Điền Viên Cẩm Tú

Chương 188 : Được nước lấn tới

Ngày đăng: 17:33 30/04/20


Mọi người ở đây chỉ cần không mù đều biết chuyện gì đang xảy ra!



Bọn họ không khỏi đều tò mò không biết liệu trong cái túi lương thực kia có gì đặc biệt? Nhưng nhìn Tử Vi có2vẻ cũng không có ý định mở cái túi kia ra, nên cũng đành bỏ lòng hiếu kỳ xuống.



Ngô Đổng thị và Ngô Đại Dũng nhìn ánh mắt mỉa mai rõ ràng của mọi người, cả đám đều có8chút chột dạ. Kim Châu không khỏi thầm hận mẹ nàng ta keo kiệt quá đáng, chuẩn bị quà mừng như vậy làm nàng ta cũng mất mặt.



“Thẩm trưởng trấn, Thẩm phu nhân, mọi người mau vào trong nhà6ngồi đi, tiệc mừng chắc cũng sắp bắt đầu rồi!” Lúc này Tử Thụ dẫn vợ chồng Thẩm trưởng trấn, còn có Lâm viên ngoại và một vài hương thân phụ lão cùng đi xem ruộng lúa ao cá3trở về. Mới đi đến trước sân, Tử Thụ đã nhìn thấy sắc mặt của mọi người trong sân đều có chút kỳ lạ, bèn hỏi mấy người Tử Vi: “Đại tỷ, Trần thấm, mọi người làm sao vậy?”



“Đây5là Thụ ca nhi đi! Dáng vẻ thật tuấn tú!”



Ngô Đổng thị nghe lời Tử Thụ nói, đã biết ngay đây mới là Thụ ca nhi. Nhìn thấy Tử Thụ dáng vẻ tuấn tú lịch sự, so với Thiết Đản tốt hơn nhiều. Bởi vậy ánh mắt không khỏi sáng ngời, không nhịn nổi kích động!



“Bà là...” Tử Thụ biết cậu chưa từng gặp người phụ nữ này, nhưng giọng điệu của bà ấy có vẻ như rất quen thuộc với cậu, Tử Thụ nhất thời không hiểu đầu với đầu. “Ha Hả... Ta là Đại cô của cháu đây! Đúng rồi, đây là đại dương của cháu, đây là đại biểu tẩu của cháu, còn đây là biểu tỷ của cháu, Kim Châu!” Da mặt Ngô Đồng thì cũng đủ dày, thấy Tử Thụ hỏi đã vội phản ứng ngay, còn tiện thế giới thiệu cả nhà bà ta với Tử Thụ.



Mọi người trong sân thấy Ngô Đồng thị như vậy không khỏi cảm thấy quá kỳ diệu. Một người da mặt dày bao nhiêu mới có thể làm được như vậy chứ?!



Ngô Đống thị xem như đã giúp mọi người có một nhận thức mới.
Đám Tử La nghe xong cũng gật đầu bảo đúng, đều nói nhất định sẽ không để cho mấy người Ngô Đống thì có cơ hội quấn lấy các nàng. Ngay cả Tiểu Lục ở bên cạnh cũng ra sức gật đầu. Tuy cậu còn nhỏ, nhưng rất thông minh, nên đương nhiên cũng hiểu được ý tứ của Đại ca, Đại tỷ.



“Đúng rồi, Tử Thụ, bọn đệ kéo chúng ta đến phòng bếp là có chuyện gì vậy?” Tử Vi hỏi. “Đại tỷ, A La, Tiểu Lục, mọi người đói bụng không? Hay là mọi người ở phòng bếp ăn trước đi. Đệ và Tử Hiên đi ra ngoài tiếp đãi khách khứa là được.” Tử Thụ nói, lúc này Tử Hiên đang ở nhà chính tiếp khách.



“Vẫn chưa đói. Không phải lúc chúng ta ăn bữa sáng xong còn ăn thêm chút bánh ngọt sao. Tỷ có thể đợi sau khi tiệc rượu kết thúc rồi ăn cũng được, hiện giờ tiệc rượu không thể thiếu người đâu. Nhưng mà, Tử Đào, A La, Tiểu Lục, mấy đứa đều ăn trước đi. Cho dù vội như thế nào, cũng không thể để mấy đứa không ăn cơm mà chạy đi giúp đỡ được.” Tử Vi nói.



“Đúng, Đại tỷ nói rất đúng. Mau mau, A La, mấy đứa tới đây ăn cơm đi.” Tử Thụ vừa nói vừa đem cái bàn vuông nhỏ ở phòng bếp đến, lại bưng cơm, bưng thức ăn tới. Lúc này cũng không còn sớm, mấy đứa Tử La còn nhỏ, không thể để đói được.



Vì thế, ba đứa nhỏ Tử La chỉ đành phải theo sự chiều chuộng của Đại ca, Đại tỷ mà trộm ăn cơm trưa trước.



Lại nói mấy người nhà Ngô Đổng thị tìm mãi cũng không tìm được cái bàn nào trống. Vào lúc Kim Châu chuẩn bị nổi bão, mấy người Ngô Đổng thị rốt cuộc cũng tìm được một cái bàn trống bên cạnh chỗ Đổng Hoàng thị ngồi. “Ai da! Nhị đệ muội, nhà muội ngồi đây sao, không ngại ngồi chung một bàn với chúng ta chứ?” Ngô Đổng thị tươi cười nói.



Cái gọi là giơ tay không đánh người tươi cười, huống chi hai nhà vẫn là thân thích, Đổng Hoàng thì có thể nói không sao? Vì thế, bà ta đành phải cười giả lả khách khí mời mấy người Ngô Đổng thị ngồi.



Đổng Hoàng thị tận mắt thấy mấy người Ngô Đổng thị liều mạng diễn trò hề để làm thân với mấy huynh muội Tử La, bà ta cũng cảm thấy tác phong người nhà này thật quá mất mặt. Hơn nữa, mấy người nhà Ngô Đổng thị này lần trước đến nhà bà ta ăn “Tiệc tú tài”, quà mừng bọn họ mang tới cũng cực kỳ khó coi, lúc trở về còn mang theo không ít đồ ăn này nọ trong tiệc rượu của nhà bọn họ. Đổng Hoàng thì cũng là do thân phận hạn chế nên mới không tiện nói ra bên ngoài. Cho nên, hôm nay bà ta nghe người ta nói quà mừng của nhà Ngô Đổng thị khiến người khác chê cười thế nào, bà ta đúng là vô cùng vui vẻ!