Điền Viên Cẩm Tú

Chương 149 : Chu viễn bênh vực

Ngày đăng: 17:33 30/04/20


Lời phía trước của Tử La, cộng thêm phần kẻ xướng người họa của hai huynh muội khiến người xem phải nghĩ lại xem chuyện này ai đúng ai sai.



Vương Tư Tư nghe Tử La và Tử Thụ nói xong, lại nghe thấy tiếng bàn tán của mọi người xung quanh thì tức muốn hộc máu.



“Các ngươi, các ngươi... Các ngươi so sánh kiểu gì vậy? Ta là ta,2họ là họ, các ca ca của ta làm gì là chuyện của họ, liên quan gì đến ta chứ? Các ngươi đừng có ở đây ngậm máu phun người!” Vương Tư Tư bây giờ đã chẳng quan tâm phong thái thục nữ gì nữa rồi. Nàng ta chỉ vào đám Tử La rồi chửi ầm lên. “À! Thì ra Vương tỷ tỷ cũng biết đạo lý ngươi là8ngươi, ca của ngươi là ca của ngươi cơ đấy. Bọn họ không ra gì đương nhiên là chẳng quan hệ gì với người rồi. Nếu biết, sao người vẫn còn đem chuyện đường tỷ ta làm kéo theo cả chúng ta thế: Kiểu vơ đũa cả nắm như vậy hình như không được hay lắm đâu.”



“A La biết cho dù một người rất xấu cũng không thể vì6đạo đức của người thân người đó không tốt mà ngộ nhận người đó có phẩm hạnh không tốt được. Phẩm hạnh của người ta tốt hay xấu phải do chính chúng ta nhìn rồi đánh giá mới đúng. Không được vơ đũa cả nắm thế kia đâu.” Tử La tiếp tục nói.



Người chung quanh nghe xong đều rối rít gật đầu nói phải. Nếu một gia tộc có3một người có phẩm hạnh không tốt, vậy thì đâu thể nói cả gia tộc đó không có người tốt chứ.



Vương Tư Tư lại bị lời của Tử La làm cứng họng. Thậm chí nàng ta còn cảm thấy tiểu cô nương này vô cùng giảo hoạt, không giống mấy đứa trẻ ở độ tuổi này. Lần trước, nàng ta cũng vì lời của con bé này mà bị5rất nhiều người chê cười. Vương Tư Tư thấy hình như lần nào tiểu cô nương này nói nàng ta cũng rơi vào thế yếu, nên không khỏi có chút kiêng kỵ Tử La.



“Hừ! Ta nói mấy đứa nhà quê các ngươi tranh tài ở cuộc thi thêu này là để quyến rũ thiếu gia nhà giàu đấy. Nếu không phải, tại sao mấy cô nương nhà nông như các ngươi lại đến đây thị thêu?” Vương Tư Tư biết lúc này mình không có lý, nhưng lại không cam lòng buông tha cho đám Tử Vi, vậy nên lúc này lại chỉ vào các nàng mắng tiếp.


Có điều, ngoài miệng, Chu Viễn vẫn không chịu thua: “Hừ! Hừ! Bản thiếu gia đại nhân đại lượng, sẽ tha cho Vương Tư Tư này một lần. Nếu nàng ta còn dám gây sự với mọi người, mọi người cứ nói với ta, ta nhất định sẽ ra mặt.” “Chu Viễn lão đệ, vậy chúng ta cảm ơn ý tốt của đệ nhé.” Tử Thụ rất biết ý giữ mặt mũi cho Chu Viễn. Lúc này, Vương Tư Tư vừa đi không xa nghe được đoạn đối thoại của Tử Thụ và Chu Viễn, không khỏi quay lại lườm mọi người thêm lần nữa. Vốn Tử La thấy mấy lời vừa rồi của Chu Viễn với Vương Tư Tư có chút tổn hại danh tiếng của một cô nương cổ đại, nhưng Vương Tư Tư còn chưa đi xa, các nàng đã nghe thấy tiếng nàng ta bắt chuyện với Lâm Phong rồi.



“Lâm công tử, trùng hợp quá! Mấy hôm nay gia phụ nhắc đến Lâm công tử suốt, muốn mời Lâm công tử đến nhà làm khách đấy. Bây giờ có duyên gặp mặt ở đây, không biết Lâm công tử có thể đến nhà tiểu nữ làm khách không?” Vương Tư Tư giả vờ dịu dàng, khác hẳn với dáng vẻ vừa nãy.



Lâm Phong vừa tạm biệt các khách quý đến đây xem thi thêu, đang định rời đi cùng gã sai vặt thì nhìn thấy đám Tử La. Nể mặt Thân Diệc Phàm, hắn định đến chào hỏi, thuận tiện chúc mừng Tử Vi đạt được thành tích tốt thì thấy tên Hà tú tài lần trước đến Lâm phủ, tâm cao khí ngạo, trong mắt không có một ai đi đến nói chuyện với các nàng. Hắn không khỏi tò mò tại sao đám Tử La lại biết tên Hà tú tài này nên lánh sang một bên nghe trộm.



Cho nên lúc đám Tử La nói chuyện với Hà tú tài, Đổng Mai, Vương Tư Tư, Lâm Phong đương nhiên đều nghe đại khái. Hiện tại, hắn thấy mọi chuyện không có gì rồi thì muốn đến chào hỏi với họ, không ngờ lại bị Vương Tư Tư phát hiện.



Đương nhiên, Lâm Phong cũng không ngốc, hắn không chút do dự từ chối lời mời của nàng ta.



Nói ra thì cô nàng Vương Tư Tư này quấn quít lấy hắn cũng không phải chuyện ngày một ngày hai rồi. Hắn đã từ chối tám trăm lần mà nàng ta vẫn mặt dày như vậy, đúng là khiến người ta khổ não.



Mọi người thấy Vương Tư Tư như vậy, nếu vừa rồi còn có người nghĩ Chu Viễn nặng lời với nàng ta, thì bây giờ tất cả đều thu ý nghĩ đó lại rồi.