Điền Viên Cẩm Tú

Chương 157 : Quán quân đoạt giải chấn động bốn bề (3)

Ngày đăng: 17:33 30/04/20


Là công tử, trùng hợp quá.” Đổng Mai, Đổng Hoàng thị và cả Đổng Vũ cùng đi tới chỗ mấy



huynh muội Tử La.



Qua những ngày tháng tiếp xúc giữa Hà tú tài và Đổng Mai, hắn biết Đổng Mai đang để ý đến mình, hắn cũng vì thế mà lấy làm đắc chí.



Đương nhiên, chính điều đó cũng khiến lòng hư vinh nam nhân của Hà tú tài đạt đến một mức độ2thỏa mãn rất lớn.



Trước kia, vì gia cảnh của Hà tú tài tốt hơn một chút so với các hộ nông gia khác, hơn nữa hắn còn đỗ tú tài khi tuổi còn khá trẻ, nên trong mười tám dặm xung quanh, hắn được rất nhiều cô nương thầm mến. Cũng vì thế, mắt của Hà tú tài luôn đặt trên đỉnh đầu, hắn xem thường các cô nương nông gia. Nhưng điều8kiện của Hà tú tài chỉ có giá ở trong thôn mà thôi, còn trong mắt các hộ gia đình lớn, chỉ sợ ngay cả tư cách xách giày hắn còn không có.



1 tủ tài đều học ở T nói khó nghe thì hắn cơ hội này



Những năm qua Hà tú tài đều học ở trên huyện, được tiếp xúc với nhiều người, ít nhiều gì hắn cũng nhận thức được về thân6phận của bản thân. Nói khó nghe thì với điều kiện của hắn, làm gì có cửa mà làm con rể của các gia đình lớn, mà người ta cũng chẳng buồn cho hắn cơ hội này. Bởi vì ngoài cái danh tú tài ra, mấy năm qua hắn không đạt được bất kể tiến bộ nào trên khoa cử, vẻ ngoài cũng chỉ bình thường. Đừng nói ở đâu xa, ngay ở3thị trấn, những tú tài nghèo như vậy cũng đông đảo lắm rồi.



chỉ bình thường



Sau khi tự nhận thức được hoàn cảnh của mình, Hà tú tài không thể không hạ thấp lòng tự kiêu của mình, tự tìm lối thoát cho bản thân.



Đang đúng lúc ấy, Hà tú tài nghe người nhà nhắc tới chuyện mấy huynh muội Tử La, biết nhà hắn có quan hệ với nhà các nàng, sau đó5hắn còn nghe ngóng được hoàn cảnh trong hai năm qua của huynh muội họ từ bạn học trong trường, khi đó hắn mới nảy sinh ý định muốn làm thân với huynh muội nhà này.




“Vậy ăn nhiều thêm đi, trong nồi vẫn còn đấy.” Tử Vi buồn cười nói. “Nếu Nhị tỷ thích đồ ăn Chu bá mẫu nấu đến thế thì dứt khoát dọn đến nhà Chu bá mẫu luôn đi.” Tử La đề nghị.



“Vậy sao được, tỷ có phải con gái Chu bá mẫu đầu, sao đến nhà bà ấy ở được, hơn nửa tỷ không nỡ xa mọi người mà.”



A La chỉ muốn đáp: Ngoài con gái ra, tỷ có thể làm con dâu người ta thì cũng được ở chung nhà đấy. Nhưng Tử La biết Tử Đào vẫn còn nhỏ, những chuyện đùa như thế thì không nên nói vậy, thể là nàng bèn im lặng. Lúc ăn cơm, mấy huynh muội Tử La lại bắt đầu bàn bạc.



“Đại tỷ, đại ca nói biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Đại tỷ thấy chiều nay cô nương nào mới là đối thủ lớn nhất của tỷ?” Tử Hiên hỏi.



“Mọi người đều rất giỏi, chuyện này khó nói lắm.” Tử Vi khiêm tốn. “Đại tỷ nói một chút đi mà, mọi người phân tích cùng tỷ, chỉ phân tích thôi, đều là người nhà cả, tỷ đừng lo.” Tử Hiên tiếp tục. “Trong số người tham dự, tỷ thấy xuất sắc nhất là Hạ Hân, Trần Mỹ Mỹ và Lục Vũ Huyên.” Nghe Tử Vi nói vậy, với tính cách của Đại tỷ, Tử La cũng biết tỷ ấy cảm giác năng lực của mình và họ ngang nhau.



Mặc dù nàng không hiểu lắm về thêu thùa, nhưng Tử La cũng nhận ra một điều, ba người mà Tử Vi nhắc tới hôm nay khá xuất sắc. Không phải kỹ năng thêu thùa của Tử Vi không sánh được với họ, mà trong một số mặt, nàng còn cảm giác Tử Vi nhỉnh hơn mọi người, nhưng mà có sở trường tất có sở đoản. Có những phương diện Tử Vi không thể bằng người ta được.



“Bây giờ chúng ta không đoán được sắp tới sẽ thi cái gì, nhưng A La thấy trong bốn người, Hạ Hân là người có gia cảnh tốt nhất, từ nhỏ nàng ấy đã được học thêu thùa từ các danh sư. Tốc độ, mức độ chính xác, và cả phương pháp thêu của nàng ấy đều vượt trội so với mọi người. Còn Trần Mỹ Mỹ, kỹ thuật thêu, tốc độ, phương pháp không bằng với Hạ Hân, cũng không hơn Đại tỷ, nhưng nàng ấy có thể đoán được suy nghĩ của người ta, che giấu thiếu sót của mình.”



“Về phần Lục Vũ Huyên, có lẽ nàng là người có thực lực yếu nhất trong bốn người, nhưng thành phẩm lại luôn tinh xảo nhất, nếu có đủ thời gian, nàng ấy cũng là một uy hiếp đối với Đại tỷ.” Tử La nói hết những suy đoán của mình về buổi thi chiều nay với Tử Vi.



“A La nói xem, vậy làm thế nào Đại tỷ mới thắng được.” Tử Đào vội hỏi. Tử La thấy mọi người đều đang nhìn về phía mình nên nói tiếp: “Tốc độ, độ chuẩn xác, phương pháp thêu là những thứ phải rèn luyện nhiều năm, những điều này Hạ Hân là người vượt trội nhất, Đại tỷ cũng không so được với nàng. Nhưng nàng lại có một khuyết điểm lớn nhất là bảo thủ, những thành phẩm của nàng đều là những thứ đã có bao năm qua, vì thế, Đại tỷ có thể thắng nàng ở mặt này. Còn về Trần Mỹ Mỹ, kỹ nghệ, tốc độ hay vật liệu nàng không bằng Đại tỷ, nhưng kỹ xảo của nàng thì tốt, Đại tỷ có thể thắng được nhờ kỹ thuật. Lục Vũ Huyên thì thực lực hoàn toàn dưới Đại tỷ rồi.”