Điền Viên Cẩm Tú

Chương 206 : Uy tín

Ngày đăng: 17:33 30/04/20


Sau đó Dung Phong đề nghị Tử La các nàng mua thêm mấy người làm về, dù sao bọn họ kinh doanh quán ăn, tuy cách làm malatang cũng không có gì đặc biệt, nhưng gia vị là bí quyết cần phải bảo mật,



thế nên Dung Phong nói bọn họ tốt nhất nên mua người, cầm trong tay giấy bán thân của họ thì an toàn hơn, không cần lo bị lộ bí quyết, hơn nữa dùng nô bộc bán thân càng yên2tâm hơn.



Huynh muội Tử Thụ cân nhắc một lát, cũng cảm thấy Dung Phong nói đúng. Đây là lần đầu tiên Tử La tiếp xúc với chuyện mua bán người, mặc dù nàng biết người bên cạnh mình như thư đồng Tiểu Trúc của Lưu Hoành, tiểu Vũ đi theo Dung Phong, hay Xuân Hoa, Hạ Hà đều là nô bộc bán thân, nhưng nàng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này, cũng chưa từng coi họ là nô bộc hay người hầu.8Thế nên giờ nghe Dung Phong nói đến chuyện mua người nàng cảm thấy hơi giật mình. Có điều Tử La cũng biết mình không thể thay đổi chuyện mua bán người ở thời đại này được mà cần phải làm quen với nó. Thế nên Tử La nghe thấy đám Tử Thụ tán thành chuyện mua người nàng cũng không phản đối. Dù sao nàng cũng không thay đổi được gì, chuyện mua bán người đầu thể vì nàng không muốn mà6biến mất chứ, nếu thể chị bằng mua những người kia, đối xử tốt với bọn họ một chút còn hơn là để bọn họ bị người xấu mua mất. Nghĩ vậy, trong lòng Tử La cũng thấy nhẹ nhõm hơn. “Không biết Tử Thụ các đệ có yêu cầu gì với bọn họ không?” Dung Phong hỏi.



“Cần bốn người làm chừng mười tuổi đi, tuổi như thế không quá lớn cũng không quá nhỏ, có thể làm việc, mà học hỏi cũng3nhanh, tuổi quá lớn không dễ chỉ dạy.” Tử Thụ trầm ngâm một lát rồi nói.



Dung Phong nghe vậy cũng tán thành.



Không thể không nói, Dung Phong rất có tiếng ở đây. Hắn sai người đi gọi Dương Nha Quái. Chừng hai khắc sau Dương Nha Quái liền dẫn theo khoảng hơn hai mươi đứa trẻ tuổi chừng mười một, mười hai đến.



Dương Nha Quái này là người nổi tiếng trong giới buôn người ở thị trấn này, không giống như Lương Nha5Quái lần trước mà Dung Phong giới thiệu cho Tử Thụ, Tử Hiên đi xem nhà cửa.



Lương Nha Quái chủ yếu làm môi giới phòng ốc đất đai, còn Dương Nha Quái thì buôn người.




Tử Thụ không biết cậu phản ứng chậm lại làm cho bọn họ sợ hãi, nhưng cậu cũng biết hạ nhân đều do chủ nhân đặt tên, Tử Thụ nghĩ một lát liền nói: “Từ nay trở đi các ngươi là đầy tớ của Đổng gia, làm đầy tớ của chúng ta không cần quá thông minh, nhưng cần phải trung thành tuyệt đối, thế nên các ngươi lấy tên là Cảnh đi, trung tâm cảnh cảnh, hy vọng từ nay các ngươi ghi nhớ trong lòng chữ “Cảnh, trung thành tuyệt đối. Tên các ngươi cứ dựa theo lớn nhỏ gọi là Cảnh Nhất, Cảnh Nhị, Cảnh Tam, Cảnh Tứ đi.”



Tử La nghe đoạn đầu còn âm thầm khen Tử Thụ, tên Cảnh rất hay, nhưng nghe đoạn sau khóe miệng khẽ giật giật. Ha ha, trình độ đặt tên của Đại ca đúng là không dám khen.



Tử Vi các nàng cũng thấy Tử Thụ đặt tên quá đơn giản, nhưng nghe qua Tử La đặt tên “Châu Ngọc Tại Tiền”, giờ nghe Tử Thụ đặt tên vậy vẫn có thể bình tĩnh.



Còn Tử Thụ nghĩ sau này bọn họ còn mua thêm người nữa, những người tiếp theo cứ đặt tên là Cảnh Ngũ, Cảnh Lục... cho nhanh, như vậy đỡ phải mất công suy nghĩ. Bốn đứa trẻ nghe xong vội cảm tạ Tử Thụ ban tên. Sau đó Tử Thự liền nói vài lời thể hiện quyền uy.



Tử Thụ nói rất hay, giống như vừa tát vừa cho một trái táo ngọt ngào, vừa không để cho người ta cảm thấy cậu là chủ nhân tàn bạo, nhưng cũng không để người ta thấy cậu dễ bị ức hiếp.



Bốn đứa trẻ nghe Tử Thụ nói xong liền hoàn toàn sợ hãi, cảm giác đầu tiên của bọn họ đối với Tử Thụ chính là đại thiếu gia không phải là người dễ tính. Sau này, bọn họ đều kính nể Tử Thụ, có thể thấy ấn tượng đầu tiên có tác dụng vô cùng lớn.



Tử La các nàng cầm giấy bán thân của bốn người, sau đó cáo từ Dung Phong đi về cửa hàng. Dung Phong sắp xếp người tu sửa cửa hàng buổi chiều tới, thế nên Tử La các nàng trước tiên dọn dẹp nhà cửa dã.