Điền Viên Cẩm Tú

Chương 168 : Nguyên nhân tăng trở lại

Ngày đăng: 17:33 30/04/20


Trên đường, Trần thẩm liền hỏi Thiết Đản về lần thi này.



“Thiết Đản, lần này con thì có tốt không? Kết quả thế nào?” Trần thẩm không nhịn được hỏi Thiết



“Đúng vậy! Lần này cháu thi thế nào?” Mẹ Xuyên Tử cũng tò mò hỏi thăm.



“Cũng được ạ!” “Cái gì mà cũng được, theo lời phu tử thì bài thi lần này của Thiết Đản ca đỗ huyền2thì chắc rồi.” Tử Hiên ở phía trước nghe vậy nói.



“Thật sao? Vậy thì tốt quá!” Trần thấm nghe Tử Hiên nói vậy thì vô cùng vui vẻ, không nhịn được nói to.



Mặc dù Trần thúc không kích động như Trần thẩm, nhưng nét mặt cũng vô cùng vui vẻ.



“Mẹ, chuyện chưa đến, chúng ta vẫn không nên nói nhiều. Ngộ nhỡ con không đậu chẳng phải sẽ8khiến người khác chê cười sao.” Thiết Đản khẽ nhắc nhở.



“Phi phi phi! Ngộ nhỡ cái gì? Đừng có nói lung tung. Có điều, con nói cũng đúng, chúng ta cứ chờ có kết quả huyền thí rồi nói tiếp.” Trần thẩm cuối cùng vẫn không bị vui sướng làm choáng váng đầu óc, cũng biết có một số việc không thể tùy tiện lộ ra.



Tuy chưa biết6Thiết Đản có thể đỗ huyền thì không, nhưng phu tử đã nói thế..., huynh muội Tử La đều rối rít chúc mừng Thiết Đản.
Những người khác nghe Cao Đại Sơn nói vậy cũng rối rít ra vẻ họ sẽ cố gắng làm thật tốt.



Trong cuộc họp gia đình nhỏ và buổi tối, Tử Thụ nói: “A La, lần nguy cơ này, có phải muội cố ý muốn bồi dưỡng năng lực giải quyết vấn đề của mọi người không?”



“Đúng là chẳng cái gì qua được mắt Đại ca của chúng ta. Gần đây, A La có đọc được tiểu sử về một thương nhân tên Thẩm Hà. Trong đó có câu, thương trường tràn ngập biến hóa, không có ai buôn bán mà mãi tốt, cũng chẳng có ai thuận lợi không gặp ảnh hưởng gì. Cho nên, malatang của chúng ta cũng thế, chúng ta chắc chắn sẽ gặp phải vấn đề gì đó. Đây là việc không tránh được. Trong sách có nói, đã là việc không tránh được thì phải gặp nguy không loạn, bình tĩnh đối phó. Vì vậy, A La nghĩ, nếu chúng ta tiếp tục làm ăn, sau này nhất định sẽ gặp những tình huống giống như malatang này, cho nên A La thấy chúng ta phải bồi dưỡng thêm năng lực giải quyết vấn đề.”Nghe xong lời này của Tử La, Tử Thụ, Tử Hiên, kể cả Tử Vi, Tử Đào và Tiểu Lục đều chấn động.



“A La suy nghĩ rất cẩn thận. Phòng ngừa chu đáo, đây là cách làm rất thông minh. Quả nhiên, đọc nhiều sách là tốt.” Tử Thụ nói. Sau khi giải quyết vấn đề của cửa hàng, không lâu sau, kết quả huyền thì cũng được công bố trong sự chờ mong của mọi người. Hôm nay, buổi chiều, một tiểu tử trong thôn tới cửa hàng nhà Tử La báo tin, Thiết Đản đậu huyền thí rồi. Quan sai báo tin đang ở trong thôn chờ Thiết Đản, mấy người Trần thẩm mau về nhà nhận công văn. Việc vui như vậy, Tử La lập tức cho Trần thẩm nghỉ, để bà qua đón Thiết Đản rồi về thôn. Khách nhân trong cửa hàng nghe nói con trai Trần thẩm đậu huyền thí thì đều chúc mừng. Tử La thấy vậy liền nói: “Hôm nay cửa hàng có việc vui, giảm giá tám phần.”



Khách nhân nghe vậy thì sôi trào, rối rít chúc mừng, có người còn muốn thêm đồ ăn.



Tử La thấy phản hồi tốt, biết chẳng mấy khi có chuyện vui để giảm giá như vậy liền viết một tờ giấy dán ngoài cửa, trên viết: Cửa hàng có tin vui, hôm nay giảm giá tám phần. Vì vậy, lần thứ hai sau khi mở cửa hàng, việc buôn bán của cửa hàng đạt mức giống hôm khai trương. Tử La về nhà gọi Tử Vi, Tử Đào và Tiểu Lục chuẩn bị quà mang đến nhà Trần thẩm: Một bộ văn phòng tứ bảo, một cuộn vải bông hảo hạng màu xanh và mấy hộp điểm tâm của Tụ Phương Trai. Mấy cái này đều là lúc đóng cửa, đám Tử La mua ở trấn trên.



“Giao tình của hai nhà chúng ta thế nào chứ, không cần chuẩn bị quà như vậy đâu!” Trần thẩm nói.



“Cái này có là gì đâu ạ, Thiết Đản ca đậu huyền thí là chuyện tốt, sao chúng cháu lại không có quà được.”Tử Thụ nói. “Đúng vậy. Đây là chuyện tốt, Trần thẩm đừng từ chối, huống hồ đây cũng chẳng phải thứ gì quá quý. Văn phòng tứ bảo là để Thiết Đản ca dùng, vải bông cũng có thể làm quần áo cho huynh ấy, để Thiết Đản ca mặc đi thi ở phủ thành.” Tử Vi ở bên cạnh bổ sung. Trần thẩm thấy vậy liền bảo các nàng nhất định phải ở lại ăn cơm chiều. Mấy huynh muội cũng không từ chối.