Điền Viên Cẩm Tú

Chương 118 : Xuất hiện đối thủ cạnh tranh

Ngày đăng: 17:32 30/04/20


Bảy ngày tiếp theo, việc kinh doanh câu đối, chữ Phúc, trâm cài đầu của mấy người Tử La đều diễn ra vô cùng thuận lợi.



Ngày hôm qua câu đối, chữ Phúc, trâm cài đầu đều đã bán hết, họ phải mang thêm nhiều câu đối và chữ phúc để bán hơn.



Mỗi ngày, họ sẽ viết khoảng một trăm bộ đội câu đối, hơn hai trăm tờ chữ Phúc2mang đi bán. Lần nào cũng chỉ mất nửa ngày là đã bán xong.



Mà hôm qua Tử Thụ, Tử Hiên được nghỉ, cho nên sáng sớm hôm nay họ cùng hai huynh đệ Thiết Đản, Thiết Trụ, còn có Xuyên Tử và Dung Phong cùng nhau lên trấn trên mua giấy đỏ và trâm cài đầu.



“A La, câu đối đã bán xong rồi, chúng ta mau dọn dẹp về8nhà thôi.” Tử Vi cắt ngang dòng suy nghĩ của Tử La.



Bởi vì, hôm nay họ chỉ bán cầu đối và chữ Phúc, không có trâm cài đầu nên về sớm hơn bình thường nửa canh giờ.



Buổi trưa, mấy người Tử La về đến nhà.



Đến chạng vạng, khi ánh mặt trời vẫn chưa tắt hẳn, mấy người Tử Thụ đã trở về.



“Đại ca, sao hôm nay các huynh lại6về sớm thế, không ở lại thị trấn một đêm, mai về cũng được mà?”



Chờ Tử Thụ, Tử Hiển, Thiết Đản mang giấy đỏ và trâm cài đầu từ xe trâu xuống, Tử La liền hỏi.



“Đúng vậy! Đại ca, các huynh đi về trong ngày như vậy sẽ rất vất vả!” Tử Đào cũng nói.



“Không sao cả. Hôm nay các bọn ta lên thị trấn sớm nên việc mua3giấy đỏ và trâm cài đầu cũng kết thúc sớm, do đó bọn ta về nhà luôn, trời con chưa tối đây này!” Tử Thụ đặt tờ giấy đỏ cuối cùng xuống rồi trả lời.



“Đúng vậy, nếu bọn ta về sớm, ngày mai chúng ta có thể tiếp tục bán trâm cài đầu, hơn nữa tối nay chúng ta cũng có thể viết thêm câu đối, ngày mai có5thể kiếm thêm chút lời. Chứ mai bọn huynh mới về, vậy lợi nhuận sẽ ít đi rồi.” Tử Hiến chưng vẻ mặt mê tiền nói.



“Đại ca, vậy mọi người có mua được hai ngàn trâm cài đầu và giấy đỏ để đủ viết ba ngàn bộ câu đối, hai ngàn tờ chữ Phúc không?” Tử La nhìn giấy đỏ và trâm cài đầu xếp chồng chất khắp phòng bèn hỏi.



“Tất nhiên rồi! A La, muội đã đưa ra số sẵn, bọn huynh sao dám không mua đủ chứ! Để huynh nói hai tin tốt cho mọi người nghe...”



Tử Hiên vẫn chưa nói hết, Tử Đào đã nóng ruột hỏi: “Nhị ca, tin tốt gì vậy?” Tử La cũng mong đợi nhìn Tử Hiên.



“Hắc! Hắc! Các muội đoán thử xem!” Tử Hiên thấy vậy bèn thay đổi chủ ý.
Câu đối, sau khi đã trừ tiền vốn, họ kiếm được mười một ngàn bốn trăm văn tiền, mấy người Tử La được sáu ngàn tám trăm bốn mươi văn tiền, Cao Đại Sơn được bốn ngàn năm trăm sáu mươi văn tiền.



Chữ Phúc, sau khi đã trừ tiền vốn, họ kiếm được hai ngàn tám trăm văn tiền, mấy người Tử La được một ngàn sáu trăm tám mươi văn tiền, Cao Đại Sơn được một ngàn một trăm hai mươi văn tiền.



Do đó, mấy người Tử La gộp lại kiếm được mười bốn ngàn hai trăm hai mươi văn tiền.



Cao Đại Sơn kiếm được chín ngàn bốn trăm tám mươi văn.



Trước đó, họ có chia trước một ngày, nhưng sau đó Cao Đại Sơn kiên quyết không nhận mà nói giữ lại làm vốn. Hiện tại, họ sẽ chia theo sổ sách đã tính.



Cao Đại Sơn nhận hơn chín lượng bạc từ mấy người Tử La, toàn thân choáng váng.



Hơn mười ngày trước hắn vẫn là một tên nghèo có tiếng, nhưng bây giờ trên tay hắn đã có hơn chín lượng bạc.



Cao Đại Sơn nghĩ, nếu hắn cố gắng thêm một thời gian nữa, thì ngày mà hắn có thể tự mua đất không xa nữa rồi.



Hắn rất biết ơn nhà Tử La, tự nhủ rằng, sau này nhà Tử La muốn hắn giúp gì, chỉ cần đối phương mở miệng, hắn có thể giúp thì nhất định sẽ không chối từ.



Sau đó, Tử La lại căn cứ vào sổ sách chia công cho mấy người Tử Thụ, Tử Hiên, Thiết Đản.



Tử Thụ, Tử Hiên, và Thiết Đản mỗi người được chia hai ngàn hai trăm văn tiền.



Tử La, Tử Đào, Tử Vi, và Thiết Trụ, Xuyên Tử kiếm được hơn một trăm văn tiền. Trong đó, Thiết Trụ và Xuyên Tử kiếm được nhiều nhất, hơn một trăm bảy mươi văn tiến, còn Tử Đào kiếm được ít nhất, chỉ hơn năm mươi văn. Ai bảo Tử Đào không biết viết chữ chứ!



Tử Thụ, Tử Hiên, và cả Thiết Đản, Thiết Trụ, Xuyên Tử lần đầu tiên dùng kiến thức học được để kiếm tiền thì không khỏi xúc động.



Thiết Trụ và Xuyên Tử thấy Tử Thụ, Tử Hiên, Thiết Đản kiếm được hai ngàn hai trăm văn tiền thì cực kỳ hâm mộ. Tự nhủ rằng sẽ gắng học tập thật tốt, chăm chỉ luyện chữ, sang năm cũng sẽ viết câu đối kiếm tiền như vậy.



Bây giờ Tử La cũng không ngờ rằng một ý nghĩ kiếm tiền nho nhỏ của mình không chỉ giúp Cao Đại Sơn thoát ra khỏi hoàn cảnh khốn khó, mà còn phát hiện khả năng kinh doanh thiên phú của Cao Đại Sơn, còn khiến Tử Thụ, Tử Hiên, Thiết Đản thực sự nhận ra ích lợi của việc học hành, điều này sẽ khiến họ càng quyết tâm học tập chăm chỉ hơn.



Ngày hai mươi chín Tết, hôm nay là ngày nhà Tử Lạ mổ heo.