện tốt.