Điền Viên Cẩm Tú

Chương 189 : Kế hay của ngô đổng thị

Ngày đăng: 17:33 30/04/20


Vốn hôm nay Đổng Hoàng thị và Đông Mai muốn tạo mối quan hệ tốt với mấy huynh muội Tử La.



Nhưng hôm nay nhà Tử La và Trần thẩm có rất nhiều khách đến, mấy huynh muội đều rất bận, bà ta



và Đổng Mai không tìm được cơ hội nói nhiều2với Tử La, biểu hiện quan hệ thân mật của hai nhà trước mặt mọi người.



Bà ta thấy mấy người Tử Thụ, Tử Hiên, Thẩm trấn trưởng và Lâm viên ngoại nói chuyện cũng tiến đến đáp lời, nhưng Từ Thụ và Tử Hiên đều rất lạnh nhạt với bà ta.8Hơn nữa, mấy người Thẩm trưởng trấn cũng là người tinh mắt. Bọn họ nhìn ra Tử Thụ không muốn thân cận với bà ta, nên cũng không đáp lại. Do đó, bà ta có mặt dày vui vẻ tiến đến cũng chẳng đổi được mấy câu nói. Đúng là mặt6nóng dán vào mông lạnh, còn bị không ít người xung quanh nhìn bằng ánh mắt châm biếm, dù có mặt dày đi nữa, với tình huống thế này cũng không có cách nào cả.



Đổng Hoàng thị cảm thấy nếu bà ta không thể chiếm lợi trước mặt bọn người Tử3La thì dựa vào cái gì mà bọn người Ngô Đồng thì có thể chứ? Vì thế khi nhìn thấy Ngô Đồng thì cũng lâm vào cảnh giống mình và Đống Mai thì lòng hết sức vui vẻ!



Trên bàn cơm, trong lòng Ngô Đổng thị và Đông Hoàng thị đều có5ý xấu, mặt cười hớn hở, bày ra vẻ tốt đẹp nhưng lúc nói chuyện thì đầy ý thăm dò. Ngồi cùng bàn với Đổng Hoàng thì còn có Phan Thẩm. Bà ta cùng con gái nhỏ Phan Hoa của mình tràn ngập hứng thú nghe cuộc trò chuyện giữa Đổng Hoàng thị và Ngô Đổng thị.



Ngô Đại Dũng và mấy người đàn ông trong thôn ngồi bàn khác, trên bàn chỉ có Ngô Đổng thị, Đổng Hoàng thị và Phan thấm, vì thế nói chuyện càng không cố kỵ gì. Mới đầu Ngô Đổng thị dò hỏi Đông Hoàng thị về tên tuổi của mấy huynh muội Tử La, sau đó lại hỏi mấy huynh muội đã đính hôn hay chưa. Trong lòng Đổng Hoàng thị khinh thường, ngay cả tên của cháu mình còn không biết, còn bày đặt giả bộ cô cháu tình thâm, không phải đang làm trò cười cho người khác ư? Lúc này Đổng Hoàng thì cũng chẳng biết mình đang là chó chê mèo lắm lông.




Ngô Đổng thị vừa định trách Tử Đào vô lễ, để cho đám Tử La bị đuối lý, như thế thì lát nữa lúc bàn chuyện đề thân bọn họ sẽ không làm trái ý bà ta. Mặc dù bà ta cảm thấy mình gả con gái cho Tử Thụ là một chuyện tốt trên trời rơi xuống đầu cậu, nhưng chuyện này có thể khiến mọi thứ thêm chắc chắn, cũng nắm được cơ hội gây khó dễ cho cô em chồng tương lai thì làm sao bỏ qua được.



Nhưng khi nghe thấy lời của Tử Thụ, bà ta lại không thể nói câu tiếp theo, nếu không người có lý chính là bọn họ! Ai bảo do người ta quan tâm mới để bọn họ đi sớm một chút chứ!



“Đâu có, đâu có, sao Đại cô có thể vì chuyện này mà trách Tử Đào được, Tử Đào cũng là lo nghĩ cho chúng ta thôi mà. Nhưng mà Tử Đào này, cháu cũng quá lo lắng rồi, chúng ta có thể ở nhà các cháu mà!”



Tử La nghe xong thì khoé miệng co quắp, người này đúng là dát vàng lên mặt mình rồi! Mấy người Tử La sẽ chẳng ngu ngốc mà đi phụ họa lời của Ngô Đổng thị, nhất thời chỉ có mình Ngô Đổng thị đứng đó cười khan, độc diễn.



Ngô Đổng thị không ngờ đám Tử La sẽ làm như không nghe thấy, cũng không tiếp lời của bà ta như vậy.



Vì vậy, Ngô Đổng thị không khỏi nóng nảy, nhìn sắc trời giờ này cũng không còn sớm nữa.