Điền Viên Cẩm Tú

Chương 136 : Chu viễn bị gài bẫy

Ngày đăng: 17:32 30/04/20


“Vầy được rồi, mọi người cứ về nhà thương lượng lại đi, cũng đưa ra quyết định sớm một chút. Dù sao thì cửa hàng buôn bán không thể thiếu người được.2Nếu như mọi người không thể ở lại cửa hàng làm việc, thì chúng cháu sẽ đi tìm người sớm một chút.” Tử Thụ nói.



“Tử Thụ ca, bọn muội sẽ ở lại8tiếp tục làm việc, ruộng đất của nhà bọn muội không có bao nhiêu cả, cũng không có mảnh ruộng nào tốt. Muội sẽ về nhà nói chuyện với cha mẹ, có6khi mẹ muội cũng có thể đến cửa hàng để làm việc đấy! Từ Thụ ca, các huynh có thể đừng tìm những người khác trước được không, muội sợ đến lúc3đó...” Giang Nhị Nha nghe nói Tử Thụ muốn tìm người khác liền sợ Tử Thụ không cần các nàng, vì vậy mới vội vàng nói với Tử Thu giữ lại cho5các nàng cơ hội việc làm này.



“Các muội không cần lo lắng, bọn ta sẽ đợi sau khi mọi người quyết định xong, xem có thiếu người hay không rồi



mới quyết định tìm thêm người bên ngoài!” Tuy rằng Giang Nhị Nha còn chưa nói xong, nhưng Từ Thụ cũng hiểu rõ ý, lập tức an ủi mấy người.



Giang Nhị Nha, Giang Đại Nha và Trần thẩm nghe Tử Thụ nói như vậy mới yên tâm trở lại.



Công việc trong cửa hàng, không chỉ có tiền lương cao mà còn không phải dầm mưa dãi nắng. Mọi người khó có cơ hội tìm được công việc ở trấn trên, cho nên đều hy vọng sẽ không vuột mất công việc này.



“Vậy được rồi, Tử Thụ, ngày mai chúng ta nhất định sẽ trả lời cháu!” Trần thẩm nói.



“Vâng, vậy mọi người cứ về nhà thương lượng rõ ràng đi. Ngày mai cháu và Tử Hiên phải quay về thư viện rồi, nhưng Đại tỷ, Tử Đào, A La và Tiểu Lục vẫn sẽ đến cửa hàng. Cháu mong Trần thẩm, Đại Sơn ca, và mọi người có thể hỗ trợ trông nom việc làm ăn của cửa hàng. Dù sao thì mấy người đại tỷ cũng chỉ là nữ hài, có rất nhiều chuyện đều không tiện đứng ra, mà Tiểu Lục lại còn nhỏ. Vì vậy, không có cháu và Tử Hiên ở đây, hy vọng mọi người có thể hỗ trợ trông nom cửa hàng nhiều hơn một chút!” Tử Thụ nói đến đây liền đứng lên chắp tay, nói với mọi người.



“Không cần các cháu nói, chúng ta cũng sẽ trông nom việc làm ăn của cửa hàng thật tốt!” Trần thẩm nói.



“Đúng vậy, Tử Thụ, nói như thế nào thì Đại Sơn ca cũng đã từng làm tiểu nhị ở trên trấn mấy năm. Trông nom việc làm ăn của cửa hàng, Đại Sơn ca ít nhiều cũng có kinh nghiệm, mấy đứa cứ yên tâm đến thư viện đi!” Cao Đại Sơn nói.



Mẹ Xuyên Tử cũng nói các nàng sẽ trông nom cửa hàng.



“Vậy được rồi, việc làm ăn của cửa hàng làm phiền mọi người vậy!” Tử Thụ nói.



“Tử Thụ, ngày mai ta với Thiết Trụ cũng phải đi thư viện, việc nhập rau củ, ghi sổ, không biết mọi người đã tìm được người phù hợp chưa.” Mấy ngày hôm nay, cứ buổi sáng là Thiết Đản đến cửa hàng để hỗ trợ, buổi chiều lại trở về thôn để giúp Trần thúc ghi chép sổ sách. Hiện tại, hắn thấy Tử Thụ không nói gì đến chuyện ghi chép việc mua bán rau củ nên mới nhắc nhở Tử Thụ.




Bởi vì quan hệ với Mạc Vân Thiên, bây giờ Dung Phong khá thân thiết với đám Tử La, đôi khi còn thân hơn cả huynh đệ trong nhà hẳn nữa.



Mấy người Chu Viễn, Dung Phong đi rồi, Tử Thụ, Tử Hiên ở lại hỗ trợ cửa hàng thêm hai khác nữa thì đóng cửa ăn cơm.



“Không biết hôm qua chúng ta không ở lại cửa hàng cùng mọi người, có xảy ra chuyện gì không?” Tử Thu nhân lúc mọi người đang ăn cơm liền hỏi.



“Tử Thụ ca, mẹ của ba bọn muội đã quyết định, bọn muội đều sẽ ở lại cửa hàng làm việc cho mọi người.” Giang Nhị Nha nghe Tử Thụ hỏi, trả lời đầu tiên.



“Vậy thì tốt quá! Hoan nghênh Đại Nha tỷ, Nhị Nha tỷ!” Tử La hưng phấn nói.



Tử La vô cùng vui vẻ vì mấy người Giang Đại Nha ở lại giúp đỡ.



Tử La mở cửa hàng buôn bán này, ngoài việc tạo thêm một ít sản nghiệp cho gia đình, thì cũng muốn giúp đỡ những người bên cạnh. Từ lúc nhà nàng giàu có hơn, lại thấy mấy người Trần thẩm phiền não vì tìm cách kiếm tiền, nàng đã có ý nghĩ muốn giúp mọi người rồi.



Tử La nghĩ Giang Đại Nha, Giang Tam thẩm cần phải ra ngoài rèn luyện sự can đảm một chút, nếu không các nàng cứ tự ti như thế cũng chẳng phải là điều tốt gì, huống hồ ở trong thôn, các nàng cũng chẳng có ruộng đất gì cả.



“Vậy lúc nào thì mẹ muội có thể đến đây giúp đỡ công việc?” Giang Nhị Nha hỏi.



Giang Đại Nha cũng nhìn về phía mấy người Tử La.



“Ngày mai nhé! Việc trong cửa hàng cũng không có yêu cầu cao gì cả, ta tin rằng Giang Tam thẩm đến đây sẽ rất dễ dàng thôi.” Tử Thụ suy nghĩ một chút rồi nói.



“Mấy người Trần thẩm thì sao?” Tử Hiên hỏi.