Điền Viên Cẩm Tú

Chương 156 : Kinh diễm bốn phương đoạt giải quán quân (2)

Ngày đăng: 17:33 30/04/20


Tử La thấy Vương Tư Tư luôn mồm xin tha, mà mấy người trần trưởng thì đang thương lượng xem



ngoài việc mang Vương Tư Tư lên nha môn thì nên trừng phạt nàng ta thế nào.2Tử La không nhịn được hỏi Tử Thụ: “Đại ca, huynh nói xem, trấn trưởng mang Vương Tư Tư lên quan thật à?



“Lần này Vương tiểu thư bôi nhọ, không chỉ ảnh hưởng đến thanh danh8của Đại tỷ, mà chịu ảnh hưởng nhiều nhất chính là danh dự của nhà họ Lâm, của Lâm viên ngoại, chủ nhân Lệ Thường Phường, ngoài ra còn có thanh danh của cuộc thi thêu6thùa và thanh danh của những người như Trương nương tử nữa. Thể nên Thẩm trấn trưởng hẳn sẽ xử lý Vương Tư Tư cẩn thận. Nhưng việc này còn chưa tạo ra ảnh hưởng tiêu3cực gì, nên lát nữa Thẩm trấn trưởng muốn xử lý Vương Tư Tư như thế nào thì cũng chưa rõ.” Tử Thụ trả lời. Tử La nghe xong chỉ muốn cho Tử Thụ ba mươi5hai like! Qua quá trình phân tích của Tử Thụ, Tử La biết việc của Vương Tư Tư hôm nay là lớn hay nhỏ chỉ do một câu của trấn trưởng thôi. “Vương cô nương, sau khi bổn trấn trưởng, Lâm lão gia và các vị khách quý thương nghị xong, chúng ta quyết định sẽ trừng phạt như sau: Thứ nhất, bỏ tư cách thi đấu lần này của cô nương, hơn nữa sau này vĩnh viễn không cho cô nương tham gia thi đấu. Thứ hai, phải tự mình xin lỗi Lâm lão gia, Trương nương tử và Đồng cô nương. Cuối cùng, đó chính là đưa cô nương lên huyện để huyện lệnh đại nhân xử lý.”



Lời của trấn trưởng thốt ra, Vương Tư Tư ngã ra đất, không kêu một tiếng xin tha nào nữa.



Tử Vi đứng bên cảm thấy Vương Tư Tư thật đáng thương, nàng biết thanh danh đối với một người con gái quan trọng đến mức nào. Vào huyện nha rồi, một cô gái làm gì còn thanh danh nữa, chỉ sợ sau khi ra ngoài muốn tìm nhà chồng cũng khó.



Tử Vi tuy không chấp nhận được cách làm người của Vương Tư Tư, nhưng cũng không làm được chuyện coi thường vận mệnh của một người con gái như vậy. “Trấn trưởng đại nhân, cho phép tiểu nữ được nói đôi lời được không?” Tử vi hành lễ với mấy người trấn trưởng. “Đổng cô nương cứ nói đi.” Khác với thái độ đối với Vương Tư Tư, thái độ của trấn trưởng đối với Tử Vi vô cùng khách khí.


mấy lời ra vẻ thân thiết với Thân Diệc Phàm, tỏ vẻ mình có thân thích với nhà Tử La. Mấy tỷ muội Tử La đều nhíu mày.



Thân Diệc Phàm là ai? Hắn qua lại với không biết bao nhiêu loại người trên thương trường, sao không nhìn ra Hà tú tài đang diễn cái gì, có dã tâm ra sao. Thế nên Thân Diệc Phàm cáo từ qua loa với tỷ muội Tử La và Hà tú tài xong liền bỏ chạy.



Mấy tỷ muội Tử La đứng cạnh xem, nhịn cười muốn nội thương.



“Nếu Hà tú tài không còn việc gì khác, vậy chúng ta cáo từ!” Tử Thụ thấy Thân Diệc Phàm đi rồi, quay ra nói với Hà tú tài.



Hà tú tài vô cùng tức giận với con cáo già trơn tuồn tuột là Thân Diệc Phàm, nhưng hắn không dám tỏ thái độ với Thân Diệc Phàm, đành ghi hận lên đầu huynh muội Tử La vì sao không nói giúp hắn. Lúc Hà tú tài nghĩ vậy cũng không ngẫm lại xem tại sao huynh muội Tử La phải giúp hắn cơ chứ.



Nhưng cuối cùng Hà tú tài vẫn giữ lại chút lý trí. Hắn ta biết bây giờ không phải lúc bắt nạt huynh muội Tử La. Chỉ gượng cười, đang định nói gì đó, chợt Hà tú tài nghe được một tiếng gọi như sét đánh ngang tai.