Điền Viên Cẩm Tú

Chương 205 : Lập nghiệp trên trấn

Ngày đăng: 17:33 30/04/20


Tử Thụ, Tử Hiên cùng Tử Vi các nàng nghĩ một lát cũng đồng ý với ý kiến của Tử La. Thế là huynh 1 muội Tử La quyết định sẽ mua một tòa nhà trên trần, rồi mua thêm một cửa hàng. “Còn nữa, Đại tỷ sang năm cũng xuất giá2rồi, chúng ta có nên mua thêm mấy cửa hàng trên trần làm của hồi môn cho Đại tỷ không?” Tử La tiếp tục nói.



Tử La biết trong hai năm qua nhà cũng tiết kiệm được không ít bạc, giờ là lúc phải kinh doanh lập nghiệp. “A La nói rất đúng,8phải rồi, trừ cửa hàng ra thì chúng ta cũng cần mua cho Đại tỷ điền trang nữa mới được. Mặc dù bây giờ chúng ta không thể mua điền trang lớn như Lâm viên ngoại mua cho Lâm đại tiểu thư, nhưng mua điền trang nhỏ cho Đại tỷ thì vẫn6được. Đại tỷ, tỷ yên tâm, sau này Tử Hiên nhất định sẽ bù đắp cho tỷ” Tử Hiên vẫn không quên cậu đã nói là muốn mua ruộng đất, điền trang làm của hồi môn cho ba tỷ muội nàng giống như Lâm viên ngoại.



“Đồ cưới trong nhà không thiếu nữa3rồi, trong thôn chúng ta có cô nương nhà nào nhiều đồ cưới như vậy không, thế nên Tử Hiên các đệ không cần phải mua thêm nữa đâu, mua thêm nữa thì nhiều tiền quá, tỷ cầm trong tay cũng bất an. Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục các đệ còn5phải học, Tử Đào cùng A La vẫn còn nhỏ, nhà mình còn phải tiêu tiền nhiều, đừng lãng phí quá nhiều bạc vào chuyện hôn nhân của tỷ.” Nói đến chuyện hôn nhân của mình, mặc dù Tử Vi vẫn có chút thẹn thùng nhưng ở đây đều là huynh muội của nàng, Tử Vi cũng không cần quá cầu nệ, liền khuyên bảo mọi người.



“Được rồi, Đại tỷ, bạc này còn có thể kiếm lại được mà! Đại tỷ yên tâm, sau này để cùng Đại ca nhất định có thể kiếm được nhiều bạc hơn nữa.” Tử Thụ, Tử Hiên hai người họ cũng là phái hành động, được tỷ muội Tử La ủy quyền, chuyện mua cửa hàng và mua nhà để cho Tử Thụ, Tử Hiên quyết định là được. Thế là mấy ngày sau, bọn họ mang về cho các nàng khế ước nhà và cửa hàng.



“Chỗ này mặt tiền là cửa hàng, phía sau là nhà ở, gần giống như cửa hàng trên trần của chúng ta. Tòa nhà phía sau cũng có hai cửa đi vào, nhưng còn có thêm hai dãy phòng nữa, dãy phòng phía Đông trước đây chủ cũ dùng làm phòng của hạ nhân, còn dãy phòng phía Tây dùng làm chuồng ngựa, nhà kho và để đồ linh tinh.”



“Còn về diện tích, thì cửa hàng lớn gấp đôi cửa hàng trên trần, mà hậu viện phía sau cũng lớn hơn. Nếu không tính hai dãy phòng hai bên, thì nhà cũng lớn hơn trên trần năm gian. Chủ nhà này chuẩn bị chuyển tới huyện khác, ông ta ra giá năm trăm lượng bạc ròng. Giá tiền này chúng ta đã hỏi thăm qua, đây là giá của một tòa nhà bình thường trong thị trấn. Ta cùng Tử Hiên trả giá xuống, cuối cùng mua lại với giá 488 lượng bạc. Đây là khế ước nhà.” Tử Thụ nói kỹ càng một lượt cho Tử La các nàng nghe, sau đó đưa khế ước cho mọi người xem.



Tỷ muội Tử La nhìn thấy khế ước cũng cảm thấy hưng phấn, từ nay trên thị trấn các nàng cũng có tài sản đó! Sau này đi lên thị trấn có thể ở nhà của mình rồi, không cần làm phiền Dung Phong nữa.



Mặc dù giá tiền đắt gấp ba lần tòa nhà trên trần, nhưng nhà cửa ở trên trần không thể so với ở đây được, mà huynh muội Tử La cũng chuẩn bị tâm lý từ trước, nên cũng bằng lòng với giá tiền này. “Ta cùng Tử Hiên có đi xem những cửa hàng và tòa nhà khác, nhưng vẫn cảm thấy chỗ này thích hợp nhất, dù là diện tích, giá cả đều hợp lý, mà nhà và cửa hàng nối liền nhau cũng giúp mình quản lý cửa hàng dễ hơn. Mà ta cũng đi xem một lượt, cửa hàng này ở vị trí thuận lợi, xung quanh có nhiều hộ bình dân, mà quán ăn không nhiều. Nếu chúng ta mở cửa hàng malatang ở đó cũng được...” Tử Thụ còn nói thêm tình hình các cửa hàng xung quanh, cả suy tính của cậu và Tử Hiên nữa.




Mấy huynh muội Tử La đến chỗ Dung Phong trước, vì hôm qua Tử Thụ, Tử Hiên có nói trước với Dung Phong. Mấy ngày nay Dung Phong đều ở lại thị trấn. Hắn nói lúc đó Tử La các nàng muốn tu sửa cửa hàng thế nào thì cứ đến tìm hắn, hắn sẽ cho người phụ giúp các nàng.



“Muốn tu sửa sớm vậy sao?” Dung Phong không ngờ bọn họ ngay hôm nay đã bắt đầu.



“Vâng, khai trương sớm một chút thì cũng kiếm được tiền sớm hơn, cũng sớm lấy lại được tiền vốn.” Tử Hiên nói vậy khiến Dung Phong cười to, nói Tử Hiên bọn họ đều bị Tử La lây bệnh hám tiền rồi, có điều hắn cũng thích cảm giác vui sướng khi kiếm được tiền, nếu không hắn đã không đi làm ăn xa như vậy.



Có điều cười xong Dung Phong liền sai người đi tìm thợ thủ công cho huynh muội họ. “Người làm trong cửa hàng các đệ đã tìm xong chưa?” Không thể không nói, Dung Phong thực sự quan tâm đến các nàng.



Huynh muội Tử La liền nói cho Dung Phong nghe chuyện sắp xếp việc làm cho nhà Cao Đại Sơn.



“Như thế cũng được, dù sao Cao Đại Sơn đã từng làm malatang, hắn cũng có kinh nghiệm. Nhưng như thế người làm vẫn chưa đủ, các đệ có định thuê thêm người không?” Dung Phong nghe xong hỏi.



“Bọn đệ cũng định tuyển thêm mấy người làm trên thị trấn.” Tử Thụ thật thà nói. “Ta có đề nghị này, không biết các đệ có muốn nghe không?” Dung Phong nghĩ một lát rồi nói. “Dung đại ca cứ nói đi a.” Tử Thụ nói.