Điền Duyên

Chương 305 : Buông tay

Ngày đăng: 12:57 30/04/20


Đúng lúc này, Hoàng Tước Nhi thu thập xong trong phòng, cũng trở về vườn rau.



Đỗ Quyên liền nói cho nàng biết ý nghĩ của mình: muốn thêm đồ cưới gì cho nàng; tiệc rượu an bài bao nhiêu món ăn, bao nhiêu thịt bao nhiêu rau, bao nhiêu món nóng món nguội; thứ nào cần sớm chuẩn bị, thứ nào phải đợi gần tới ngày đó mới có thể làm, "Ta nhìn kỹ mấy cái ao cá, đến ngày đó mới đi vớt, không cần lo cá cho buổi tiệc."



Hoàng Tước Nhi trước còn thẹn thùng, sau thấy nàng nói được mùi ngon, trong lòng vừa động, hỏi: "Đỗ Quyên, ngươi không khó chịu sao?"



Đỗ Quyên cười nói: "Mãi khổ sở, người sẽ gầy."



Hoàng Tước Nhi liền khuyên nhủ: "Phải nghĩ thoáng chút. Kỳ thật Lâm Xuân cũng không sai."



Nàng cảm thấy, Đỗ Quyên không chịu gả cho Hoàng Nguyên, khẳng định là muốn gả cho Lâm Xuân.



Như vậy cũng tốt, coi như vẹn toàn đôi bên.



Cho nên, trong lòng nàng bắt đầu thoải mái.



Đỗ Quyên lại không lên tiếng, chỉ cười.



Nhất thời Hoàng Ly cũng tới giúp hái đồ ăn, "Nhị tỷ" dài "Nhị tỷ" ngắn gọi, thanh âm đặc biệt nhão. Nàng đi theo sau Đỗ Quyên, mỗi lần Đỗ Quyên cắt một cây rau, nàng vội vàng đưa rổ ra hứng; Đỗ Quyên nói lên núi xuống sông, nàng liền nói muốn bồi nhị tỷ.



Đỗ Quyên dừng tay, quái dị trừng nàng nói: "Sao ngươi nịnh nọt như vậy?"



Hoàng Ly đảo mắt, ánh mắt nhị tỷ làm cho nàng có cảm giác không thể che giấu.



Mắt bé gái liền đỏ, cẩn thận nói: "Nhị tỷ tỷ đừng không để ý tới ta."



Đỗ Quyên nói: "Ngươi còn như vậy, làm ta nổi hết da gà, ta thật không để ý tới ngươi. Cha là Lão Thực, nương đánh chết cũng không làm được bộ dáng như ngươi, sao nuôi ra đứa con gái như ngươi vậy?"



Hoàng Ly uốn người. nói: "Học nhị tỷ tỷ thôi."



Đỗ Quyên nói: "Ngươi thần kinh mà!"



Hoàng Ly tới gần nàng, đáng thương nói: "Ta... Ta không thể không để ý tới Tảm tỷ tỷ. Ta lại sợ nhị tỷ tỷ sinh khí sẽ không để ý tới ta."



Đỗ Quyên nhìn tiểu muội lanh lợi, thở dài.




Rồi công việc lu bù lên, rửa bát chà nồi. Thu thập xong đi bắt cá chạch.



Đông sương, Hoàng Ly giải thích cho Hoàng Nguyên nghe, rồi đi kêu Tiểu Thuận. Hoàng Nguyên từ trong cửa sổ nhìn ra thấy Đỗ Quyên và Hoàng Tước Nhi cầm thùng lớn thùng nhỏ, cầm bầu nước, thậm chí xẻng cười đi ra ngoài, không khỏi ngạc nhiên.



Nàng tiêu sái như vậy, lập tức ném mình ra sau đầu?



Hắn đau lòng đồng thời cũng đứng ngồi không yên, đọc sách nhưng không vào được chữ nào.



Lúc này, hắn không phải cùng bọn tỷ muội đùa nháo sao?



Đó là cảnh tượng tay chân thân cận hắn tưởng niệm nhất sau khi trở về.



Nhưng hắn muốn gặp Đỗ Quyên, Đỗ Quyên bằng lòng gặp hắn sao?



Không ai để ý tới hắn vô cùng lo lắng và thấp thỏm, bên ngoài đã nháo mở.



Thì ra Hoàng Ly không dám kháng cự mệnh lệnh của Đỗ Quyên, nhưng không muốn mình mệt nhọc, lại lo lắng làm dơ xiêm y, bởi vậy đi đường vòng lối tắt: kêu Tiểu Thuận không tính, còn đi cách vách kêu Thập Cân và Đông Sinh đang theo Lâm Xuân học làm thợ mộc, nói trong mương có thật nhiều cá chạch, chỉ quản đi bắt, tối nay có thể ăn được cá chạch nấu đậu hủ.



Cái miệng nhỏ nhắn của nàng ngọt như mật, đừng nói có cá chạch hấp dẫn, dù  không có, 2 tiểu tử choai choai cũng không kháng cự lại sự mê hoặc của nàng. Vì thế cởi giày xắn ống quần, chộp lấy xẻng sạn gạch mộc, đem đủ đồ nghề, bồn, biều, bắt đầu tát nước.



Đỗ Quyên và Hoàng Tước Nhi cũng đi múc nước, nhất thời bên mương khí thế ngất trời.



Chính làm, Quế Hương và Hòe Hoa tới, tìm Đỗ Quyên.



Quế Hương đầy bụng nói muốn nói với Đỗ Quyên, Hòe Hoa cũng nóng lòng thôi động Đỗ Quyên hạ quyết tâm, bởi vậy khi nhìn thấy nàng, bốn con mắt nhìn nàng chằm chằm, đều muốn từ trên mặt nàng nhìn ra đầu mối.



Đỗ Quyên ngạc nhiên nói: "Nhìn ta như vậy làm cái gì? Đến thật vừa lúc, hỗ trợ đi."



Nàng đương nhiên biết các nàng vì sao nhìn nàng, bất quá giả không biết mà thôi.



Quế Hương đoạt lấy biều trong tay nàng ném trên cỏ, sau đó vội vàng khó nén kéo nàng đến dưới chân tường, thấp giọng hỏi: "Đỗ Quyên, ngươi thật muốn làm thiếp Hoàng Nguyên? Đầu óc ngươi bị hư hả, Lâm Xuân tốt như vậy không gả, muốn làm thiếp người ta? Toan tú tài kia có điểm nào tốt hơn Lâm Xuân chứ? Lâm Xuân tương lai cũng có thể thi tú tài, ngươi còn sợ..."



"Ngừng, ngừng, khoan đã!" Đỗ Quyên liên tục ngăn lại nàng, hỏi ngược lại, "Ngươi nghe ai nói ta muốn làm thiếp Hoàng Nguyên?"